Tâm linh, vũ trụ và con người

Chào những bạn, mình là một người rất hay suy ngẫm về những nghành trừu tượng và vô hình như tâm ý và tâm linh. Hôm nay mình muốn san sẻ với những bạn một phần những điều mình đã nghiệm ra về mối liên hệ giữa con người và quốc tế tâm linh để những bạn đọc cho vui .

Khoa học đang ngày càng tăng trưởng, giúp lý giải được rất nhiều hiện tượng kỳ lạ trong cõi tự nhiên. Tuy nhiên, do bị số lượng giới hạn về năng lực quan sát nên những lời lý giải của khoa học triết lý chỉ mới mang tính mặt phẳng chứ chưa lý giải được một cách triệt để những hiện tượng kỳ lạ tự nhiên, chưa nói tới việc lý giải quốc tế tâm ý trừu tượng và quốc tế tâm linh vô hình dung. Vì toàn bộ những kiến thức và kỹ năng trong vũ trụ này phải có tương quan ngặt nghèo với nhau để bảo vệ tính hài hòa nên nếu coi hàng loạt kiến thức và kỹ năng về cõi tự nhiên là hữu hạn thì nó giống một sợi dây với hai đầu là hai quốc tế lượng tử vi mô và vũ trụ vĩ mô. Đoạn giữa của sợi dây này là xen kẽ rối rắm. Hệ thống kiến thức và kỹ năng mà loài người đã thiết kế xây dựng được cho đến ngày này nằm ở trong đám rối này. Hiện nay còn rất nhiều hiện tượng kỳ lạ mà tất cả chúng ta chưa thể lý giải, hoặc có những lời lý giải mang tính khiên cưỡng. Còn khá nhiều hiện tượng kỳ lạ tự nhiên gây tranh cãi trong giới khoa học và chưa thể có một cách lý giải thống nhất. Nếu muốn tháo gỡ cho sợi dây kiến thức và kỹ năng về quốc tế tự nhiên này mà lại gỡ từ đám rối thì sẽ chẳng khi nào có tác dụng. Nếu ta hoàn toàn có thể xác lập được thực chất của hai đầu sợi dây thì việc tháo gỡ cho khoa học sẽ là điều thuận tiện. Từ đó tất cả chúng ta hoàn toàn có thể biết được chân tướng của cõi siêu hình và đồng cảm hơn về phương pháp hoạt động giải trí của tâm lý .

Thế giới lượng tử vi mô thì hỗn độn, quốc tế vũ trụ vĩ mô thì to lớn đến vô hạn. Ngoài trí tưởng tượng ra có lẽ rằng không gì hoàn toàn có thể giúp con người quan sát bao trùm được cả hai quốc tế này. Nhưng tất yếu cần cái gì đó để làm cơ sở thì mới hoàn toàn có thể phát huy trí tưởng tượng được. Một quy luật đúng muôn thuở đó là mọi thứ luôn tăng trưởng từ đơn thuần đến phức tạp. Hệ thống những quy luật của cõi tự nhiên ngày này tuy phong phú và có vẻ như phức tạp nhưng chắc như đinh đều phải phát xuất từ những quy luật đơn thuần, hay nói đúng mực hơn là chỉ từ duy nhất một quy luật đơn thuần. Cái quy luật đơn thuần này là thủy tổ của toàn bộ những quy luật khác. Đời con cháu dẫu có xa đời ông tổ đến đâu thì nhất định vẫn mang những đặc thù di truyền lại của ông tổ. Các quy luật được sinh ra sau chẳng qua cũng chỉ là sự biến tấu của chính quy luật khởi đầu mà thôi. Khoa học triết lý phương Tây sắp xếp những quy luật đã được phát hiện của tự nhiên vào một mạng lưới hệ thống gồm nhiều môn khoa học. Triết lý âm khí và dương khí cổ đại phương Đông thì lại làm một điều trái ngược hẳn với khoa học phương Tây. Người phương Đông cổ đại đã thống nhất hàng loạt quy luật chi phối vũ trụ này thành một hình vẽ đơn thuần đó là hình vòng tròn âm khí và dương khí, hình tượng hóa hai con cá đang bơi ngược chiều nhau. Nguyên lý âm khí và dương khí là nguyên tắc về những cặp trái chiều. Thế giới sống sót dưới dạng những cặp trái chiều là điều quá rõ ràng trước mắt tất cả chúng ta mà không cần bất kể một cuộc thí nghiệm nào để chứng tỏ điều đó. Đây có lẽ rằng chính là ông tổ của những quy luật tự nhiên, là cái quy luật đơn thuần nhất mà sự biến tấu của nó đã sản sinh ra ngày càng nhiều hơn những quy luật tự nhiên. Nguyên lý âm khí và dương khí chứng minh và khẳng định vũ trụ là luôn luôn hài hòa và đang hướng tới ngày càng trở nên phong phú hơn. Thuyết vụ nổ Big Bang phát biểu rằng vũ trụ này được hình thành từ một vụ nổ và đang ngày càng nở rộng ra. Một hiện tượng kỳ lạ thiên văn quan sát được gọi là hiện tượng kỳ lạ thiên hà đỏ đã giúp tất cả chúng ta chứng minh và khẳng định được tính đúng đắn của thuyết này. Chúng ta thấy có vẻ như thuyết âm khí và dương khí và thuyết vụ nổ Big Bang đang ủng hộ và bổ trợ cho nhau .

Nếu nguyên tắc âm khí và dương khí là quy luật cốt lõi thì tổng thể những quy luật tự nhiên sống sót trong vũ trụ tuy độc lạ nhau về mặt hình thức nhưng giống nhau về mặt thực chất. Đã là quy luật cốt lõi thì sẽ giống nhau dù ở Lever vi mô hay vĩ mô. Bây giờ tất cả chúng ta phải xác lập hai cặp trái chiều cơ bản ở Lever vi mô và vĩ mô. Những cặp trái chiều cơ bản này chính là hai đầu sợi dây, là cái đã sinh ra tổng thể những cặp trái chiều khác. Vũ trụ này tuy bát ngát, vô tận nhưng cũng chỉ gồm có hai thứ đó là khoảng trống và vật chất. Đây chính là cặp trái chiều cơ bản ở Lever vĩ mô. Trong khoảng trống, vật chất chỉ ở hai trạng thái đó là đứng im và hoạt động. Tuy nhiên, sự hoạt động và đứng im này rất tương đối. Một vật thể A hoàn toàn có thể được coi như đứng yên so với vật thể B nhưng lại đang hoạt động so với vật thể C. Một vật thể đứng yên trên bề mặt Trái Đất nhưng vì Trái Đất đang vận động và di chuyển nên vật thể này thực ra vẫn đang hoạt động. Sự đứng yên của vật thể đó trên mặt đất chẳng qua là do lực hút trọng trường đã dính chặt nó vào mặt đất mà thôi. Ta hoàn toàn có thể Kết luận sự đứng yên chẳng qua chỉ là sự kết dính của vật thể này với vật thể kia mà thôi. Lượng tử là nguyên vật liệu tạo nên hàng loạt vũ trụ này. Sự tạo thành vật thể và sự hoạt động của vật thể đều là do lượng tử gây ra. Để lắp ráp thành vật chất, lượng tử cần có đặc thù hoàn toàn có thể kết dính. Để khiến vật thể vận động và di chuyển, lượng tử cần có đặc thù hoạt động mà không hề kết dính. Vậy cần tối thiểu hai loại lượng tử cơ bản để cấu thành vũ trụ này. Ta hãy gọi chúng là lượng tử kết dính và lượng tử tự do. Đây có lẽ rằng là cặp trái chiều cơ bản ở Lever vi mô .

Trước khi dùng trí tưởng tượng để tưởng tượng xem vũ trụ hình thành từ lượng tử như thế nào, tất cả chúng ta phải vấn đáp dứt khoát một câu hỏi : “ Chúng ta sống sót hay không sống sót ? ” Từ lúc loài người Open trên Trái Đất cho tới tận thời văn minh thời nay, con người luôn tin rằng mình sống sót và cố gắng nỗ lực đi tìm câu vấn đáp về ý nghĩa của sự sống. Đã đồng ý rằng tất cả chúng ta đang sống sót thì tất cả chúng ta muốn một đời sống niềm hạnh phúc, yên bình chứ không muốn xấu số. Tuy nhiên, mọi thứ trong vũ trụ luôn luôn hoạt động. Không có thứ gì cứ ở mãi một trạng thái được mà chuyển hóa liên tục. Dường như trong cuộc sống tất cả chúng ta không ngày nào mà không có chuyện xảy ra, không có những mối bận tâm, không có những yếu tố để xử lý. Tâm lý khi nào cũng phải lo ngại và phải xử lý một lúc quá nhiều chuyện khiến nhiều lúc tất cả chúng ta căng thẳng mệt mỏi tự hỏi bản thân về ý nghĩa của những nỗi đau này. Để được niềm hạnh phúc trọn vẹn, bạn phải xử lý được hết tổng thể mọi yếu tố trong đời sống của mình nhưng có vẻ như yếu tố trong đời sống là nhiều đến vô hạn, xử lý không khi nào hết. Con người có lẽ rằng sinh ra chỉ để đau khổ và chết đi. Vậy nếu giờ đây tất cả chúng ta tư duy là tất cả chúng ta không sống sót thì sẽ như thế nào ? Nếu tất cả chúng ta vốn dĩ không sống sót thì sự sống sót của tất cả chúng ta chỉ là cảm xúc mà thôi. Phải có một nguyên do nào đó đã kéo tâm lý tất cả chúng ta từ trạng thái không sống sót đến trạng thái sống sót, từ trạng thái niềm hạnh phúc đến trạng thái xấu số. Để được niềm hạnh phúc, yếu tố duy nhất cần xử lý là phải tìm ra nguyên do gì đã khiến tất cả chúng ta có cảm xúc sống sót. Loại bỏ được nguyên do đó thì tất cả chúng ta sẽ được giải thoát khỏi khổ đau .

Lượng tử là cái thiết kế nên cả thể xác lẫn tâm ý tất cả chúng ta do đó cả thể xác lẫn tâm ý tất cả chúng ta đều phải mang đặc thù của lượng tử. Những nguyên do của khổ đau và bí hiểm của niềm hạnh phúc đều sẽ được lộ rõ nếu tất cả chúng ta xác lập được đặc thù của lượng tử. Ở trên tất cả chúng ta đã xác lập hai loại lượng tử nhỏ nhất đó là lượng tử tự do và lượng tử kết dính. Lượng tử kết dính kết nối lại với nhau để tạo nên những khối vật chất còn lượng tử tự do thì vận động và di chuyển liên tục để làm những khối vật chất này hoạt động. Hai loại lượng tử này là một cặp trái chiều âm khí và dương khí. Nguyên lý âm khí và dương khí khẳng định âm và dương là hai mặt thống nhất trái chiều của cùng một sự vật hiện tượng kỳ lạ, xích míc và chuyển hóa lẫn nhau không hề tách rời. Điều đó có nghĩa là không có hai loại lượng tử mà chỉ có một loại lượng tử nhỏ nhất sống sót ở hai trạng thái khác nhau mà thôi và chúng chuyển hóa liên tục giữa hai trạng thái. Năng lượng chứa trong mỗi hạt lượng tử này phải gồm hai loại đó là động năng và tĩnh năng. Lượng tử kết dính có tĩnh năng nhiều hơn động năng nên kết nối vào với nhau thành những khối vật chất. Lượng tử tự do chứa nhiều động năng hơn nên chúng vận động và di chuyển liên tục. Do tĩnh năng yếu hơn nên tuy rằng chúng có mê hoặc bởi nhau nhưng lại không hề kết dính được. Sự va đập vào nhau và va đập vào những khối vật chất khiến tĩnh năng của chúng tăng lên và làm giảm động năng đi. Đến một thời gian nào đó thì lượng tử tự do lại chuyển thành lượng tử kết dính và gắn liền vào những khối vật chất. Ngược lại, lượng tử kết dính khi bị va đập quá nhiều bởi lượng tử tự do cũng tăng dần động năng lên so với tĩnh năng nên đến một thời gian sẽ bị tách ra khỏi khối vật chất và chuyển thành lượng tử tự do. Nếu lượng tử kết dính quá thuận tiện chuyển hóa thành lượng tử tự do như thế này thì hàng loạt quốc tế vật chất và cả bản thân tất cả chúng ta nữa có lẽ rằng đã tan vào không trung từ lâu rồi. Lượng tử tự do và lượng tử kết dính có lẽ rằng chỉ là nguyên vật liệu tạo nên cõi hỗn độn trước khi vũ trụ hình thành thôi chứ không hề dùng để kiến thiết xây dựng vũ trụ. Muốn vũ trụ được tạo thành thì nhất định phải có hai loại lượng tử và sự chuyển hóa bắt buộc phải đi theo một chiều từ động năng đến tĩnh năng chứ không hề chuyển hóa ngược lại .

Trong cõi hỗn độn, vùng khoảng trống là vùng chứa lượng tử tự do, còn vùng vật chất là vùng chứa lượng tử kết dính. Như vậy, vùng khoảng trống là vùng chứa động năng còn vùng vật chất là vùng chứa tĩnh năng. Theo nguyên tắc âm khí và dương khí, khi cực thịnh cũng là lúc khởi suy, tức là khi một bên thái cực đạt trạng thái cực thịnh, áp đảo trọn vẹn bên kia thì cũng là lúc nó từ từ suy yếu để nhường chỗ cho thái cực kia Open. Nếu muốn sự chuyển hóa đi theo một chiều từ động năng đến tĩnh năng thì vùng khoảng trống phải tăng trưởng lên đến cực thịnh và vùng vật chất phải biến mất. Bạn hãy coi những vùng vật chất giống như thiên nhiên và môi trường nước, còn những vùng khoảng trống giống như khủng hoảng bong bóng không khí chuyển dời không quy luật trong nước. Các khủng hoảng bong bóng vô tình gặp nhau trên đường đi sẽ hợp lại với nhau thành một cái khủng hoảng bong bóng không khí to hơn. Đấy là cách mà một vùng khoảng trống rất to lớn và ngày càng nở rộng ra đã hình thành. Lúc đầu những vùng khoảng trống và vùng vật chất có thể tích tương tự nhau nên động năng và tĩnh năng được duy trì ở mức tương đối cân đối. Trong một vùng khoảng trống rất to lớn thì động năng của lượng tử trong khoanh vùng phạm vi vùng khoảng trống ấy sẽ mạnh dần lên và sau cuối trở nên mạnh quá mức so với tĩnh năng. Các vùng vật chất xung quanh khoảng chừng không bát ngát này do tĩnh năng yếu hơn cũng dần tan ra và hòa vào khoảng trống. Không còn sự ngưng trệ của tĩnh năng, động năng trở nên mạnh cực điểm. Các lượng tử tự do bay với vận tốc nhanh không hề tưởng tượng được. Trong quy trình bay đó, chúng va đập vào nhau và vỡ nhỏ ra, nhỏ dần đến mức không hề nhỏ hơn được nữa. Một khi đã tin vào quốc tế siêu hình tức là tất cả chúng ta tin vào duy tâm, tin rằng ý thức là cái có từ trước khi thể xác được sinh ra. Vậy ý thức đã mở màn Open trong vũ trụ này từ khi nào và như thế nào. Bởi hoạt động giải trí tâm ý của con người cũng phải tuân theo đặc thù của lượng tử nên tất cả chúng ta hãy thử tưởng tượng mình chính là một hạt lượng tử để xem cảm hứng và ý thức của một lượng tử là như thế nào .

<những người đàn ông và những người đàn bà lao đi vun vút trong không trung, gào thét lên trong đau đớn tột cùng, tìm kiếm trong vô vọng cái gì đó mà chính họ cũng không rõ. sự va đập vào nhau trên đường đi không làm cho họ dừng cơn điên lại được và tâm hồn họ tan vỡ thành hàng ngàn mảnh. họ gào thét dữ dội để kêu gọi sự giúp đỡ, nhưng cho dù xung quanh có vô vàn người cũng chẳng một ai thèm nhìn họ hay nghe thấy tiếng gọi của họ cả vì ai cũng chìm trong địa ngục của riêng mình. những tiếng kêu gào đó trở thành những tiếng gào câm lặng.>những người đàn ông và những người đàn bà lao đi vun vút trong không trung, gào thét lên trong đau đớn tột cùng, tìm kiếm trong vô vọng cái gì đó mà chính họ cũng không rõ. sự va đập vào nhau trên đường đi không làm cho họ dừng cơn điên lại được và tâm hồn họ tan vỡ thành hàng ngàn mảnh. họ gào thét dữ dội để kêu gọi sự giúp đỡ, nhưng cho dù xung quanh có vô vàn người cũng chẳng một ai thèm nhìn họ hay nghe thấy tiếng gọi của họ cả vì ai cũng chìm trong địa ngục của riêng mình. những tiếng kêu gào đó trở thành những tiếng gào câm lặng.>

Hai trạng thái của lượng tử đó là tự do và kết dính tương ứng với hai loại năng lượng là động năng và tĩnh năng. Động năng tạo nên những cảm giác như tự do, hào hứng hoặc khủng hoảng hỗn loạn bên trong tâm lý chúng ta, còn tĩnh năng tạo nên cảm giác yên ổn, thư thái và an toàn. Trong một vùng không gian rất rộng lớn, động năng đã trở nên áp đảo tĩnh năng, khiến cho thế giới lượng tử chỉ còn một bên thái cực. Nếu là một hạt lượng tử, lúc này bạn sẽ có cảm giác vô cùng khủng hoảng. Cái tên lượng tử tự do có lẽ không còn thích hợp để gọi loại lượng tử này nữa vì trông nó có biểu hiện giống cơn điên hơn. Chúng ta hãy gọi nó với cái tên mới là vật chất động (dynamic matter). Sự xuất hiện của vật chất động tất nhiên sẽ chưa tạo ra được gì cả bởi đó mới chỉ là một thái cực. Âm thanh và ánh sáng vẫn chưa xuất hiện nên không gian lúc này vẫn rất tối tăm và yên tĩnh. Động năng của lượng tử đang ở mức cực điểm, gần như không còn tĩnh năng nữa nhưng mỗi khi hai hạt lượng tử vật chất động có cơ hội tiếp xúc với nhau sẽ làm cho tĩnh năng của mỗi lượng tử tăng lên từng chút một. Tuy nhiên, thời gian để tĩnh năng mạnh lên ngang bằng với động năng là rất lâu. Khi động năng đạt mức cực điểm cũng làm cho tĩnh năng mạnh dần lên mỗi khi hai lượng tử vật chất động có cơ hội tiếp xúc với nhau. Tuy nhiên, thời gian để tĩnh năng mạnh lên ngang bằng được với động năng là rất lâu. Sở dĩ vậy là bởi vật chất động đang ở trạng thái nhỏ cực điểm nên rất nhẹ, còn lực hấp dẫn lại ở trạng thái mạnh cực điểm và mỗi lượng tử đều chịu lực hấp dẫn từ nhiều phía nên xác xuất chúng tiếp xúc được với nhau là thấp mà thường bay lòng vòng quanh nhau tạo thành các hình lốc xoáy hoặc cầu xoáy. Khi tĩnh năng của hai hạt lượng tử vật chất động đạt mức cực điểm thì chúng sẽ gắn chặt lại với nhau khi tiếp xúc. Nhưng xác xuất xảy ra sự gắn kết này là thấp bởi độ mạnh của tĩnh năng của mỗi hạt lượng tử là khác nhau. Dù một hạt lượng tử vật chất động có đạt được tĩnh năng cao nhất mà tiếp xúc với một hạt có mức tĩnh năng yếu hơn thì sự gắn kết cũng không xảy ra. Sự gắn kết giữa hai lượng tử sẽ tạo nên loại nguyên liệu thứ hai cho việc hình thành vũ trụ.

