Thầy Phong Thủy – Hồ Tiểu Bạch

Thầy Phong Thủy

[Hiện đại] Thầy Phong Thủy – Hồ Tiểu Bạch

Xin chú ý!! Các bạn đang đọc truyện trong mục ĐÃ NGỪNG ĐĂNG hoặc TẠM NGỪNG ĐĂNG. Truyện có thể sẽ không có chương tiếp trong thời gian dài hoặc không được làm tiếp nữa.


Tạo đề tài mới Trả lời đề tài  [ 10 bài ]  Chuyển đến trang 
1,2,3,4Trang sau

Thầy Phong Thủy – Hồ Tiểu Bạch

 

Có bài mới 20.05.2018, 20:52
Hình đại diện của thành viên

TriệuThành viên mớiThành viên mới

 

Ngày tham gia: 18.05.2018, 11:53
Bài viết: 8
Được thanks: 0 lần
Điểm: 14.88

10Có bài mới [Hiện đại] Thầy Phong Thủy – Hồ Tiểu Bạch – Điểm:

Thầy Phong Thủy
Tác giả: Hồ Tiểu Bạch
Editor: Cô Triệu
Thể loại: Hiện đại
Số chương: 275
Tình trạng bản gốc: Đã hoàn

Chương 1 : Trương Thiên Sư của dân gian

Edit : Cô Triệu

Tháng 6 năm 2007, kỳ thi đại học toàn quốc vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo hành lý bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn dáng vẻ phấn chấn của hắn, có vẻ lần thi này hắn làm bài không tồi.

“Trương Lâm, đợi tớ!” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi e ngại cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn bề ngoài cô nàng nhỏ nhắn đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo lắng. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ, đứng top ba tuyệt đối không thiếu cô.

“Ây, Tuệ Tuệ đấy à, sao còn chưa về nhà đi?” Trương Lâm hỏi.

“Cậu không nhìn thấy tớ đang xách cái gì à, đứng đần đấy làm gì, mau đến giúp người ta!” Ngô Tuệ Tuệ trợn mắt oán trách.

“Hi hi, đây đây. Thi thố thế nào, chắc kiểu gì cũng đỗ đại học Bắc Kinh phỏng?” Trương Lâm nói.

“Chắc cũng đỗ, mà tớ cũng cố hết sức rồi. Thành tích của cậu cũng ok đấy, chắc lần này cũng thi tốt ha.” Ngô Tuệ Tuệ nói.

“Chắc cũng đỗ được Phục Nguyên. À, mà tưởng nhà cậu ở phố Bắc, sao lại đi sang phố Nam?” Trương Lâm liếc mắt nhận ra đường đi không phải hướng về nhà Ngô Tuệ Tuệ thì vội hỏi.

“Ờ, thi xong rồi mà. Nhà bác tớ ở phố Nam, lần nào đợi kết quả thi tớ chả ở đây. Cậu thì sao, về nhà à?” Ngô Tuệ Tuệ hỏi lại.

“Tớ phải đi Tương Tây một chuyến. Nguyện vọng của tớ thì đã nhờ cô Lý điền giúp rồi, bao giờ quay lại chắc lên thẳng Thượng Hải học luôn. A, taxi đến rồi kìa, cậu lên xe đi.” Trương Lâm nói.

“Ờ, bye!” Ngô Tuệ Tuệ vẫy tay tạm biệt.

Trương Lâm vừa quay lưng, lại nghe thấy tiếng Ngô Tuệ Tuệ hô lên, “Thay số điện thoại thì nhớ báo tớ đấy nhớ!”

“Rồi rồi, bye bye!” Trương Lâm lại vẫy tay tạm biệt.

Trời vừa tối, Trương Lâm đã trở về nhà, nơi hắn ở cùng sư phụ. Thì ra, Trương Lâm là cô nhi. Một lần, sư phụ trên đường trở về nhà, nhìn thấy hắn bị bỏ rơi liền ôm về. Theo như lời sư phụ kể, ông là con cháu của Trương Thiên Sư trên múi Mao Sơn, sau này chuyển nhà đến Tương Tây. Vì không muốn tranh vị trí chưởng môn với sư đệ nên xuống núi phiêu bạt, lấy tứ hải làm nhà. Lúc nhặt được Trương Lâm, vì trời mưa không ngớt, lại ở trong cánh rừng, liền lấy tên hắn là Trương Lâm.

Trương Lâm từ nhỏ đã tương đối thông minh. Lúc hắn bốn tuổi, sư phụ đã bắt đầu dạy hắn chữ, năm tuổi kèm hắn luyện võ cùng ngâm thuốc mỗi ngày. Mãi đến khi Trương Lâm mười hai tuổi, mới dừng ngâm thuốc. Dựa theo lời sư phụ thì là, lãng phí tài nguyên. Tám tuổi Trương Lâm bắt đầu đi học, cũng là lúc bắt đầu theo sư phụ học ngũ hành bát quái, kỳ môn độn giáp, phù chú các thứ. Đến năm mười sáu tuổi, hắn đã trở thành chân tuyền của sư phụ, hơn nữa còn là trò giỏi hơn thầy. Năm Trương Lâm mười sáu tuổi, thanh danh bắt đầu dần dần nổi lên ở thôn láng giềng. Bởi vì, nhà nào có chuyện vui sẽ mời hắn đến tính xem bát tự của con trai và con dâu tương lai có tương xứng hay không, nếu tương xứng thì ngày lành tháng tốt nào mới có thể kết hôn; hoặc như nhà nào có tang sự, thì sẽ mời Trương Lâm đến xem nơi mai táng trưởng bối liệu có phải cát huyệt, lúc nào chôn cất mới không ảnh hưởng đến gia quyến, vân vân.

Thế nên, sau khi sư phụ Trương Lâm nói, ‘anh có thể tự mình kiếm tiền báo hiếu thầy rồi’, liền đuổi hắn ra ngoài kiếm cơm. Vì Trương Lâm họ Trương, nên người địa phương thường xưng hắn là tiểu Trương Thiên Sư.Tháng 6 năm 2007, kỳ thi ĐH toàn nước vừa kết thúc. Trước cổng trường trung học Giang Thủy, Trương Lâm, cao một mét tám ba, đẹp trai ngời ngời, cũng là một thí sinh trong đó, đang mang theo tư trang bên người, bước ra khỏi cổng trường. Nhìn hình dáng mừng thầm của hắn, có vẻ như lần thi này hắn làm bài không tồi. “ Trương Lâm, đợi tớ ! ” Một giọng nữ sinh vang lên. Mà Trương Lâm vừa nghe thấy giọng nói này lại giật mình thon thót. Hắn vốn là một người không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại hơi lo lắng cô bạn cùng bàn, cũng là hoa khôi lớp, Ngô Tuệ Tuệ. Ngô Tuệ Tuệ cao một mét năm tám, mặt trái xoan, đôi mắt sáng lúc này vụt qua chút gian xảo. Tục ngữ quà nhiên nói không sai, chớ trông mặt mà bắt hình dong. Đừng nhìn vẻ bên ngoài cô nàng bé nhỏ đáng yêu, ngược lại cô nàng rất là thích chọc ghẹo người khác, đặc biệt quan trọng là Trương Lâm. Vậy nên, mỗi lần nghe thấy giọng cô, Trương Lâm liền mặc định cảm thấy lo ngại. Có điều, cô nàng học cũng giỏi, kỳ thi nào trên lớp, bất kể lớn nhỏ, đứng top ba tuyệt đối không thiếu cô. “ Ây, Tuệ Tuệ đấy à, sao còn chưa về nhà đi ? ” Trương Lâm hỏi. “ Cậu không nhìn thấy tớ đang xách cái gì à, đứng đần đấy làm gì, mau đến giúp người ta ! ” Ngô Tuệ Tuệ trợn mắt oán trách. “ Hi hi, đây đây. Thi thố thế nào, chắc kiểu gì cũng đỗ ĐH Bắc Kinh phỏng ? ” Trương Lâm nói. “ Chắc cũng đỗ, mà tớ cũng cố rất là rồi. Thành tích của cậu cũng ok đấy, chắc lần này cũng thi tốt ha. ” Ngô Tuệ Tuệ nói. “ Chắc cũng đỗ được Phục Nguyên. À, mà tưởng nhà cậu ở phố Bắc, sao lại đi sang phố Nam ? ” Trương Lâm liếc mắt nhận ra đường đi không phải hướng về nhà Ngô Tuệ Tuệ thì vội hỏi. “ Ờ, thi xong rồi mà. Nhà bác tớ ở phố Nam, lần nào đợi tác dụng thi tớ chả ở đây. Cậu thì sao, về nhà à ? ” Ngô Tuệ Tuệ hỏi lại. “ Tớ phải đi Tương Tây một chuyến. Nguyện vọng của tớ thì đã nhờ cô Lý điền giúp rồi, khi nào quay lại chắc lên thẳng Thượng Hải học luôn. A, taxi đến rồi kìa, cậu lên xe đi. ” Trương Lâm nói. “ Ờ, bye ! ” Ngô Tuệ Tuệ vẫy tay tạm biệt. Trương Lâm vừa quay sống lưng, lại nghe thấy tiếng Ngô Tuệ Tuệ hô lên, “ Thay số điện thoại cảm ứng thì nhớ báo tớ đấy nhớ ! ” “ Rồi rồi, bye bye ! ” Trương Lâm lại vẫy tay tạm biệt. Trời vừa tối, Trương Lâm đã quay trở lại nhà, nơi hắn ở cùng sư phụ. Thì ra, Trương Lâm là cô nhi. Một lần, sư phụ trên đường trở lại nhà, nhìn thấy hắn bị bỏ rơi liền ôm về. Theo như lời sư phụ kể, ông là con cháu của Trương Thiên Sư trên múi Mao Sơn, sau này chuyển nhà đến Tương Tây. Vì không muốn tranh vị trí chưởng môn với sư đệ nên xuống núi phiêu bạt, lấy tứ hải làm nhà. Lúc nhặt được Trương Lâm, vì trời mưa không ngớt, lại ở trong cánh rừng, liền lấy tên hắn là Trương Lâm. Trương Lâm từ nhỏ đã tương đối mưu trí. Lúc hắn bốn tuổi, sư phụ đã khởi đầu dạy hắn chữ, năm tuổi kèm hắn luyện võ cùng ngâm thuốc mỗi ngày. Mãi đến khi Trương Lâm mười hai tuổi, mới dừng ngâm thuốc. Dựa theo lời sư phụ thì là, tiêu tốn lãng phí tài nguyên. Tám tuổi Trương Lâm mở màn đi học, cũng là lúc mở màn theo sư phụ học ngũ hành bát quái, kỳ môn độn giáp, phù chú những thứ. Đến năm mười sáu tuổi, hắn đã trở thành chân tuyền của sư phụ, không chỉ có vậy còn là trò giỏi hơn thầy. Năm Trương Lâm mười sáu tuổi, thanh danh khởi đầu từ từ nổi lên ở thôn láng giềng. Bởi vì, nhà nào có chuyện vui sẽ mời hắn đến tính xem bát tự của con trai và con dâu tương lai có tương ứng hay không, nếu tương ứng thì ngày lành tháng tốt nào mới hoàn toàn có thể kết hôn ; hoặc như nhà nào có tang sự, thì sẽ mời Trương Lâm đến xem nơi mai táng trưởng bối liệu có phải cát huyệt, khi nào chôn cất mới không tác động ảnh hưởng đến gia quyến, vân vân. Thế nên, sau khi sư phụ Trương Lâm nói, ‘ anh hoàn toàn có thể tự mình kiếm tiền báo hiếu thầy rồi ’, liền đuổi hắn ra ngoài kiếm cơm. Vì Trương Lâm họ Trương, nên người địa phương thường xưng hắn là tiểu Trương Thiên Sư .

Đã sửa bởi Triệu lúc 23.05.2018, 12 : 14, lần sửa thứ 2 .

Tìm kiếm với từ khoá :

Được thanks
            Share
Xem thông tin cá nhân

     

Có bài mới 21.05.2018, 14:21
Hình đại diện của thành viên

TriệuThành viên mớiThành viên mới

 

Ngày tham gia: 18.05.2018, 11:53
Bài viết: 8
Được thanks: 0 lần
Điểm: 14.88

27Có bài mới Re: [Hiện đại] Thầy Phong Thủy – Hồ Tiểu Bạch – Điểm:

Chương 2 : Tiểu quỷ đầu thôn

Edit : Cô Triệu

“Sư phụ có nhà không?!” Trương Lâm vừa bước vào vừa hô lên.

