Tại sao không gọi la bàn là kim chỉ bắc?

Nếu đặt ở bất kể đâu, chiếc kim la bàn cũng quay về hướng bắc. Thế nhưng người Việt lại gọi nó là mục tiêu .

f
La bàn. Ảnh : Stanleylondon .

Khi nói về một yếu tố quan trọng có ý nghĩa kế hoạch vĩnh viễn, tất cả chúng ta thường dùng từ mục tiêu, ví dụ điển hình : ” Lời nguyện ước thiết tha của người cha khi nào cũng như mục tiêu để anh vượt qua mọi gian nan “. Lối nói hình tượng này được kiến thiết xây dựng từ một đồ vật khá quen thuộc trong đời sống, đó là la bàn .

La bàn là một dụng cụ gồm kim nam châm có hai cực bắc – nam quay tự do quanh một trục. Do ảnh hưởng của từ trường trái đất mà dù đặt ở bất cứ đâu song song với trái đất, chiếc kim từ tính kia cũng quay về hướng bắc, từ hướng bắc sẽ tìm ra hướng nam, sau đó là đông và tây. La bàn thường có hai kim trái chiều và để phân biệt, người ta thường sơn bằng hai màu khác nhau.

Với tính năng như vậy, la bàn là dụng cụ khuynh hướng không hề thiếu cho những người đi rừng, đi biển hay đi vào vùng lạ lẫm hoang vắng dễ lạc đường. Người châu Âu trước kia hay dùng la bàn một kim, chỉ hướng Bắc ( có lẽ rằng do những thủy thủ, ngư dân thường có hành trình dài về Bắc Cực ). Nhưng tại sao người Nước Ta lại gọi nó là mục tiêu mà không phải kim chỉ bắc ?

La bàn được người Trung Quốc phát minh từ thế kỷ 1. Theo giáo sư Nguyễn Thạch Giang, các triều đại phong kiến Trung Quốc đã tận dụng triệt để tính năng này của la bàn. Các đoàn quân từ thời nhà Tần cho đến sau này vẫn có thói quen bành trướng lãnh thổ bằng các cuộc hành trình bình định về phương Nam. Mỗi đạo quân đều có một la bàn thô sơ với chiếc kim chỉ nam sơn đỏ chói. Vậy là các tướng sĩ nhất tề phi ngựa nhằm hướng nam thẳng tiến. Bất luận thế nào, cuộc chinh phục cũng chỉ nhìn về một phía đó thôi. Đây có lẽ là cơ sở chính làm nên ngữ nghĩa hàm ẩn cho cụm từ “kim chỉ nam” trong tiếng Việt.

( Theo Khoa Học và Đời Sống )

Về khái niệm kim chỉ nam
Người gửi: Nguyễn Nghĩa

Trước khi xuất hiện la bàn (hoặc địa bàn), người Trung Quốc đã từng có phương tiện giúp nhận biết phương hướng có tên gọi chỉ nam xa. Nó là một cỗ xe có nhiều bánh xe răng cưa nối với hai trục bánh xe, làm cho một hình người trên xe lúc nào cũng chìa cánh tay về hướng Nam.

Sách “Kim Bản Kim Chú” chép rằng “Sứ Việt Thường tới cống hiến bạch trĩ một con, hắc trĩ hai con, ngà voi một chiếc. Sứ giả quên mất đường về, Chu Công bèn ban cho bông hoa tấm, biểu xa 5 cỗ điểu chữ bằng tư nam (chỉ nam xa). Khiến sứ giả cỡi xe đi về phương nam. Nối theo miền biển Phù Nam Lâm Ấp đúng một năm mới tới nước đó, sai quan Đại Phu đưa về. Lại cỡi xe tư nam đi ngược lại hướng do xe chỉ, đầy một năm tới nước Chu. Trục xe và đầu trục xe điều chế bằng sắt, khi về tới nước Chu, sắt đều mòn cả.”

Về sau, khi xuất hiện la bàn, do ảnh hưởng của thói quen lâu năm với chỉ nam xa, nó cũng được gọi là kim chỉ nam.

Source: https://thevesta.vn
Category: Phong Thủy