Chúng ta ăn Mặt trời – Vẩn vơ về tụi mình, tình yêu và vũ trụ – Ella Frances Sanders

Nghe từ cái tựa đã thấy sách dễ thương và đáng yêu rồi đúng không. Sách đáng yêu và dễ thương thật nhé, đáng yêu và dễ thương theo cái cách mà ta vẫn nạp được nhiều kỹ năng và kiến thức mà vẫn thẩn thơ cùng những bức tranh .


“ Bạn được tạo ra từ tàn tích của những vì sao .

Khi những ngôi sao chết đi, chúng lột bỏ các lớp bên ngoài, giải phóng chính mình vào hư vô tuyệt đẹp, vào hết thảy vạn vật, vào vũ trụ này, và do đó, vào mọi thứ cấu thành nên thân hình mỏng manh này của bạn.

Vậy nên, bạn ơi, bạn đâu có mềm yếu đến vậy : bạn là đá sỏi, là sóng nước, là vỏ cây bong tróc ; bạn là bọ rùa, là mùi của khu vườn sau cơn mưa. Khi bạn quyết tâm lao vào về phía trước, bạn đang mang theo cả một ngọn núi phía Bắc bên mình. ”

Góc tiếp cận của Ella về mọi thứ, về chính tất cả chúng ta, về ngoài hành tinh này, thật khác lạ. Chúng ta không quá độc lạ với nhau, và cũng không quá độc lạ với một con mèo hay một cái cây. Nhưng điều mê hoặc là Ella đưa ra những số lượng, những dẫn chứng khoa học cho góc nhìn của cô ấy. Đó là nguyên do vì sao mình cảm thấy vô cùng thuyết phục với những phát hiện kỳ thú mà Ella đưa ta đến trong cuốn sách này .

Điều thứ hai khiến mình thích cuốn sách đó là tranh minh họa quá đẹp. Dù mình đọc rất nhiều sách, nhưng mình vẫn là đứa bị cám dỗ không ngừng bởi hình ảnh và những thanh âm. Nếu có cái gì đó có thể xem được, nghe được, mình sẽ không đọc. Chúng ta ăn Mặt trời khiến mình hào hứng lật từng trang, vì mình biết mỗi chương sẽ có một bức tranh. Mà những bức tranh cũng chẳng ở đó vô thưởng vô phạt. Chúng khiến cho những câu từ trở nên xinh đẹp hơn. Chính những câu từ cũng khiến bức tranh có chiều sâu hơn.


Chúng ta ăn Mặt trời là một cuốn sách dễ đọc. Mình đã đọc sách khá nhanh, nhưng mình cũng dự tính sau này sẽ lôi ra đọc ngẫu nhiên vài chương. Bỗng có một ngày nào đó cảm thấy thật cô độc, hãy mở sách ra và nhớ ra thực sự rằng bạn cấu thành bởi rất rất nhiều tế bào. Chúng sống sót chỉ vì bạn, bạn không hề cô độc tí nào. Hoặc một hôm nào đó, ta hoàn toàn có thể vẩn vơ đọc về Mặt trăng và những vì sao .

Ôi, sao mà cuốn sách dễ thương thế nhỉ? – đó là suy nghĩ của mình khi thấy sách lần đầu ra mắt. Và cho đến khi gấp lại, mình vẫn cảm thấy vui vui khi đọc cuốn sách này. Có cái gì đó thật tích cực, khiến cho chúng mình thấy mọi thứ xung quanh đều đầy tò mò và cần được khám phá. Suy cho cùng, chúng ta có nhiều thứ chưa biết hơn là những nỗi buồn day dứt hoài phải không nào?


Bỗng dưng mình nghĩ rằng nếu mình biết đến cuốn sách này lúc còn đi học, mình sẽ cảm thấy mấy bài giảng về nguyên tử, vật lý, và sinh học mê hoặc lắm. Nếu bạn có đọc Sapiens rồi, có lẽ rằng bạn cũng sẽ thích cuốn này giống mình đó .

Kim Xuân

Source: https://thevesta.vn
Category: Thế Giới