“Cu con! Vừa về đến nhà là tru lên, nhanh vào đây giúp thầy!” Trương Quân Tài từ trong phòng bếp nói vọng ra.

Đây là một căn nhà dân tiêu chuẩn với hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp và một toilet. Ở chính giữa bàn thờ trong phòng khách là bài vị của Trương Đạo Lăng. Đồ đạc trong phòng cũng đơn giản, chỉ có một chiếc bàn ăn, một chiếc bàn trà và một cái TV màu mười bảy inch. Bởi vì Trương Quân Tài, cũng là sư phụ của Trương Lâm từng nói, thân là người tu đạo, không thể quá xa xỉ, xa xỉ sẽ sinh lười biếng. Hơn nữa, ông còn phải dành dụm tiền cho Trương Lâm lấy vợ. Tuy rằng Trương Lâm không để ý đến chuyện này, nhưng cũng tôn trọng sư phụ, thầy nói cái gì thì chính là cái đó.

Trương Lâm sau khi bái lậy trước bài vị liền đi vào trong bếp giúp sư phụ nấu cơm.

“Cu con, ăn miếng cá đi, đây là chiều nay thầy mới ra bờ sông câu được đấy. Nói cho anh biết, đây tuyệt đối là thực phẩm sạch, cực an toàn, cực dinh dưỡng đấy nhớ!”

“Hê hê, thầy cũng ăn đi. Sư phụ, hình như thầy gầy đi. Thầy cũng già rồi, nhân lúc có thể ăn được thì ăn nhiều chút, nếu không sau này sẽ không có cơ hội ăn nữa đâu.” Trương Lâm cợt nhả nói.

“Thằng ranh, dám rủa thầy. Haiz, năm nay cũng tám sáu rồi, tuy rằng mỗi ngày đều tập luyện đều đặn, nhưng thầy cũng cảm nhận được ngày gần đất xa trời cũng không còn xa. Nguyện vọng lớn nhất cả đời thầy chính là anh có thể lên núi Mao Sơn bái kiến các vị tổ sư gia; cũng muốn chứng kiến anh kết hôn sinh con.” Trương Quân Tài thổn thức nói.

“Sư phụ cứ yên tâm, con đã chuẩn bị rồi. Ngày mai, sau khi sang thôn Lý xem đất, con sẽ đi Tương Tây gặp các vị tổ sư gia.” Trương Lâm lập tức an ủi.

“Ừ” Trương Quân Tài nói xong liền về phòng nghỉ ngơi, dù sao người đến tầm tuổi này cũng hay mệt mỏi.

“Trương Lâm về rồi đấy à!” Thím Lưu gần nhà hỏi.

“Vâng, con mới về thím Lưu” Trương Lâm hỏi lại, “Thím Lưu đến tìm sư phụ con có việc ạ?”

“Trưởng thôn bảo thím đến mời sư phụ con đến nhà xem xem con trai ông ấy bị làm sao. Chiều nay thằng bé lên đầu thôn chơi, giờ về cứ nôn mãi, mà miệng thì cứ kêu không ngừng, như kiểu có người đuổi theo nó ý. Bây giờ người nó cứ thoi thóp. Haiz, con nói xem, người nhà thôn trưởng đối xử với bà con đều rất tốt, sao tự nhiên lại đáng thương như vậy chứ.” Thím Lưu càm ràm.

“Thím à, sư phụ con vừa ngủ rồi, thím đợi con tý, rồi con đi với thím.” Trương Lâm nói xong liền quay vào nhà lấy gói đồ nghề, vắt lên người rồi cùng thím Lưu đến nhà trưởng thôn. Nhà trưởng thôn nằm ở phía Đông, cách nhà Trương Lâm khá xa.

Vừa đến nhà trưởng thôn đã nhìn thấy ông đi tới đi lui trước cửa nhà, dáng vẻ rất là sốt sắng. Sau khi nhìn thấy Trương Lâm bèn túm lấy tay hắn kéo vào trong nhà, vừa đi vừa nói, “Tiểu Trương, mau đến xem xem cún con nhà bác bị làm sao, thằng bé vừa ngất đi rồi.”

“Thôn trưởng đừng nóng ruột, để cháu xem.” Trương Lâm vừa vào phòng liền trong thấy con trai trưởng thôn đang nằm nghiêng trên giường, cả người đã xụi lơ, mà trong phòng đang bốc ra một thứ mùi tanh hôi khó ngửi. Trương Lâm vận khởi pháp lực, mở mắt thần thì nhìn thấy trên đầu giường có bóng đen lượn lờ bên gối cún con, rất lâu không tan. Trương Lâm sau khi nhìn thấy bóng đen này thì lẳng lặng rút từ trong túi ra một lá bùa, miệng niệm, “Thái dương rực rỡ, mọc ở phương Đông, hàng yêu trừ tà, mau mau đi nhanh, phụng Thái thượng lão quân, lập tức tuân theo. Sắc.” Lá bùa bỗng chốc bốc cháy, hóa thành một đạo ấn ký màu kim, phóng về phía bóng đen.

Đương lúc ấn ký màu kim đánh trúng bóng đen, có một thứ âm thanh giống tiếng trẻ con từ chỗ bóng đen ré lên, ước chừng mười phút bóng đen liền tan biến.

Sau khi Trương Lâm thấy bóng đen biến mất, liền tiến đến lật mí mắt cún con, thử sờ nhịp tim thì nhận ra thằng bé chỉ là bị mệt, cộng thêm đói mới ngất đi.

Trưởng thôn trông thấy sau khi Trương Lâm bước vào liền đứng một chỗ khoa chân múa tay, biết hắn đang làm phép nên lùi về phía sau quan sát, im lặng không nói. Hiện tại thấy Trương Lâm bước về phía trước nhìn thằng bé, cũng liền tiến đến theo xem xem con trai có phải vô sự rồi không. Kiểm tra xong, Trương Lâm mới nói với người đang nóng ruột đợi chờ bên cạnh, “Trưởng thôn, bác yên tâm, cún con không sao rồi. Bây giờ thằng bé chẳng qua là đói với mệt mỏi nên thiếp đi thôi. Giờ bác đi nấu cháo, lát đợi thằng bé dậy cho nó ăn là ổn rồi.”

Trưởng thôn lại bước đến nhìn lại lần nữa, sau khi xác nhận con trai ông đã không còn nói nhăng nói cuội liền mời Trương Lâm ở lại dùng cơm, nhưng Trương Lâm lại khách khí từ chối. Thấy Trương Lâm không chịu ở lại, trưởng thôn bèn móc một chiếc phong bì đỏ ra đưa cho hắn, nói: “Cậu vất vả rồi. Haiz, cũng không biết đụng phải cái gì, mà khiến thằng bé chịu khổ thế này!”

Trương Lâm cũng không khách sáo nhận lấy phong bì, sau đó nói với trưởng thôn, “Nghe thím Lưu nói thằng bé sau khi ra đầu thôn chơi về mới bị thế này ạ?”

Trưởng thôn gật đầu, “Đúng thế, chiều nay hai cha con bác đi trồng rau ở ruộng đầu thôn, thằng bé cún con một mình ra cạnh cái giếng cạn chơi. Bác cũng kệ nó, ai biết sau khi về nhà lại thành thế này.”

Trương Lâm rút một lá bùa trong túi ra đưa cho trưởng thôn nói, “Thế cháu thử ra đầu thôn xem sao, còn bác thì cứ dán lá bùa này ngoài cửa là không sao nữa, thế nhé!”

Sau khi ra khỏi nhà trưởng thôn, Trương Lâm liền lôi phong bì ra xem thử, bên trong có đồng bạc năm trăm tệ, hắn cười tủm tỉm, rồi lại cất tiền vào túi đồ nghề. Làm nghề này có một quy tắc, nhất định phải nhận phong bì đỏ, nhưng tiền bên trong, thì không thể tiêu hết, mà phải quyên phần lớn đi làm từ thiện, nếu không sẽ có ảnh hưởng không nhẹ đến thân thể và pháp thuật.

Trương Lâm đến cái giếng cạn đầu thôn xem xung quanh, chẳng phát hiện gì cả. Thế là hắn lấy từ trong túi ra một chiếc lá bưởi, thấm vào chút thiên thủy*, sau đó cọ lên mắt rồi nhìn xuống dưới giếng. Đương lúc phát hiện dưới đáy giếng có một lớp khí màu xanh lục, hắn nắm lấy một lá bùa vứt xuống. Ước chừng thời gian một chén trà, trên mặt giếng dần dần kết tụ một làn sương mù. Trương Lâm lui lại một bước, chỉ thấy quỷ hồn của một đứa trẻ chừng ba bốn tuổi hiện ra từ trong lớp sương. Nó vừa nhìn thấy Trương Lâm liền rít lên. Mà Trương Lâm sau khi nhìn thấy đứa trẻ này da đầu cũng ngứa râm ran. Hỏng, trong số đám ma quỷ thì thì vong nhi chính là thứ khá là khó chơi.

* Thiên thủy : nước từ trên trời rơi xuống, như nước mưa, sương, tuyết .

Đã sửa bởi Triệu lúc 22.05.2018, 14 : 25 .

Tìm kiếm với từ khoá :

Được thanks
            Share
Xem thông tin cá nhân

     

Có bài mới 22.05.2018, 11:01
Hình đại diện của thành viên

TriệuThành viên mớiThành viên mới

 

Ngày tham gia: 18.05.2018, 11:53
Bài viết: 8
Được thanks: 0 lần
Điểm: 14.88

21Có bài mới Re: [Hiện đại] Thầy Phong Thủy – Hồ Tiểu Bạch – Điểm:

Chương 3 : Thu phục tiểu quỷ

Edit : Cô Triệu

“Hừ hừ, cái tên đạo sĩ kiêu căng nhà mày lại dám quấy rầy tao. Giờ mày phải trả giá cho hành vi ngu xuẩn của mày.” Tiểu quỷ hét lên.

“Người quỷ khác lối, ngươi cớ sao lại đi theo thằng cún con, còn vọng tưởng chiếm lấy thân thể, tiêu diệt hồn phách nó? Lá gan quỷ nhà ngươi thật to ha!” Trương Lâm trừng mắt nhìn tiểu quỷ nói.

“Tao muốn siêu sinh, tao muốn siêu sinh! Hừ hừ, cái loại đạo sĩ như mày thì làm sao thấu hiểu được sự đau khổ của bọn tao. Bây giờ mày đã động đến tao, thế thì phải chuẩn bị tinh thần bị trừng trị đi!” Nói xong tiểu quỷ liền biến mất không thấy đâu nữa.

Trương Lâm thầm nghĩ phiền to rồi, hai tay vội thấm chút thiên thủy, cọ lên mắt, thấy tên tiểu quỷ thoắt bên này, thoắt bên kia, sắp sửa lại gần hắn. Trương Lâm không chớp mắt, giả vờ không nhìn thấy nó, nhưng tay lại rút một lá bùa từ trong túi. Đương lúc tiểu quỷ định tập kích, Trương Lâm nhanh chóng niệm, “Hung thần ác sát đi nhanh. Phụng Thái thượng lão quân, lập tức tuân theo. Sắc!” Sau khi niệm xong thần chú, lá bùa liền bốc cháy, biến thành hai chữ Sắc Lệnh màu vàng kim cực lớn lao về phía tiểu quỷ. Tiểu quỷ trốn không kịp, liền bị chữ Sắc Lệnh đánh trúng. “Á” Tiểu quỷ hét lên một tiếng, trên người bốc ra khói xanh, rõ ràng bị thương không nhẹ. Nhưng đồng thời nó cũng bị kích thích càng thêm phẫn nộ, cũng làm phép nện tảng đá bên giếng vào Trương Lâm. Trương Lâm vừa nhìn thấy liền thi triển tuyệt học sư môn, ngũ hành bộ pháp, lập tức né tránh. Tuy cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng tránh được trong gang tấc. Hắn lấy một bình hồ lô màu tím trong túi đồ nghề ra. Nghe kể lại, bình hồ lô này là pháp bảo mà sư tổ Trương Đạo Lăng từng dùng, đối phó với yêu ma quỷ quái cực kỳ lợi hại. Trương Lâm mở hồ lô, hướng về tiểu quỷ niệm, “Thiên địa âm dương, phụng thỉnh tam sơn cửu hầu, trừ tà thực quỷ, chém yêu trị quái. Thiên địa tam hoàng sắc lệnh, thần binh hỏa cấp như pháp lệnh!” Sau khi niệm xong thần chú, miệng hồ lô liền phát ra ánh sáng, chiếu lên tiểu quỷ. Tiểu quỷ bên trong ánh sáng định chạy trốn, nhưng bất kể thế nào cũng không thoát được, chỉ có thể la hét không ngừng.

Trương Lâm thấy tiểu quỷ không trốn được bèn hô lên, “Thu”, tiểu quỷ ngay lập tức bị hút vào trong hồ lô, chỉ vài giây đã không còn thấy đâu nữa.

Thì ra là hôm nay thằng bé cún con nghịch ở gần cái giếng, buồn tiểu liền tè xuống giếng. Vì thằng bé là trẻ con, nên nước tiểu của nó làm tổn hại đến tiểu quỷ. Sau khi tiểu quỷ bị thương liền oán hận trong lòng, thế là đến tối liền đi quấy rầy cún con, muốn từ từ đánh tan linh hồn thằng bé, trút hận trong lòng. Không ngờ, vừa mới quấn lên người thằng nhóc được không lâu thì đụng phải Trương Lâm. Trương Lâm năm 15 tuổi đã khai mở mắt âm dương, cho nên vừa vào đến nhà trưởng thôn đã nhìn thấy tiểu quỷ đang quấn lấy thằng bé. Hắn lẳng lặng rút bùa ra đánh, tiểu quỷ trốn không kịp liền bị ngã lộn nhào, vội chạy té khói. Chẳng ngờ, Trương lâm lại tìm thấy ổ của nó nhanh đến thế, lại còn thu phục nó. Nếu như không có nhiều trùng hợp như vậy, ít nhất cũng có thể đánh với Trương Lâm mấy trăm hiệp. Haiz, chỉ một câu thôi, tiểu quỷ thua thật oan uổng hà!

Sau khi Trương Lâm thu phục được tiểu quỷ, hắn hừ một tiếng rồi quay về. Trương Lâm vừa về nhà đã dội nước lạnh lên người, sau đó ngồi thiền trên giường. Trước đây lúc còn ở trường, vì nhiều người cùng ở chung nên không tiện ngồi thiền, nhưng một khi về đến nhà, hắn nhất định phải ngồi thiền. Đây cũng là yêu cầu của sư phụ hắn.

Trương Lâm vừa ngồi xuống liền vận khởi Long hổ công pháp, hiện nay hắn đã luyện đến tầng thứ sáu. Long hổ công pháp tổng cộng chia làm mười tầng, khoảng cách giữa mỗi tầng là cực kỳ lớn. Nếu như không có cơ duyên, thì công pháp này khả năng chỉ dừng lại ở tầng một cả đời. Hiện tại, Long hổ công pháp của Trương Lâm đã cao hơn sư phụ hắn một tầng. Vì chuyện này mà Trương Quân Tài phấn khởi đến độ phá lệ mà uống nhiều hơn vài ly rượu trắng.

Trương Lâm nghe sư phụ nói, nếu như hắn có thể luyện công pháp này đến cảnh giới cao nhất, tức tầng thứ mười thì có thể phá toái hư không, bạch nhật phi thăng, đạt đến tình trạng đồng thọ với thiên địa. Chỉ có điều hiện nay Linh khí trên trái đất càng này càng ít, nên người đạt cảnh giới cao nhất trong sư môn cũng chỉ luyện đến tầng tám, không thể đột phá nữa.

Năm giờ, bên ngoài trời đã tờ mờ sáng, Trương Lâm thức dậy luyện võ. Sáu giờ, Trương Quân Tài cũng tỉnh dậy, có điều chân tay đều đã già nua, chỉ tản bộ xung quanh, múa Thái cực quyền. Đâu như Trương Lâm, tay năm tay mười, luyện tập hùng hục. Ăn sang xong, Trương Lâm liền ra ngoài, hắn muốn đi giúp người ta xem đất, dù sao thì sư đồ hai người cũng cần kiếm tiền ăn cơm chứ.


Tìm kiếm với từ khoá :

Được thanks
            Share
Xem thông tin cá nhân

Hiển thị bài viết từ :  Sắp xếp theo  
Trả lời đề tài  [ 10 bài ]  Chuyển đến trang 
1,2,3,4Trang sau

     

     

Chuyển đến :





Đang truy vấn

Thành viên đang xem chuyên mục này: Trâm kun và 161 khách

Điều hành
Mod Box Tự Edit / Sáng Tác, Thử việc Box Tự Edit / Sáng Tác


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm

Source: https://thevesta.vn
Category: Phong Thủy