<trải qua bao đau đớn, cuối cùng một ngày những người đàn ông và những người đàn bà bỗng nhận ra cái mình đang muốn tìm kiếm là sự gắn kết. thời gian trôi đi, khát khao gắn kết cứ lớn dần trong tâm hồn từng người bọn họ, lớn đến mức họ không thể nào chịu nổi nữa. những cuộc tình của họ đến và đi nhanh như chưa từng xảy ra bởi hai tâm hồn khát khao điên cuồng nhưng không thể hòa hợp được với nhau. nhưng rồi thì cũng có một ngày tình yêu đích thực xuất hiện. người đàn ông và người đàn bà đã tìm thấy điều mình muốn. thế giới bên ngoài không còn ý nghĩa gì với họ nữa, và cả thân thể lẫn linh hồn họ quấn chặt lấy nhau để cùng chìm vào cái chết vĩnh hằng.>trải qua bao đau đớn, cuối cùng một ngày những người đàn ông và những người đàn bà bỗng nhận ra cái mình đang muốn tìm kiếm là sự gắn kết. thời gian trôi đi, khát khao gắn kết cứ lớn dần trong tâm hồn từng người bọn họ, lớn đến mức họ không thể nào chịu nổi nữa. những cuộc tình của họ đến và đi nhanh như chưa từng xảy ra bởi hai tâm hồn khát khao điên cuồng nhưng không thể hòa hợp được với nhau. nhưng rồi thì cũng có một ngày tình yêu đích thực xuất hiện. người đàn ông và người đàn bà đã tìm thấy điều mình muốn. thế giới bên ngoài không còn ý nghĩa gì với họ nữa, và cả thân thể lẫn linh hồn họ quấn chặt lấy nhau để cùng chìm vào cái chết vĩnh hằng.>

Hai lượng tử vật chất động có tĩnh năng ở mức cực điểm tiếp xúc với nhau và không rời nhau ra nữa. Do động năng chuyển hóa hết thành tĩnh năng nên cũng không có bất kỳ phản ứng hấp dẫn nào với vật chất động nữa. Sự hòa vào làm một của hai lượng tử vật chất động hình thành nên loại lượng tử thứ hai đó là vật chất tĩnh (static matter). Vật chất tĩnh hình thành và tồn tại trong môi trường động năng cho nên nó sẽ không chuyển hóa ngược lại thành vật chất động nữa. Bây giờ chúng ta đã có một cặp đối lập hoàn hảo để làm nguyên liệu xây dựng nên vũ trụ. Sau khi vật chất tĩnh hình thành thì nó di chuyển theo dòng chảy của vật chất động. Số lượng vật chất tĩnh tăng dần theo thời gian nhưng vật chất động vẫn luôn nhiều hơn một cách áp đảo so với vật chất tĩnh. Số lượng vật chất tĩnh càng nhiều thì cơ hội để hai lượng tử vật chất tĩnh tiếp xúc được với nhau càng cao. Lực hấp dẫn của vật chất tĩnh mang đặc điểm trái ngược với lực hấp dẫn của vật chất động. Lực hấp dẫn của vật chất tĩnh chỉ hướng tới nội tại bên trong của hạt lượng tử, còn lực hấp dẫn của vật chất động hướng ra bên ngoài. Thế giới lượng tử lúc này có phải là rất giống với thế giới loài người chúng ta không? Đa số mọi người đều dành thời gian và tâm trí của họ quan tâm tới những sự kiện ở thế giới bên ngoài. Mọi vấn đề tâm lý của họ, đau khổ hay hạnh phúc, đều là từ những nguyên nhân bên ngoài. Chỉ một số ít người thực sự dành thời gian để đi sâu vào thế giới tâm trí, thực hiện chuyến hành trình nội tại để tìm kiếm sự giác ngộ. Thiểu số này cho rằng hạnh phúc hay đau khổ đều từ tâm trí mà ra chứ không xuất phát từ bất cứ nguyên nhân nào bên ngoài. Vật chất động hướng về số lượng, luôn luôn nhiều một cách áp đảo so với vật chất tĩnh. Vật chất tĩnh thì hướng về chất lượng, tuy chiếm số lượng ít nhưng lại có vai trò quan trọng hơn vật chất động. Nếu ví vật chất động giống như những con người điên loạn, khủng hoảng, mất cân bằng thì vật chất tĩnh giống như các bậc thiền sư giác ngộ với tâm trí luôn luôn cân bằng. Tâm trí con người bao gồm cảm xúc và ý thức. Cảm xúc sẽ do vật chất động gây ra chủ yếu, còn ý thức là do vật chất tĩnh. Nếu hai lượng tử vật chất tĩnh tiếp xúc với nhau, lực hấp dẫn hướng nội của vật chất tĩnh sẽ giúp hai hạt lượng tử này dính liền lại với nhau. Vật chất tĩnh là loại lượng tử hướng tới sự thống nhất, trọn vẹn. Nhờ có tính chất này của vật chất tĩnh nên mới có thể tạo nên một vũ trụ đa dạng mà lại thống nhất, hài hòa. Con người là một tiểu vũ trụ mà cơ thể và tâm trí là sự kết hợp của rất nhiều thành phần khác nhau nhưng mỗi thành phần khác nhau này lại có chung một ý thức. Nếu lượng tử vật chất tĩnh cứ tiếp tục gắn kết lại với nhau như vậy thì một ngày kia chúng sẽ tạo nên một khối cầu rất lớn. Một khối cầu vật chất tĩnh với rất nhiều vật chất động bị mắc kẹt bên trong.

<cái chết không phải là sự kết thúc hoàn toàn mà chỉ là sự khởi đầu một cuộc sống mới, cuộc sống của những người tĩnh lặng. trong lòng những người tĩnh lặng này không còn bất kỳ khát khao hay nhận thức nào. họ thả mình trôi theo sự xô đẩy của những người điên, không cần biết mình sẽ đi đến đâu. rồi thì những người tĩnh lặng đó tình cờ gặp được nhau. linh hồn những người tĩnh lặng như hòa vào làm một, trở thành một người tĩnh lặng duy nhất, và cái thể xác của linh hồn đó cứ lớn dần, lớn dần. mặc dù không hề cảm nhận được sự lớn lên của thể xác, người tĩnh lặng đó lại cảm nhận thấy một thay đổi xảy ra bên trong nội tâm mình. có một khát khao đang trỗi dậy bên trong người đó. sự tĩnh lặng biến mất, người đó cảm thấy mình chính là cơn khát khao kia, một sự bức bối dữ dội muốn thoát ra ngoài một cái gì đó.>cái chết không phải là sự kết thúc hoàn toàn mà chỉ là sự khởi đầu một cuộc sống mới, cuộc sống của những người tĩnh lặng. trong lòng những người tĩnh lặng này không còn bất kỳ khát khao hay nhận thức nào. họ thả mình trôi theo sự xô đẩy của những người điên, không cần biết mình sẽ đi đến đâu. rồi thì những người tĩnh lặng đó tình cờ gặp được nhau. linh hồn những người tĩnh lặng như hòa vào làm một, trở thành một người tĩnh lặng duy nhất, và cái thể xác của linh hồn đó cứ lớn dần, lớn dần. mặc dù không hề cảm nhận được sự lớn lên của thể xác, người tĩnh lặng đó lại cảm nhận thấy một thay đổi xảy ra bên trong nội tâm mình. có một khát khao đang trỗi dậy bên trong người đó. sự tĩnh lặng biến mất, người đó cảm thấy mình chính là cơn khát khao kia, một sự bức bối dữ dội muốn thoát ra ngoài một cái gì đó.>

Vật chất động bị mắc kẹt bên trong quả cầu nỗ lực muốn thoát ra ngoài. Vì môi trường tự nhiên bên trong khối cầu lớn là thiên nhiên và môi trường tĩnh năng do đó tĩnh năng của lượng tử vật chất động bên trong khối cầu không tăng lên được. Bạn hãy tưởng tượng những lượng tử vật chất động bị mắc kẹt lúc này không khác gì những người đang bị kẹt lại trong một khu lăng mộ tối tăm không lối thoát. Môi trường bế tắc này lại chỉ càng khiến cho cơn điên của họ tăng lên giữ dội chứ không cách nào bình tĩnh được. Tất cả những gì họ muốn chỉ là thoát ra bên ngoài chứ không còn khát khao muốn kết nối gì nữa. Họ không cam tâm coi nơi lăng mộ đó là điểm kết thúc cho họ và luôn không ngừng tìm kiếm lối ra. Vật chất động luôn hướng ngoại, coi sự hướng ngoại là thông thường còn sự hướng về trong là sự bất bình thường. Đa số mọi người luôn hướng ra thiết kế xây dựng đời sống và sự nghiệp ở quốc tế bên ngoài. Chỉ khi bị tổn thương tâm ý họ mới tìm một nơi yên tĩnh để tâm lý, cố gắng nỗ lực làm cân đối lại tâm ý chứ không phải họ coi điều đó là điều nên làm một cách dữ thế chủ động. Các thiền nhân giác ngộ thì kiến thiết xây dựng đời sống và sự nghiệp bên trong chính tâm trí mình. Họ làm điều đó một cách dữ thế chủ động, nhiệt huyết, chú tâm. Việc tĩnh năng của lượng tử vật chất động bên trong khối cầu không tăng lên được có nghĩa là mặc dầu có bị nhốt lâu đến mấy, lượng tử vật chất động cũng sẽ không hề chuyển hóa thành lượng tử vật chất tĩnh. Vật chất động chuyển dời nhanh và liên tục bên trong quả cầu phá vỡ dần link giữa những lượng tử vật chất tĩnh. Kết quả là sự cô đặc của khối cầu vật chất tĩnh dần bị phá vỡ, quả cầu bị loãng dần từ phía trong ra. Ở khu vực loãng, những lượng tử vật chất tĩnh vẫn duy trì được link trước sự công phá của vật chất động thì trở nên vô cùng vững chãi. Chúng tạo thành cấu trúc khung tuy mảnh mai mà cứng vô cùng, càng mảnh mai thì độ cứng càng tăng lên. Cũng giống như trong một kỳ thi, chỉ có những thí sinh mạnh nhất, giỏi nhất mới hoàn toàn có thể bám trụ lại được qua những vòng thi gay cấn. Những lượng tử vật chất tĩnh bị tách khỏi link thì kết nối lại với nhau thành những vật thể nhỏ với nhiều hình dạng khác nhau và vận động và di chuyển theo hình xoáy trôn ốc dọc theo cấu trúc khung đó. Kết cấu khung vật chất tĩnh giống như đường ray xe lửa còn lượng tử vật chất tĩnh bị tách khỏi link thì tạo thành xe lửa chuyển dời trên đường ray. Vậy khi vùng loãng lan rộng ra hết cỡ thì chuyện gì sẽ xảy ra ?

<sắp kết thúc rồi! người đó cảm thấy cơn bức bối của mình thực sự sắp kết thúc. đó là cảm giác khi bạn nhìn thấy tia sáng lóe lên cuối đường hầm, cảm giác của hy vọng. rồi thì cơn bức bối cuối cùng cũng được giải tỏa. cái cảm giác như thể vừa được giải thoát khỏi một nấm mồ khiến người đó gào to lên. đó là âm thanh đầu tiên có thể nghe được giữa chốn không trung, tiếng gào khóc của một đứa trẻ mới chào đời. âm thanh đó chính là khởi đầu của những điều huyền diệu.>sắp kết thúc rồi! người đó cảm thấy cơn bức bối của mình thực sự sắp kết thúc. đó là cảm giác khi bạn nhìn thấy tia sáng lóe lên cuối đường hầm, cảm giác của hy vọng. rồi thì cơn bức bối cuối cùng cũng được giải tỏa. cái cảm giác như thể vừa được giải thoát khỏi một nấm mồ khiến người đó gào to lên. đó là âm thanh đầu tiên có thể nghe được giữa chốn không trung, tiếng gào khóc của một đứa trẻ mới chào đời. âm thanh đó chính là khởi đầu của những điều huyền diệu.>

“ Huyền âm Open trước nhất, và huyền âm ở với Thượng đế, huyền âm là Thượng đế ” .

Thế giới tự nhiên vĩ đại và vô cùng tinh xảo này đã hình thành như thế nào và những quy luật của quốc tế tự nhiên đã Open bằng cách nào ? Nếu vũ trụ được hình thành bởi Chúa vậy thì Chúa là gì và thế lực nào đã tạo ra Chúa ? Nếu vũ trụ không do Chúa tạo ra mà được tạo thành bởi quy luật vật lý vậy thì ở thời gian trước khi vũ trụ hình thành, điều gì đã ngăn cản quy luật vật lý tạo ra vũ trụ ? Quy luật phải là cái gì đó bất di bất dịch, không hề có sự bất thần đổi khác. Nó không hề tạo ra vũ trụ này do cảm hứng được. Ta hoàn toàn có thể chứng minh và khẳng định rằng trước khi vũ trụ hình thành, tính quy luật là không có. Mọi thứ sống sót ở trạng thái hỗn độn, không quy luật. Đó là cõi hỗn mang. Không quy luật là cái có trước và quy luật đã được sinh ra từ không quy luật. Không quy luật chi phối khắp cõi vô hạn còn quy luật chỉ là cái hữu hạn. Có lẽ chứng minh và khẳng định rằng tính quy luật được sinh ra từ tính không quy luật là không hẳn đúng. Trong cõi hỗn độn, quy luật vật lý hẳn vẫn sống sót nhưng ở một trạng thái tiềm tàng, chưa thức tỉnh. Tính quy luật lúc đó như cái bào thai đang say ngủ, chưa ý thức được về sự sống sót của mình. Cái quy luật tiên phong đó chính là quy luật về những cặp trái chiều, nhưng những cặp trái chiều này giống như hai mặt của cùng một đồng xu tiền, sống lưng chạm sống lưng đứng quay mặt nhìn về hai hướng ngược nhau nên không hề nhận ra được sự sống sót của nhau. Các cặp trái chiều lúc đó sống sót một cách hỗn độn, rời rạc, không kết nối. Chúng ta phân biệt được sự sống sót của chính mình khi tất cả chúng ta nhận thấy sự sống sót của thứ khác. Cái hỗn độn không quy luật đã tạo ra tính ngẫu nhiên. Tính ngẫu nhiên này đã giúp cho những vùng khoảng trống tích hợp lại với nhau. Sự nở rộng của khoảng trống làm cho một bên thái cực từ trạng thái sống sót tương đối trở nên tuyệt đối. Vật chất động là thái cực tiên phong. Vật chất tĩnh là thái cực thứ hai, được sinh ra từ thái cực thứ nhất. Sự ngẫu nhiên của cõi hỗn độn đã khiến cho hai thái cực đều sống sót ở trạng thái tuyệt đối. Và lúc này, hai mặt của đồng xu tiền đã quay mặt lại nhìn nhau, nhận thức được sự sống sót của nhau và của chính mình. Sự tương sinh và kìm hãm giữa hai thái cực lúc này mới Open. Các cặp trái chiều không còn sống sót rời rạc nữa mà kết nối lại với nhau thành một thể hài hòa. Vũ trụ đã phong phú hơn bằng cách đó. Càng nhiều cặp trái chiều tham gia vào thì mạng lưới hệ thống quy luật của vũ trụ càng trở nên phức tạp .

Có thể nói sự sinh ra của vũ trụ và sự sống đều là do sự thức tỉnh của tính quy luật. Quy luật này đã dẫn tới việc hình thành khối cầu vật chất tĩnh. Vụ nổ Big Bang là do vật chất động đã công phá khối cầu để thoát ra ngoài. Sự công phá của vật chất động để thoát ra ngoài khối cầu đã tạo ra âm thanh, do đó, âm thanh là sóng dọc ( sóng thấy được khi ta thả hòn đá xuống mặt nước ). Lúc này, vật chất tĩnh níu giữ cấu trúc của mình trước sự công phá cả trong lẫn ngoài của vật chất động bằng cách co và giãn linh động. Sự níu giữ cấu trúc của vật chất tĩnh đã sinh ra ánh sáng, do đó, ánh sáng là sóng ngang ( sóng thấy được khi ta khuấy một lọ mứt ). Âm thanh và ánh sáng là hai tác nhân chính tạo nên ý thức của tất cả chúng ta. Nếu ví sự sinh ra của âm thanh giống như tiếng khóc chào đời được cất lên của một đứa bé thì sự sinh ra của ánh sáng giống như khi đứa bé đó dừng khóc và mở mắt ra nhìn quốc tế lần tiên phong. Sự kết dính của vật chất tĩnh đã tạo ra một cỗ máy còn sự chuyển dời tự do và liên tục của vật chất động đã tạo ra nguồn năng lượng để giúp cỗ máy này hoạt động giải trí. Sự chuyển dời và công phá của vật chất động đã khiến cho cấu trúc của vật chất tĩnh không hề ở yên một trạng thái được mà bị biến hóa liên tục. “ Trò chơi đuổi bắt ” của vật chất động tích hợp với “ game show xếp hình ” của vật chất tĩnh đã tạo ra một mạng lưới hệ thống tự nhiên phong phú, đa dạng và phong phú, luôn có sự hoạt động, tiếp xúc và trao đổi nguồn năng lượng giữa vạn vật. Vật chất động đóng vai trò tạo nên cảm hứng, sự thôi thúc khiến vạn vật vận động và di chuyển. Vật chất tĩnh đóng vai trò tạo nên ý thức, sự dẫn dắt khiến vạn vật hòa giải. Một vũ trụ hài hòa với những quy luật ngặt nghèo là một quốc tế hoàn toàn có thể giám sát được bằng công cụ toán học. Theo ngôn từ toán học, nếu ta coi vật chất tĩnh mang giá trị 0 và vật chất động mang giá trị 1 thì không phải vũ trụ này sẽ trở thành một ma trận số học hay sao. Toàn vũ trụ chính là một chiếc máy tính lượng tử với những số liệu mang tính thống nhất, ngặt nghèo. Môi trường bên trong vũ trụ là thiên nhiên và môi trường có quy luật, môi trường tự nhiên bên ngoài vũ trụ lê dài đến vô hạn là môi trường tự nhiên hỗn độn không quy luật. Môi trường không quy luật bên ngoài tác động ảnh hưởng liên tục vào môi trường tự nhiên bên trong vũ trụ khiến mạng lưới hệ thống những quy luật của vũ trụ liên tục được bổ trợ. Hiện tượng thiên hà đỏ đã chỉ ra sự co và giãn từ từ của vũ trụ là vật chứng cho sự bổ trợ thông tin mới liên tục của vũ trụ. Ma trận vũ trụ do đó không hề mang tính tuyệt đối mà phải mang tính ngẫu nhiên, tương đối. Chiếc máy tính lượng tử này trở thành một chiếc máy tính biết phát minh sáng tạo. Nó giống như một khung hình sống. Ma trận số học trong vũ trụ được lập trình bởi cõi hỗn độn bên ngoài và chiếc máy tính vũ trụ lại phát minh sáng tạo ra mọi thứ bên trong mình, trong đó có Trái Đất và toàn bộ mọi thứ sống sót trên hành tinh đó. Vị Thượng đế được nhắc tới trong nhiều tôn giáo chính là chiếc máy tính lượng tử khổng lồ này. Vụ nổ Big Bang đã hình thành nên vũ trụ cũng đồng thời sinh ra Chúa Trời. Cơ thể của Thượng Đế rất loãng, tới mức vô hình dung và sống sót ở khắp mọi nơi trong khoảng trống. Không gian thì ở đâu cũng có, thậm chí còn xen kẽ trong cả những khối vật chất đặc nhất. Vật chất động và vật chất tĩnh là lượng tử nhỏ nhất nên không khi nào con người hoàn toàn có thể quan sát được. Những phát hiện của khoa học thời nay có đồng thuận với những đánh giá và nhận định trên không ? Ngày nay, những nhà vật lý vẫn đang dày công tìm hiểu và khám phá về một loại vật chất bí ẩn của vũ trụ có tên gọi là vật chất tối, chiếm tới 70 % vật chất trong vũ trụ và có tác động ảnh hưởng mê hoặc lên vật chất thường. Sở dĩ gọi là vật chất tối vì chúng được cấu trúc từ những hạt cơ bản quá nhỏ, không hề nhìn thấy nên không điều tra và nghiên cứu được. Sự bắn phá hạt nhân nguyên tử trong máy gia tốc hạt đã giúp con người mày mò ra hơn 20 loại hạt cơ bản ở Lever hạ nguyên tử và hoàn toàn có thể còn nhiều hơn nữa. Như vậy, khoa học có vẻ như đang ủng hộ cho thuyết ma trận vũ trụ. Vậy những tôn giáo nói gì về Chúa ? Công giáo cho rằng Chúa xuất hiện ở khắp mọi nơi mọi lúc và luôn che chở, dẫn dắt cho tất cả chúng ta. Do Thái giáo cho rằng Chúa không có hình hài đơn cử. Thánh Ala của Hồi giáo, được coi là Chúa trời, cũng không có hình dáng đơn cử. Ấn Độ giáo nói rằng thần Brahma, Đấng Thượng Đế, là sự hợp nhất của tổng thể những vị thần. Quan niệm của Cao Đài giáo ở Nước Ta là Thượng Đế vốn vô hình dung, không có xác phàm nhưng Ngài luôn dõi mắt theo tất cả chúng ta cho nên vì thế đã hình tượng hóa Ngài bằng một con mắt ở giữa quả cầu vũ trụ. Có vẻ như cả những mày mò của khoa học lẫn những quan điểm của tôn giáo đều không xích míc với triết lý Chúa và vũ trụ là một và Ngài là một chiếc máy tính lượng tử biết phát minh sáng tạo .

Khoa học luôn cho rằng toàn bộ mọi hiện tượng kỳ lạ tâm ý đều đến từ những hoạt động giải trí bên trong bộ não. Tuy nhiên, quan điểm này gặp phải một khiếm khuyết đó là chưa đưa ra một lý giải gật đầu được trước hiện tượng kỳ lạ nhiều người mất não vẫn hoàn toàn có thể tư duy và sống như những người thông thường. Dùng nguyên tắc về những cặp trái chiều để quan sát quốc tế lượng tử đã giúp tất cả chúng ta thấy một bức tranh khác với quan điểm của khoa học về nguồn gốc của tâm lý. Khi chứng minh và khẳng định rằng mọi thứ đều do lượng tử tạo nên tức là ta gật đầu rằng không có thứ gì sống sót cả. Từ quốc tế ý thức đến quốc tế vật chất bên ngoài đều do hai loại lượng tử tích hợp lại để tạo thành. Những thứ đơn cử, hữu hình như thể xác và quốc tế vật chất xung quanh thì có chứa nhiều vật chất tĩnh hơn, ít vật chất động hơn ; còn những thứ trừu tượng, vô hình như tâm ý và cõi siêu hình thì có chứa ít vật chất tĩnh hơn, nhiều vật chất động hơn. Nếu vũ trụ là một cái máy tính lượng tử thì vật chất động sẽ đóng vai trò lưu thông thông tin còn vật chất tĩnh sẽ đóng vai trò tàng trữ thông tin. Thông tin là do vật chất động kiến thiết trên vật chất tĩnh. Trong một thiên nhiên và môi trường có hàm lượng vật chất tĩnh ít hơn thì những thông tin sẽ được vận động và di chuyển, lưu thông một cách thuận tiện. Ngược lại, trong một thiên nhiên và môi trường sum sê vật chất tĩnh, thông tin khó lưu thông hơn, thậm chí còn trong quy trình lưu thông còn bị đổi khác nội dung. Khi bạn đổ nước tinh khiết vào một đầu của một đường ống đầy cặn bẩn thì nước chảy ra từ đầu còn lại sẽ là nước bẩn, không còn tinh khiết nữa. Thế giới chi chít vật chất tĩnh cũng là quốc tế mà thông tin mới rất khó được bổ trợ. Mọi thứ ở quốc tế đó tạo cho tất cả chúng ta cảm xúc vĩnh cửu, vĩnh cửu bởi chúng quá tĩnh nhưng thật chất chúng đang đổi khác từ từ. Chúng ta thấy ngay cả điều kiện kèm theo địa lý của một khu vực, hình dạng và vị trí của những lục địa và hòn đảo sau một khoảng chừng thời hạn dài đều sẽ bị biến hóa. Thế giới mà tất cả chúng ta đang sống chính là cái quốc tế sum sê vật chất tĩnh đó, cái quốc tế mà sự lưu thông thông tin luôn bị ngăn trở, cái quốc tế mà thông tin luôn bị sai khác đi so với bắt đầu rất nhiều khi bị Viral, cái quốc tế mà những cái mới mẻ và lạ mắt phải mất một khoảng chừng thời hạn dài mới được tiếp đón trên khoanh vùng phạm vi rộng. Ở trong quốc tế này, những thông tin mà những giác quan của tất cả chúng ta thu nhận được chỉ là vỏ ngoài của thông tin. Vật chất tĩnh chi chít đã khiến thông tin luôn bị bóp méo, từ đó dẫn tới những hiểu nhầm. Hiểu lầm này sẽ dẫn tới hiểu nhầm khác, từ từ sẽ dẫn tới xung đột. Nếu Trái Đất, nơi tất cả chúng ta đang sống, là một ma trận số học trong máy tính lượng tử thì cái ma trận này có vẻ như khi nào cũng bị nhiễm virus. Virus máy tính là những chương trình hay đoạn mã thông tin hoàn toàn có thể tự nhân bản và có năng lực làm cho những chương trình máy tính không hoạt động giải trí đúng, xóa dữ liệu hoặc làm hỏng ổ cứng, … Thế giới chi chít vật chất tĩnh là quốc tế của sự không nhận ra. Ở nơi đây, tất cả chúng ta không hề biết được nguyên do sâu xa nền tảng của mọi việc do đó cứ phải tìm hoài, mày mò hoài mà vẫn thấy những gì đã biết chỉ như một giọt nước còn vùng không nhận ra thì là đại dương bát ngát. Do không nhận ra được, mỗi cá thể thực thi hành trình dài riêng của mình để tò mò quốc tế. Những cái mày mò được đều chỉ là vỏ ngoài của thông tin chứ chưa phải thông tin đích thực do đó mới gây ra những xích míc và tranh cãi, không đi đến thống nhất được quan điểm trong nhiều nghành nghề dịch vụ. Do những cái được nhìn thấy vẫn chưa phải thông tin đích thực mà ta lại lấy chúng làm nền tảng để liên tục nhận định và đánh giá về những mày mò tiếp theo nên càng làm cho nhận thức của ta về quốc tế bị nhiễu loạn, ngày càng mịt mù .

Nếu quốc tế của thể xác là một quốc tế không phân biệt thì quốc tế của linh hồn sẽ là một quốc tế nhận ra. Vật chất ở quốc tế của linh hồn phải thanh nhẹ hơn, do ít vật chất tĩnh hơn. Không còn bị những lớp vật chất tĩnh rậm rạp cản trở lưu thông và bóp méo thông tin, những thông tin được Viral đi một cách thuận tiện, thông suốt. Ở quốc tế bên kia, những hiểu nhầm là không hề sống sót nên sẽ không hề có xung đột. Thế giới đó là quốc tế của sự nhận ra, nơi mà những kiến thức và kỹ năng được tàng trữ và Viral tự do trong khoảng trống, nơi mà mọi thứ đều minh bạch, không ai hoàn toàn có thể che giấu ai cái gì và cũng không cần phải che giấu. Đó là thiên đường mà Kinh Thánh đã nói tới và có lẽ rằng phải có nhiều hơn một thiên đường. Vì vũ trụ là một chiếc máy tính lượng tử do đó những quốc tế khác nhau có lẽ rằng giống như những website hay forum khác nhau trên mạng Internet mà thôi. Tùy theo tâm lý của con người lúc ở quốc tế của thể xác này hướng tới điều gì mà sau khi lìa bỏ thể xác, linh hồn sẽ được đưa thẳng tới cõi giới đó. Nếu hình dạng thật sự của Chúa là một chiếc máy tính lượng tử hình cầu thì hình dạng của linh hồn tất cả chúng ta chắc cũng vậy. Kinh Thánh cũng có nói rằng Chúa phát minh sáng tạo ra con người giống với khung hình của Ngài. Sự giống nhau này nên được hiểu là sự giống nhau ở thể vô hình dung chứ không phải thể xác hữu hình. Thể xác có lẽ rằng không phải là dạng tiên phong được sinh ra bởi sự sống của thể xác là ngắn ngủi. Loài người nhìn thấy thể xác chết đi một cách thuận tiện nên cho rằng sự sống là mong manh còn cái chết là vĩnh viễn, chết tức là dừng lại trọn vẹn, không còn gì nữa. Điều này là trái với trong thực tiễn. Sống hiểu theo nghĩa vật lý đơn thuần chỉ là sự hoạt động liên tục, không ngừng nghỉ. Sự hoạt động này nếu không có gì dừng nó lại thì nó sẽ sống sót mãi mãi. Sự hoạt động chỉ hoàn toàn có thể bị làm chậm đi, bị che dấu đi nhưng không hề biến mất. Nếu sống sót bất kể năng lực nào cho sự kết thúc hoạt động, tức là sự dừng lại vĩnh viễn thì cả vũ trụ này đã tan biến rồi. Ta hãy ví sự hoạt động của vũ trụ giống như nước trong bồn tắm và năng lực cho sự kết thúc hoạt động giống như cái lỗ thoát nước bị đậy lại ở dưới đáy bồn tắm. Nếu tháo cái nắp đậy lỗ thoát nước ra thì hàng loạt nước sẽ bị hút hết qua cái lỗ ấy. Nếu sự hoạt động hoàn toàn có thể dừng lại trọn vẹn thì sẽ không còn bất kỳ cái gì trên vũ trụ này nữa. Sự kết dính của những lượng tử để tạo nên những vật chất hữu hình cũng chính là một hình thái hoạt động. Khi năng lực cho sự kết thúc hoạt động sống sót, mọi thứ sẽ làm việc làm của nó lần cuối rồi tan biến vào hư không. Không còn gì hết. Hãy nhìn khắp vũ trụ này và bạn sẽ thấy sự hoạt động vẫn luôn xảy ra không ngừng. Kể cả thể xác của tất cả chúng ta trong lúc ngủ vẫn xảy ra sự trao đổi chất, bộ não của tất cả chúng ta vẫn hoạt động không ngừng. Sự hoạt động của thể xác trong lúc ta đi ngủ chỉ không hề quan sát bằng mắt thường chứ đâu phải là biến mất. Bởi vậy sự sống là bất diệt, vĩnh cửu cùng với vũ trụ. Thể xác giống như cái bình chứa, sự sống tức là sự hoạt động giống như nước trong bình. Nước không biến mất mà chỉ được đổ từ chiếc bình này sang chiếc bình khác. Nước đi rồi thì cái bình còn lại rỗng không. Thể xác ngay từ đầu đã là cái chết rồi. Nó có khuynh hướng chết. Bằng chứng là thể xác không hề nhịn ăn, không hề nhịn uống, cần nghỉ ngơi để hồi sinh và rất dễ bệnh tật, hỏng hóc. Thể xác giống như tấm áo. Khi tấm áo này đã không còn hoàn toàn có thể mặc được nữa thì ta đành cởi tấm áo đó ra. Sự sống của tất cả chúng ta ngay từ đầu đã là thể vô hình dung. Tấm áo khoác thể xác ngăn cho “ da thịt ” của linh hồn tất cả chúng ta tiếp xúc với không khí bên ngoài. Trời có lạnh bao nhiêu mà ta bọc kín mình trong một bộ quần áo dày thì cũng không cảm nhận được cái lạnh. Thể xác cũng như cái quốc tế rậm rạp vật chất tĩnh đã ngăn ngừa những giác quan của tất cả chúng ta tiếp đón được những thông tin từ cõi vô hình dung sống sót song song với quốc tế này. Thực ra cõi đó không vô hình dung mà chỉ là những giác quan của tất cả chúng ta đã bị hạn chế mà thôi. Những nhà ngoại cảm, những người có những giác quan được Phục hồi một chút ít, hoàn toàn có thể tiếp đón được những thông tin từ quốc tế vô hình dung. Dạng thông tin đảm nhiệm được tùy theo giác quan nào được Phục hồi và Phục hồi với mức độ bao nhiêu. Sở dĩ độ đúng mực từ thông tin những nhà ngoại cảm thu được bất ổn định đó là vì trong quốc tế xum xê vật chất tĩnh, những thông tin dễ bị biến dạng, sai khác đi khi tiếp xúc với những giác quan của nhà ngoại cảm. Liệu có cách nào để những giác quan của con người mạnh hơn nữa không ? Manh mối nằm ở thể tùng quả, bộ phận có hình dáng giống quả tùng nằm ở TT của bộ não tất cả chúng ta. Tuyến tùng có một cấu trúc giống con mắt bên ngoài của con người, có mô võng mạc và nhạy cảm với ánh sáng. Nó được cho là một TT tinh chỉnh và điều khiển trong bộ não con người, giải quyết và xử lý những thông tin ở bên ngoài và điều khiển và tinh chỉnh thân thể người. Con mắt thứ ba này trưởng thành tới mức độ tối đa trong thời kỳ thơ ấu nhưng theo tuổi tác, nó dần bị vôi hóa và teo lại, không còn năng lực gì nữa. Sự vôi hóa và teo nhỏ của tuyến tùng chính là nguyên do hạn chế năng lực tiếp đón thông tin của những giác quan. Ngũ giác của tất cả chúng ta thực ra chỉ là những dạng thức khác nhau của sự quan sát mà thôi. Thiếu đi TT tinh chỉnh và điều khiển, thông tin do những giác quan mang lại sẽ thiếu sót, rời rạc, khiến tâm lý tất cả chúng ta dễ hỗn loạn và mất cân đối nhiều hơn là không thay đổi. Nguyên nhân khiến tuyến tùng bị teo nhỏ là do thói quen tư duy của con người đã không hướng tới việc sử dụng nó. Cái gì mà bạn không sử dụng thì việc nó bị thoái hóa là điều tất yếu .

( Còn nữa )

Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh