Vết bớt phải chăng chính là những dấu ấn được lưu lại từ kiếp trước?
Những đứa trẻ chết yểu sẽ mang theo dấu vết khi chuyển sinh
Trong cuốn “Thái Bình Quảng Ký” có ghi chép lại: “Trương Khắc Cần sau khi trải qua kỳ thi Minh Kinh đã nạp một người thiếp. Ông vô cùng yêu thương và sủng ái người con gái này, tiếc rằng hai người cưới nhau đã lâu mà vẫn chẳng có con.
Gia đình họ từ bao đời nay vẫn thờ phụng Hoa Nhạc thần, mỗi lần cầu khấn đều rất là linh nghiệm. Mẹ của Khắc Cần liền cầu mong Thần linh ban cho mình một đứa cháu. Quả nhiên người thiếp này sau đó đã sinh ra một bé trai, đặt tên con là Tối Liên, cậu bé này rất mưu trí và kháu khỉnh. 5 năm sau, Trương Khắc Cần thi đỗ Tiến sĩ rồi người cưới một người vợ, những cũng mãi mà vẫn không có con. Mẹ của Khắc Cần lại đi cầu thần linh một lần nữa, và quả nhiên cô con dâu mới lại sinh được một bé trai kháu khỉnh. Nhưng kể từ đó, đứa trẻ tên Tối Liên ngày càng ốm yến mà không rõ nguyên do. Gia đình lại liên tục đi cầu trời khấn phật để mong phù hộ cho tai qua nạn khỏi. Đêm đó, mẹ của Khắc Cần nhìn thấy một người đeo một con dấu vàng với dải băng tím trên thân nói với bà : ” Con trai bà trong mệnh khó có con, đứa con đầu lòng là do ta đưa tới. Bây giờ lại sinh thêm một đứa trẻ nữa thì đứa con thứ nhất sẽ không hề giữ được. Ta cũng không còn cách nào khác “. Nói xong ngài rời đi. Chẳng bao lâu sau Tối Liên qua đời. Trước khi mai táng người nhà đã lấy chu sa bôi lên cánh tay phải và bôi màu đen trên lông mày của đứa trẻ. Trương Khắc Cần về sau lên làm huyện lệnh Gia Manh ở Lợi Châu. Sau khi bãi quan, ông vẫn sống tại Lợi Châu. Một ngày nọ, khi ông đến nhà của Vi phó quan để xem lại ghi chép nhập ngũ, một cô bé đã đến trước mặt để chào hỏi ông. Trương Khắc Cần nhìn cô bé một hồi, càng nhìn càng thấy giống Tối Liên năm nào. Khi về nhà ông liền kể lại chuyện này với mẹ, mẹ ông ngay lập tức cho người đón cô bé tới nhà để xem mặt. Cô bé vui tươi đồng ý chấp thuận và nói với người nhà rằng ” Đó với là nhà của tôi “. Sau khi đến nơi, mọi người thấy trên cánh tay và lông mày của cô bé vẫn còn lưu lại những vết bớt mà người nhà đã lưu lại khi cô qua đời. Kể cả khi mái ấm gia đình cô bé cử người đến đón về, cô vé vẫn lưu luyến và không muốn rời đi.
Là dấu hiệu để nhận biết người thân
Trong cuốn sách thứ 9 của bộ ” Duyệt Vi Thảo Đường Bút Ký ” có ghi chép lại một trường hợp chuyển sinh rất kỳ lạ. Tác giả Kỷ Hiểu Lam khi còn làm ở Lễ bộ đã được người trong cuộc kể lại vấn đề này, câ chuyện cũng được Binh bộ Thị Lang Thẩm Vân Tiêu viết lên mộ của mẹ ông là Phu nhân Lục Thái .
Chuyện kể rằng khi bà Lục mới được gả cho nhà họ Thẩm khoảng chừng 1 năm thì chồng bà qua đời, sau này con trai 3 tuổi cũng đùng một cái đau ốm rồi qua đời. Lục phu nhân đau đớn thút thít rằng : ” Ta cố gắng nỗ lực để sống cũng là vì con, giờ đây con chết rồi ta không đành lòng để miếu nhà họ Thẩm tất cả chúng ta tuyệt tự “. Khi chôn cất con trai, bà Lục chắp tay lên trời mà khấn rằng, xin ông trời đừng để nhà họ Thẩm tuyệt tự. Bà Lục dùng chu sa làm dấu đỏ và bôi lên tay của con trai đã mất và luôn miệng khấn rằng : ” Nếu con được đầu thai chuyển kiếp, hãy lấy vết đỏ này làm ký hiệu nhận ra “. Sự việc này xảy ra vào tháng 12 năm Ung Chính thứ 7 ( tức năm 1729 ). Cũng vào tháng này, một mái ấm gia đình trong dòng tộc ở gần nhà Lục phu nhân đã hạ sinh được một cậu con trai kháu khỉnh. Trên tay cậu bé có vết bớt màu đỏ rất rõ ràng, hình vết bớt giống như vết đỏ bằng chu sa mà bà Lục đã bôi lên tay con trai ngày ấy. Sau khi biết tin, bà Lục đã đón đứa bé về nhà họ Thẩm để nuôi dưỡng, trở thành con cháu hậu duệ của Thẩm gia. Cậu bé đó chính là Thẩm Vân Tiêu giữ chữ Binh bộ lang thời bấy giờ.
Là chứng minh chúng ta đã trải qua tiền kiếp
Tiến sĩ Ian Stevenson ( 1918 – 2007 ) là một người có rất nhiều khu công trình điều tra và nghiên cứu về thuyết luân hồi trong giới học giả phương Tây. Trong hơn 40 năm, ông đã điều tra và nghiên cứu và thu ghi chép lại toàn bộ gần 3.000 trường hợp tái sinh chuyển kiếp trên quốc tế. Trong số 10 chuyên tác của Tiến sĩ Stevenson, cuốn ” Nguyên nhân tạo ra những vết bớt và dị tật bẩm sinh ” đã trình diễn những điều tra và nghiên cứu sâu xa về những vết bớt. Ông cho rằng chúng chính là tín hiệu của tiền kiếp. Cụ thể, một cậu bé người Ấn Độ tên Maha Ram đã cho biết mình từng bị sát hại trong tiền kiếp bởi một viên đạn ở cự ly gần. Thậm chí tiến sỹ Stevenson đã tìm kiếm hiệu quả khám nghiệm tử thi của người đàn ông được cho là kiếp trước của cậu. Và thật trùng hợp, vết bớt trên ngực của cậu rất giống với vết thương của người đàn ông kia.
Trường hợp thứ 2 là một cô bé người Myanmar bị thiếu mất phần dưới chân phải bẩm sinh. Cô bé kể rằng, kiếp trước cô đã gặp một tai nạn thảm khốc khi bị tàu hỏa cán lên phần chân này. Dị tật bẩm sinh về việc thiếu xương mác là điều cực kỳ hiếm gặp.
Ở Ấn Độ, một cậu bé từ khi sinh ra đã không có ngón tay trên bàn tay phải, nhớ lại tiền kiếp của mình, cậu bé cho biết ngón tay của cậu đã bị đứt lìa do một lần đưa tay vào máy xắt thức ăn cho gia súc. Ngoài ra còn có rất nhiều dấu ấn tiền kiếp khác, những câu truyện này cho ta thêm tin hơn vào việc có luân hồi chuyển kiếp. Con người chết đi không phải là kết thúc, mà là khởi đầu cho một sinh mệnh mới. Những vết bớt hay những khuyết điểm trên khung hình của tất cả chúng ta trong kiếp này chính là tín hiệu để phân biệt trong kiếp trước mình từng trải qua những gì. Hy vọng tất cả chúng ta hiểu được điều mình làm ngay lúc này, sẽ tạo nên nghiệp lực thiện ác trong tương lai.
Xem thêm: Bí ẩn hiện tượng nhớ về tiền kiếp và những giải mã ban đầu
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh