Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em

Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em

Một lần, ở một thị trấn nhỏ, có hai người bạn tên là Minh và Lan. Họ đã từng là bạn thân từ thời còn học cấp ba và luôn chia sẻ mọi buồn vui cùng nhau. Minh luôn tỏ ra mạnh mẽ và không thể thay đổi cho bất kỳ ai. Trong khi đó, Lan là cô gái tinh tế, luôn yêu thương mọi người và chịu đựng nhiều cảm xúc.

Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em

Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em

Một ngày nọ, khi Minh và Lan đã lớn hơn và đang bước vào giai đoạn đại học, cả hai bắt đầu nhận ra mình có tình cảm đặc biệt với nhau. Minh nhận ra rằng mình đã yêu Lan nhiều hơn là một người bạn. Tuy nhiên, anh lại có tính cách khá khép kín và không thích thể hiện cảm xúc ra bên ngoài.

Một hôm, Minh quyết định thổ lộ tình cảm của mình cho Lan. Anh viết ra một lá thư dài, kể về tất cả những cảm xúc mà anh đã dành cho cô suốt thời gian qua. Trong lá thư, anh viết: “Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em.” Anh gửi lá thư này đến Lan một cách âm thầm.

Khi Lan nhận được lá thư, cô cảm thấy xúc động và hạnh phúc. Cô đã nhận ra rằng mình cũng có tình cảm đặc biệt với Minh. Hai người cuối cùng đã thổ lộ tình cảm của mình cho nhau và họ bắt đầu một mối quan hệ tình yêu ngọt ngào.

Dù ban đầu Minh không thích thể hiện cảm xúc, nhưng qua tình yêu của Lan và thông điệp trong lá thư, anh đã dần mở lòng và cho phép tình cảm của mình thể hiện. Hai người họ đã học được rằng tình yêu có thể thay đổi mọi thứ, kể cả cách chúng ta thấy thế giới xung quanh.

Đừng đánh đồng cứ ngôn tình là “ba xu”.

Trước hết mình xin thú nhận, mình từng rất bài trừ ngôn tình do những mô-típ cẩu huyết (lối mòn) và sự cường điệu đến buồn cười của những tác phẩm ngôn tình tiêu biểu.
Thứ hai, mình đã đọc và yêu thích một số(khoảng trên 10 tác phẩm) của tác giả Trung Quốc cả ngôn tình lẫn không ngôn tình.

Hiểu biết về ngôn tình của mình có thể vẫn không nhiều nhưng mình xin mạn phép khẳng định cuốn “Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em” hay một cách khác biệt.

Tên nghe sến súa ghê, nhỉ? Nhưng cách viết của tác giả lại hoàn toàn ngắn gọn, nhẹ nhàng và vui vẻ. Mỗi truyện chỉ tầm 2 trang, truyện dài nhất là viết về một người bạn thì dài khoảng 5-6 trang.
Cá nhân mình thấy thích cách viết này cực kì. Lời văn giản dị nhưng có sức gợi rất lớn. Kiều Nhất toàn kể những điều tươi sáng và đầy “cà khịa” trong mối quan hệ của hai người nhưng ta vẫn cảm nhận được bức tranh đằng sau ấy.
Ai nói F kun soái ca, hoàn hảo thì nói, chứ mình nhất định không thấy vậy. F kun yêu Kiều Nhất hết lòng hết dạ là không thể chối cãi. Nhưng cách anh ấy yêu từ ngày trẻ con cấp 3 đến khi lấy nhau về, quả thực có nhiều thiếu sót.
Đôi này khác nhau như nước với lửa, người thì lý trí, đi chơi cũng chỉ thích nằm ở phòng, không lãng mạn nên yêu nhau đến 1 bông hoa cũng chưa tặng người ta.
Người kia thì ngẩn ngẩn ngơ ngơ sống tùy hứng, mê đọc từ tiểu thuyết đến truyện tranh, hay tám phét và ham chơi.
Kiều Nhất có nói thế này, gặp được người yêu mình không khó, người hiểu mình mới khó tìm.
Tiểu Kiều từng hỏi bé trợ lí nghĩ gì về mình, cô bé nói giỏi giang, chuyên nghiệp. Cổ mới nói trong mắt chồng chị, chị là người trẻ con, vụng về, mãi không lớn được. Đàn em nói vậy là anh ấy không hiểu chị rồi.
Kiều Nhất mới cười nói cả thế giới này anh ấy hiểu chị nhất.
Bạn cùng bàn năm cấp 3 giờ đã thành chồng của mình. Cả hai người đều không coi tình cảm là quan trọng nhất, chỉ là hoa trên gấm, gia vị cuộc sống thôi.
Có lúc bận tối mắt tối mũi, cả 2 tháng chẳng gặp nhau được. Nhưng chỉ nghĩ đến người kia là đã thấy an tâm. Đó có lẽ chính là yêu.

Với mình đây không phải truyện tình ngọt ngào (nhất), vì F kun đã làm kha khá chuyện “đáng ghét” chết đi được lại còn chẳng thèm lãng mạn mà toàn đành hanh với Tiểu Kiều.
Đây là chuyện tình mẫu mực và chân chính nhất. Bởi thích là muốn cùng người ta làm những điều vui vẻ, còn yêu là sẵn sàng cùng người ta chia sẻ những khó khăn. Hai người yêu nhau cùng thay đổi và lớn lên với tình cảm của mình. Nỗ lực không ngừng để mãi bên nhau.

Huhu đọc hết mà tiếc thật tiếc, lúc đọc vừa muốn đọc nhanh lại vừa sợ đọc hết mất. Cuối cùng là vài ngày mà đã đọc xong. Có vô vàn cảm xúc và suy nghĩ cho cuốn sách này nhưng nhất thời lúc viết cảm nhận lại không diễn đạt được.

Mình quả là đã học được một bài học về tình yêu từ Kiều Nhất. Mình cứ mơ mộng mãi về một nửa kia hoàn hảo tự nhiên mà hiểu mà chấp nhận được mình, rồi còn giống mình thích cái này cái kia.
Nhưng mình lầm mất rồi, điều gì càng thiêng liêng đẹp đẽ càng phải cố gắng để tạo nên.
Không có thứ gọi là sẵn có trên thế giới vài tỉ người này, là mình phải nỗ lực biến mình và tình yêu này trở nên đẹp đẽ hơn.

Ai cha, cuốn này đọc trước khi đi ngủ hợp lắm luôn. Nhất định sẽ yêu đời và tin tưởng cuộc sống này nhiều hơn ^^!

Source: https://thevesta.vn
Category: Thế Giới