Hoa yêu – Chap 6: Trả đá cho em(Tiếp) – Wattpad
🌸🌸Truyện tâm linh "Hoa Yêu"🌺🌺
Hoàn toàn không hề có người nào trong nhà đáp lại. Em tự trấn an mình và hỏi lại : ai đấy ? Ai đang ở trong nhà đấy ?
Tác giả: Hà Dương(Phú Dương)
Chap 6: Trả đá cho em(Tiếp)Vai em đột nhiên lạnh lẽo đến đáng sợ. Một bàn tay túm lấy vai còn lại bóp mạnh rồi cất giọng the thé: đã nói đừng làm ồn?
Lần này em nhận ra cái giọng nói ấy. Em đáp trả : sao chị vào nhà em ? - Là mày dẫn tao về đây chứ tao đâu có muốn theo mày làm gì ? Chị ấy nói ra câu ấy làm em giật mình. Rõ ràng lúc trưa chính dì Lệ chở em về, em còn thấy chị ta đứng ở khu cửa lớp nhìn về phía em. Em vội hỏi : chị là ai ? Sao chị lại theo em về đây ? - Trả đá cho con Uyển ! Mày hứa mà không làm thì khi nào nó mới gặp được bố ?Bạn đang đọc: Hoa yêu - Chap 6: Trả đá cho em(Tiếp) - Wattpad
Em nghe vậy mới giật mình nhớ đến cô bé áo hồng. Thì ra tên cô bé ấy là Uyển. Em khẽ run run người: chị mau bỏ tay ra, chị làm em lạnh.
Chị ấy không nói gì mà từ từ thu bàn tay lạnh buốt kia lại. Em quay mặt nhìn chằm chằm ra cửa mà không dám ngoái lại phía sau vì em rất sợ máu. Em vẫn còn ám ản hình ảnh khuôn mặt nhày nhụa toàn là máu của chị ấy ban sáng. Chị ấy hỏi : mày sợ tao à ? Tao đáng sợ đến thế sao ? - Em không sợ chị, nhưng em sợ máu. Chị đừng đứng trước mặt em như lúc sáng. Em nhìn thấy máu liền hét lên . Chị ấy hừ giọng rồi từ từ nói : con Uyển nó bị người ta bắt đi rồi. Mong ước của nó là gặp được bố nó. Nếu như không phải tụi mày lấy đá của nó, nó cũng không long dong đi tìm rồi bị người ta bắt đi . Em quá bất ngờ : là ai bắt ? Tại sao lại bắt nó ? Nó là trẻ con mà . - Là thầy bắt ma .- Sao chị không giúp nó?
- Than tao lo còn chưa xong, tao giúp nó thì tao cũng bị bắt đi sao? Mày mau giúp nó đi. Nếu không ngày nào tao cũng bám lấy mày không buông tha cho mày. Mà còn thằng Tít kia nữa, nó trốn trong nhà tao không làm gì được, nhưng chỉ cần nó bước chân ra ngõ tao tin có thể làm nó sợ chết ngất đấy.
- Chị định làm gì Tít? Cậu ấy không biết mà.
Chị ấy lại hừ cái giọng: nếu mày giúp nó, tao sẽ không tìm thằng kia nữa.- Em phải làm gì?
Chị ấy không đáp lại. Em nhớ ra chưa biết tên chị ấy liền hỏi : mà chị tên là gì ? Em tên Nguyên . - Biết rồi ! Tao lạ gì mày ở cái khu này .
- Mày giải thoát nó đi. Nó bị người ta mang lên chùa bị thầy trấn rồi, nó không thoát ra được. Nơi ấy tao không vào được, mày thì lại có thể. Mày hãy đi lên đó giúp nó thoát ra ngoài.
- Em bé thế này làm sao mà giúp được. Mà giờ Uyển đang ở đâu?
- Miếu Bà! Mày biết chỗ đó không? Không biết tao dẫn mày đi.
Em nghe chị ấy nói vậy liền mở cờ trong bụng. Em sống trên miếu bà đã 4 năm ròng rã. Sư Thầy lại rất quý em. Em tin tưởng mình đi lên đó có thể giúp được bé Uyển. Em vui vẻ đáp: em từng sống trên miếu bà. Sư thầy là người rất tốt. Em sẽ nhờ sư thầy giúp cho bé Uyển. Em cũng sẽ khuyên Tít trả đá lại cho Uyển để em ấy tìm được bố của mình.
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh