Mặt Trăng

Moon (Mặt Trăng – 2009) là phim giả tưởng – tâm lý – siêu thực, tôi chỉ thật sự hiểu ra điều đó sau một thời gian dài ngẫm nghĩ. Sau khi xem phim lần đầu, chúng ta hiểu nội dung đang nói về chuyện nhân bản con người và sự bất nhân trong cách mà thế giới này đang hoạt động, nhưng nếu chỉ có vậy, nó có vẻ khá đơn giản để tôi phải bỏ thời gian viết bài, vì thế tôi phải tự “bổ não” thêm tí nữa, tự hỏi rằng liệu phía sau câu chuyện mà chúng ta đang xem thì có đang tồn tại những câu chuyện khác song song? Và thật ngạc nhiên, sau khi xem lần thứ 2 thì nó có tồn tại, khi đó chúng ta gọi thứ mà chúng ta đang nhìn thấy là siêu thực. IMDb 7.9

Phim kể về Sam – một công nhân khai thác năng lượng trên mặt trăng, trong quá trình làm việc, anh ấy bị ảo giác và gây ra tai nạn khiến bản thân bị thương, sau đó anh ấy được giải cứu bởi một người giống y như anh ấy, đó là một bản sao – một con người nhân bản, sau đó là những bí mật được vạch trần, hãy xem phim nếu bạn muốn biết thêm hoặc đọc tiếp.

Phân tích ý nghĩa thông điệp

Phim được bắt đầu với mẫu quảng cáo của tập đoàn năng lượng Lunar Industries, chúng ta đều biết thế giới này đang trở nên tàn tạ và ô nhiễm bởi việc khai thác và sữ dụng nguồn năng lượng hóa thạch như than đá hoặc dầu mỏ, sẽ tốt đẹp biết bao nếu có thể tìm ra thứ năng lượng thay thế, và nó đang có rất nhiều trên mặt trăng. Vậy mẫu quảng cáo đó mang đến một thông điệp rất tốt đẹp cho thế giới, nhưng sự thật có tốt đẹp như mẫu quảng cáo đó không? Để biết được điều đó thì chỉ có một cách duy nhất, là nhìn vào những gì đang thật sự diễn ra trong thực tại. Nói cách khác thì mọi mẫu quảng cáo đều y như nhau, một căn nhà mới đầy đủ tiện nghi, một chiếc ô tô sang trọng, hoặc chiếc điện thoại đa chức năng; quá tốt đẹp nếu ta sở hữu tất cả những thứ đó, chỉ có điều … sau đó thì chúng ta phải nai lưng ra làm một thời gian rất dài để trả nợ, thực tế là vậy.

Thế giới tốt đẹp thế nào sau khi sữ dụng nguồn năng lượng mới thì chúng ta không biết được, nhưng điều chúng ta thấy là Sam phải sống một mình và làm việc vất vả trên mặt trăng, bạn thân của anh ấy là Gerty – robot, nơi Sam sống và làm việc rất tiện nghi, chỉ có điều nó là thế giới duy nhất gắn liền với đời sống, còn cái thế giới “tốt đẹp” có trong quảng cáo thì đang ở rất xa và nó không có trên mặt trăng. Bởi vì Sam chỉ sống một mình và không người chia sẻ, cảm xúc của anh ấy bị “rút gọn” thành những biểu tượng mà chúng ta thấy trên vách, và nó giống với cách biểu hiện của robot Gerty, chính xác hơn thì Sam đang bị robot hóa. Sam có gia đình, là vợ và con gái, chúng ta có thể nói là anh ấy đang cách xa họ, cũng có thể nói “họ” là những đoạn video được gửi đến từ trái đất hoặc là những tấm ảnh treo khắp nơi trong phòng, đó là thực tế “tốt đẹp” mà anh ấy đang có.

Tính siêu thực ở chỗ những gì chúng ta xem thì có thể được giải nghĩa theo nhiều cách; cách thứ nhất là mọi dễn biến sau vụ tai nạn chỉ là sự tưởng tượng của Sam, nghĩa là không có người nhân bản nào cả và sau đó anh ấy đã chết trong chiếc xe; cách thứ 2 là anh ấy đã trở về và nhìn thấy ảo giác về chính mình, sau đó trốn về trái đất; hoặc mọi diễn biến đều có thật – đa phần đều đồng ý với cách hiểu này.

Khi “cũ”và “mới” gặp nhau, Sam đã tìm được đường về nhà

Bạn đang đọc: Mặt Trăng

Trong sự va chạm giữa Sam cũ và mới, chúng ta cũng thấy sự khác biệt giữa họ, hoặc nói theo cách khác, nhờ sự tồn tại cùng một lúc, chúng ta hiểu Sam đã bị biến đổi thế nào sau 3 năm làm việc cô độc trên mặt trăng. Sam mới thì năng động và thích chơi thể thao, ít trò chuyện và không tin tưởng Gerty; Sam cũ thì trầm tĩnh hơn, thích điêu khắc mô hình các tòa nhà, thích chăm sóc những chậu cây, quan tâm đến gia đình, có trách nhiệm trong công việc, tuân thủ các quy định, và tin tưởng Gerty. Có một điều mà chúng ta phải đặt biệt quan tâm là phản ứng của họ khi nhìn thấy bản sao giống như mình, Sam cũ gần như thờ ơ, Sam mới thì quyết tâm tìm ra sự thật. Những gì tôi vừa nói đã thể hiện điều gì? Khi con người sống càng lâu trong một hoàn cảnh, họ có xu hướng chấp nhận cái số phận đó, dù biết rằng nó có điều gì đó sai trái, giống như một con chim khi sống trong lồng quá lâu thì không thể trở về với thiên nhiên được nữa.

Ngoài việc nói về sự vô nhân khi tạo ra người nhân bản, mặt khác, chúng ta có thể hiểu theo nghĩa trừu tượng hơn, đó là thế giới này đang tạo ra hàng lô “người nhân bản”, tôi – bạn – những người khác đều là “người nhân bản”, xã hội này đang “dập” ra những con người y như nhau từ một “khuôn đúc”, xã hội vẽ lên những thiên đường rất lý tưởng để chúng ta nỗ lực theo đuổi, nhưng tất cả chúng ta đều giống y như Sam, bị cầm tù trong một “ngôi nhà” tiện nghi trên “mặt trăng”, sự lý tưởng chỉ là ảo ảnh, chỉ là ước mơ, chỉ là mẫu quảng cáo. Cái “thiên đường” mà chúng ta theo đuổi qua bao thế hệ giống như những “công trình” mô hình được Sam điêu khắc, mỗi Sam điêu khắc một “công trình”, sau đó chết đi, Sam “mới” lại điêu khắc một “công trình” mới, rồi lại chết đi, và cứ thế. Đến cuối cùng thì chúng ta có cả một thành phố lý tưởng nhưng tất cả chỉ là mô hình đồ chơi và nó không có thật.

Cái ảo ảnh về hạnh phúc cũng giống như những đoạn video về cô vợ và con gái, lúc thì Sam nhận được lời động viên, lúc thì anh ấy nhận được dấu hiệu của sự tan vỡ, nhưng xét trên thực tế, tất cả chỉ là những màn diễn do tập đoàn Lunar Industries gửi đến để khiến Sam có ảo tưởng rằng anh ấy thật sự đang sống, thực tế thì anh ấy là nô lệ của cái tập đoàn ấy, mọi thứ Sam tưởng mình đang có chỉ là dối trá.

Kể cả việc mỗi Sam chỉ sống 3 năm cũng mang hàm ý, nó chỉ về sự đào thải con người trong thế giới thực. Ngày nay, xã hội đang tìm mọi cách vắt kiệt sức lao động của chúng ta, sau đó nó bỏ rơi chúng ta, giống như việc những Sam cũ bị thiêu chết sau khi hết hợp đồng 3 năm, mà cứ tưởng là sẽ được trở về với gia đình để hưởng hạnh phúc, hoặc có thể liên hệ với việc khi tuổi tác chúng ta càng cao thì càng khó tìm được việc làm.

Ý nghĩa của kết phim

Nhờ vào sự gặp gỡ của Sam “cũ” và Sam “mới”, chúng ta tìm thấy được những điều đáng giá trong cả 2 thực tại. Đó là sự năng động, nỗ lực đi tìm sự thật, khao khát tự do của Sam “mới”; sự trân trọng hạnh phúc gia đình, yêu thiên nhiên, theo đuổi sở thích (ví dụ như điêu khắc mô hình) của Sam “cũ”, nói chính xác hơn thì đó là hiểu được ý nghĩa cuộc sống và điều gì mang đến hạnh phúc. Như vậy, khi kết hợp 2 ưu điểm “mới” và “cũ” đó lại, chúng ta thấy rằng cuối cùng thì Sam đã tìm thấy được con đường để thoát ra khỏi cái “nhà tù” ở mặt trăng và trở về trái đất, và chắc chắn sau đó anh ấy có thể tìm được hạnh phúc thật sự. Đây là một bài học vô cùng đáng giá để chúng ta xét lại mình và học hỏi.

Thực tế cho thấy những gì mà tôi vừa nói vẫn đang diễn ra với tất cả chúng ta. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta tràn đầy sức lực để lao vào cuộc sống và theo đuổi lý tưởng, nhưng chúng ta lại không hiểu điều gì mới thật sự mang đến hạnh phúc cho mình. Rồi khi chúng ta nhiều tuổi hơn, có nhiều hiểu biết hơn, hiểu ra nhiều thứ hơn, chúng ta lại đánh mất sự năng nổ ban đầu, chúng ta mỏi mệt, muốn an phận và đánh mất ý chí, cuối cùng thì sống cả đời mà chả được (cóc khô) gì – cười. Vậy thật là tốt cho người trẻ nếu hiểu được ý nghĩa cuộc sống một cách mau chóng, và tốt cho người có nhiều tuổi mà vẫn giữ được sự năng động vốn có ban đầu.

là phim giả tưởng – tâm ý – siêu thực, tôi chỉ thật sự hiểu ra điều đó sau một thời hạn dài ngẫm nghĩ. Sau khi xem phim lần đầu, tất cả chúng ta hiểu nội dung đang nói về chuyện nhân bản con người và sự bất nhân trong cách mà quốc tế này đang hoạt động giải trí, nhưng nếu chỉ có vậy, nó có vẻ như khá đơn thuần để tôi phải bỏ thời hạn viết bài, do đó tôi phải tự “ bổ não ” thêm tí nữa, tự hỏi rằng liệu phía sau câu truyện mà tất cả chúng ta đang xem thì có đang sống sót những câu truyện khác song song ? Và thật kinh ngạc, sau khi xem lần thứ 2 thì nó có sống sót, khi đó tất cả chúng ta gọi thứ mà tất cả chúng ta đang nhìn thấy là siêu thực. IMDb 7.9 Phim kể về Sam – một công nhân khai thác nguồn năng lượng trên mặt trăng, trong quy trình thao tác, anh ấy bị ảo giác và gây ra tai nạn đáng tiếc khiến bản thân bị thương, sau đó anh ấy được giải cứu bởi một người giống y như anh ấy, đó là một bản sao – một con người nhân bản, sau đó là những bí hiểm được vạch trần, hãy xem phim nếu bạn muốn biết thêm hoặc đọc tiếp. Phim được khởi đầu với mẫu quảng cáo của tập đoàn lớn nguồn năng lượng Lunar Industries, tất cả chúng ta đều biết quốc tế này đang trở nên tàn tạ và ô nhiễm bởi việc khai thác và sữ dụng nguồn nguồn năng lượng hóa thạch như than đá hoặc dầu mỏ, sẽ tốt đẹp biết bao nếu hoàn toàn có thể tìm ra thứ nguồn năng lượng sửa chữa thay thế, và nó đang có rất nhiều trên mặt trăng. Vậy mẫu quảng cáo đó mang đến một thông điệp rất tốt đẹp cho quốc tế, nhưng thực sự có tốt đẹp như mẫu quảng cáo đó không ? Để biết được điều đó thì chỉ có một cách duy nhất, là nhìn vào những gì đang thật sự diễn ra trong thực tại. Nói cách khác thì mọi mẫu quảng cáo đều y hệt như nhau, một căn nhà mới rất đầy đủ tiện lợi, một chiếc xe hơi sang trọng và quý phái, hoặc chiếc điện thoại cảm ứng đa công dụng ; quá tốt đẹp nếu ta chiếm hữu toàn bộ những thứ đó, chỉ có điều … sau đó thì tất cả chúng ta phải nai sống lưng ra làm một thời hạn rất dài để trả nợ, thực tiễn là vậy. Thế giới tốt đẹp thế nào sau khi sữ dụng nguồn nguồn năng lượng mới thì tất cả chúng ta không biết được, nhưng điều tất cả chúng ta thấy là Sam phải sống một mình và thao tác khó khăn vất vả trên mặt trăng, bạn thân của anh ấy là Gerty – robot, nơi Sam sống và thao tác rất tiện lợi, chỉ có điều nó là quốc tế duy nhất gắn liền với đời sống, còn cái quốc tế “ tốt đẹp ” có trong quảng cáo thì đang ở rất xa và nó không có trên mặt trăng. Bởi vì Sam chỉ sống một mình và không người san sẻ, xúc cảm của anh ấy bị “ rút gọn ” thành những hình tượng mà tất cả chúng ta thấy trên vách, và nó giống với cách bộc lộ của robot Gerty, đúng chuẩn hơn thì Sam đang bị robot hóa. Sam có mái ấm gia đình, là vợ và con gái, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể nói là anh ấy đang cách xa họ, cũng hoàn toàn có thể nói “ họ ” là những đoạn video được gửi đến từ toàn cầu hoặc là những tấm ảnh treo khắp nơi trong phòng, đó là trong thực tiễn “ tốt đẹp ” mà anh ấy đang có. Tính siêu thực ở chỗ những gì tất cả chúng ta xem thì hoàn toàn có thể được giải nghĩa theo nhiều cách ; cách thứ nhất là mọi dễn biến sau vụ tai nạn đáng tiếc chỉ là sự tưởng tượng của Sam, nghĩa là không có người nhân bản nào cả và sau đó anh ấy đã chết trong chiếc xe ; cách thứ 2 là anh ấy đã quay trở lại và nhìn thấy ảo giác về chính mình, sau đó trốn về toàn cầu ; hoặc mọi diễn biến đều có thật – phần lớn đều đồng ý chấp thuận với cách hiểu này. Trong sự va chạm giữa Sam cũ và mới, tất cả chúng ta cũng thấy sự độc lạ giữa họ, hoặc nói theo cách khác, nhờ sự sống sót cùng một lúc, tất cả chúng ta hiểu Sam đã bị biến hóa thế nào sau 3 năm thao tác cô độc trên mặt trăng. Sam mới thì năng động và thích chơi thể thao, ít trò chuyện và không tin yêu Gerty ; Sam cũ thì trầm tĩnh hơn, thích điêu khắc quy mô những tòa nhà, thích chăm nom những chậu cây, chăm sóc đến mái ấm gia đình, có nghĩa vụ và trách nhiệm trong việc làm, tuân thủ những pháp luật, và tin cậy Gerty. Có một điều mà tất cả chúng ta phải đặt biệt chăm sóc là phản ứng của họ khi nhìn thấy bản sao giống như mình, Sam cũ gần như lãnh đạm, Sam mới thì quyết tâm tìm ra thực sự. Những gì tôi vừa nói đã biểu lộ điều gì ? Khi con người sống càng lâu trong một thực trạng, họ có xu thế đồng ý cái số phận đó, dù biết rằng nó có điều gì đó sai lầm, giống như một con chim khi sống trong lồng quá lâu thì không hề trở lại với vạn vật thiên nhiên được nữa. Ngoài việc nói về sự vô nhân khi tạo ra người nhân bản, mặt khác, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể hiểu theo nghĩa trừu tượng hơn, đó là quốc tế này đang tạo ra hàng lô “ người nhân bản ”, tôi – bạn – những người khác đều là “ người nhân bản ”, xã hội này đang “ dập ” ra những con người y hệt như nhau từ một “ khuôn đúc ”, xã hội vẽ lên những thiên đường rất lý tưởng để tất cả chúng ta nỗ lực theo đuổi, nhưng toàn bộ tất cả chúng ta đều giống y hệt như Sam, bị cầm tù trong một “ ngôi nhà ” tiện lợi trên “ mặt trăng ”, sự lý tưởng chỉ là ảo ảnh, chỉ là tham vọng, chỉ là mẫu quảng cáo. Cái “ thiên đường ” mà tất cả chúng ta theo đuổi qua bao thế hệ giống như những “ khu công trình ” quy mô được Sam điêu khắc, mỗi Sam điêu khắc một “ khu công trình ”, sau đó chết đi, Sam “ mới ” lại điêu khắc một “ khu công trình ” mới, rồi lại chết đi, và cứ thế. Đến sau cuối thì tất cả chúng ta có cả một thành phố lý tưởng nhưng tổng thể chỉ là quy mô đồ chơi và nó không có thật. Cái ảo ảnh về niềm hạnh phúc cũng giống như những đoạn video về cô vợ và con gái, lúc thì Sam nhận được lời động viên, lúc thì anh ấy nhận được tín hiệu của sự tan vỡ, nhưng xét trên trong thực tiễn, toàn bộ chỉ là những màn diễn do tập đoàn lớn Lunar Industries gửi đến để khiến Sam có ảo tưởng rằng anh ấy thật sự đang sống, trong thực tiễn thì anh ấy là nô lệ của cái tập đoàn lớn ấy, mọi thứ Sam tưởng mình đang có chỉ là gián trá. Kể cả việc mỗi Sam chỉ sống 3 năm cũng mang hàm ý, nó chỉ về sự đào thải con người trong quốc tế thực. Ngày nay, xã hội đang tìm mọi cách vắt kiệt sức lao động của tất cả chúng ta, sau đó nó bỏ rơi tất cả chúng ta, giống như việc những Sam cũ bị thiêu chết sau khi hết hợp đồng 3 năm, mà cứ tưởng là sẽ được trở lại với mái ấm gia đình để hưởng niềm hạnh phúc, hoặc hoàn toàn có thể liên hệ với việc khi tuổi tác tất cả chúng ta càng cao thì càng khó tìm được việc làm. Nhờ vào sự gặp gỡ của Sam “ cũ ” và Sam “ mới ”, tất cả chúng ta tìm thấy được những điều đáng giá trong cả 2 thực tại. Đó là sự năng động, nỗ lực đi tìm thực sự, khao khát tự do của Sam “ mới ” ; sự trân trọng niềm hạnh phúc mái ấm gia đình, yêu vạn vật thiên nhiên, theo đuổi sở trường thích nghi ( ví dụ như điêu khắc quy mô ) của Sam “ cũ ”, nói đúng chuẩn hơn thì đó là hiểu được ý nghĩa đời sống và điều gì mang đến niềm hạnh phúc. Như vậy, khi phối hợp 2 ưu điểm “ mới ” và “ cũ ” đó lại, tất cả chúng ta thấy rằng sau cuối thì Sam đã tìm thấy được con đường để thoát ra khỏi cái “ nhà tù ” ở mặt trăng và quay trở lại toàn cầu, và chắc như đinh sau đó anh ấy hoàn toàn có thể tìm được niềm hạnh phúc thật sự. Đây là một bài học kinh nghiệm vô cùng đáng giá để tất cả chúng ta xét lại mình và học hỏi. Thực tế cho thấy những gì mà tôi vừa nói vẫn đang diễn ra với tổng thể tất cả chúng ta. Khi tất cả chúng ta còn trẻ, tất cả chúng ta tràn trề công sức của con người để lao vào đời sống và theo đuổi lý tưởng, nhưng tất cả chúng ta lại không hiểu điều gì mới thật sự mang đến niềm hạnh phúc cho mình. Rồi khi tất cả chúng ta nhiều tuổi hơn, có nhiều hiểu biết hơn, hiểu ra nhiều thứ hơn, tất cả chúng ta lại đánh mất sự năng nổ bắt đầu, tất cả chúng ta mỏi mệt, muốn an phận và đánh mất ý chí, sau cuối thì sống cả đời mà chả được ( cóc khô ) gì – cười. Vậy thật là tốt cho người trẻ nếu hiểu được ý nghĩa đời sống một cách mau chóng, và tốt cho người có nhiều tuổi mà vẫn giữ được sự năng động vốn có khởi đầu .Từ khóa : moon, mặt trăng, mat trang, lunar, tải phim, tai phim, taiphim, webtaiphim.com ,

Source: https://thevesta.vn
Category: Thế Giới