Review Thế giới anh hùng của bà ngoại
Review Thế giới anh hùng của bà ngoại
“Thế Giới Anh Hùng” là một tác phẩm văn học tuyệt vời, được viết bởi bà ngoại của tôi, một người phụ nữ có trái tim và trí tưởng tượng đầy màu sắc. Tôi đã có cơ hội đọc cuốn sách này và được đắm chìm trong những trang sách, như một hành trình đầy ấn tượng vào thế giới đa dạng và phong phú của nhân vật và cảm xúc.
Cuốn sách khám phá về cuộc sống, hành trình và những hình ảnh đẹp về tình yêu, hy vọng và sức mạnh. Qua từng chương, bà ngoại của tôi tài tình kể về những câu chuyện về những người anh hùng không chỉ trong việc đối mặt với khó khăn trong thế giới hiện thực mà còn trong những cuộc phiêu lưu tưởng tượng. Những nhân vật trong cuốn sách thường phải vượt qua những thử thách, tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống và khám phá bản thân mình.
Bà ngoại đã tạo nên một thế giới ảo đầy tượng hình và chi tiết, nơi mà độc giả có thể đắm chìm vào những địa điểm kỳ diệu và gặp gỡ những nhân vật đa dạng. Từ rừng rậm thần tiên đến vùng biển bát ngát, từ các thị trấn nhỏ đến những thành phố huyền bí, cuốn sách mở ra một hành trình khám phá vô tận.
Ngôn ngữ mà bà ngoại sử dụng rất giàu sắc thái và đẹp đẽ, tạo nên một bức tranh tinh tế về cảm xúc và tâm trạng của nhân vật. Sự mô tả chi tiết và sức mạnh trong việc tạo hình ảnh giúp độc giả hiểu rõ hơn về tâm hồn và suy tư của mỗi nhân vật.
Một điểm đáng khen ngợi khác của cuốn sách là cách bà ngoại xây dựng các mối quan hệ giữa nhân vật. Những mối liên kết này thường đầy sâu sắc, mang trong mình thông điệp về tình bạn, gia đình và tình yêu. Qua việc tương tác với nhau, nhân vật thay đổi và phát triển, chứng tỏ rằng sự khắc nghiệt và thăng trầm trong cuộc sống có thể tạo nên những con người mạnh mẽ.
Trong tương tác với cuốn sách, tôi đã cảm nhận được sự ảo diệu và kì diệu, như một cuộc hành trình tới những cảm xúc sâu thẳm và tri thức mới. “Thế Giới Anh Hùng” không chỉ là một câu chuyện, mà là một bài học về sự mạnh mẽ, lòng dũng cảm và ý nghĩa thực sự của cuộc sống.
“ Bà ngoại ” – danh từ chỉ người đã sinh ra mẹ“ Mẹ ” – danh từ chỉ người đã sinh ra tôiVà bà ngoại, cũng chính là mẹ của tôi. Dù không phải là người mang tôi đến thế giới này, nhưng bà lại người nuôi tôi khôn lớn bằng tất cả tình yêu thương mà bà có.
Bạn đang đọc: Review Thế giới anh hùng của bà ngoại
Năm 4 tuổi, lần tiên phong cùng bà lên Thành Phố Hà Nội thăm cậu út học ĐH, quãng đường xa xôi nhưng tuổi còn bé nên chẳng biết gì. Cậu út dẫn hai bà cháu đi thăm quan khắp phố phường, tấm ảnh kỉ niệm bà nắm tay tôi đứng trước lăng Bác nay đã cũ sờn .
Năm 7 tuổi, tôi vui mừng khoe với bà thành tích học tập tốt, nhưng kèm theo đó là tờ giấy báo tiền học kì 2. Bà cười nói “ yên tâm, kiểu gì cũng có cách ”, chiều hôm đó bà bán đi mái tóc đen dài của mình, vậy là có thêm 50 k góp thêm vào khoản học phí .
Năm 10 tuổi, bà cho 10 k tự ăn sáng vì bà phải dậy sớm đến bệnh viện đi khám định kỳ. Buổi trưa về nhà liền hỏi bà “ Bà không bị đau ở đâu đúng không ạ ? ”, dì thấy vậy liền trêu “ Bà bệnh nặng lắm từ nay phải ăn cơm một mình ”. Nghe thấy vậy không biết nước mắt từ đâu ra cứ thế mà chảy xuống khóc huhu. Bà từ đâu đến mắng dì rồi an ủi “ Chưa thấy cháu trở thành ca sĩ thì bà sẽ không đi đâu đâu ” .
Năm 12 tuổi, bà có một đàn lợn khi nào cũng đòi ăn, lúc đó nhà bà vẫn còn dùng nhà bếp củi để nấu nướng. Vậy nên tối nào bà cũng đợi đến khi hàng quán ngừng hoạt động, đến đó xin họ thức ăn thừa cho lợn và bã mía đốt cho tiết kiệm chi phí. Có một lần, tôi học bài xong từ lâu nhưng mãi chẳng thấy bà về, sợ hãi ngồi trước cửa đợi bà, đợi mãi đợi mãi nước mắt sẵn sàng chuẩn bị trào ra thì nhìn thấy bóng bà dắt chiếc xe đạp điện từ xa, trên tay đang xách túi bim bim loại mà tôi thích .
Năm 15 tuổi, tôi gửi cho bà xem video văn nghệ của lớp do tôi biểu diễn, tối nào trước khi ngủ bà cũng mở ra nghe rồi khen tấm tắc. Đến bây giờ khi tôi đã 24 tuổi, ipad của bà dù đã đầy dung lượng nhưng đó là video bà không cho ai xóa.
Xem thêm: [Truyện ngắn] Quân cờ (1)
Năm 18 tuổi, sau khi hoàn thành xong bài thi tốt nghiệp tôi buồn rầu ngồi trước bàn học, bà từ đâu Open cùng bát chè đậu đỏ nói rằng “ Đừng lo, sáng nay đi thi bà đã khấn xin ông ngoại phù hộ rồi. Cùng lắm ở nhà bà nuôi ” .
Xem thêm: Review Làm sao để tồn tại giữa thời đại chuộng nhan sắc
Năm 20 tuổi, tôi đặt chuyến xe sớm nhất cho bà lên Thành Phố Hà Nội thăm tôi. Bà dù người nhỏ nhưng thùng đồ bà mang theo 2 người đàn ông bê phải loạng choạng. Miệng trách “ Sao bà mang nhiều thế cháu có thiếu gì đâu ” nhưng tay lau nhanh giọt nước đọng nơi mí mắt. Một nửa trong thùng đồ là nước bồ kết bà nấu mang từ quê lên vì tôi nói đợt này rụng tóc nhiều quá .
Năm 24 tuổi, cái tuổi mông lung chênh vênh giữa cuộc đời. Nhưng lại chắc chắn về tình cảm mà bà dành cho, chỉ cần gọi điện nghe thấy tiếng “Alo bà đây” như được tiếp thêm 300% năng lượng.
“Đột nhiên nhận ra, tất thảy ấm áp đẹp đẽ trên thế gian này đang dần tan vào những khoảnh khắc bình thường mà chúng ta không rảnh để bận tâm đến…Chúng ta sẽ quên mất những chuyện vụn vặt, cũng quên mất những thứ mình từng yêu thích như sinh mệnh, nhưng luôn có một người lặng lẽ ghi nhớ giúp chúng ta hết thảy.” Đó chính là bà ngoại!
Trích “ Thế giới anh hùng của bà ngoại – Triệu Đinh ”
Trở lại với “ Thế giới anh hùng của bà ngoại ”, ngay từ khi nhìn thấy tiêu đề và bìa sách cùng dòng trích dẫn đã cho tôi cảm xúc thân mật và thân thương nên không chần chừ mà đặt mua luôn. Về phần nội dung, khi đọc tiêu đề tất cả chúng ta đã đoán ngay nhân vật chính là ai, và những câu truyện của tác giả sẽ đưa tất cả chúng ta quay về thế giới nhỏ bé nhưng tràn ngập tình yêu và kỉ niệm về bà ngoại .
Source: https://thevesta.vn
Category: Thế Giới