[REVIEW] Chu chu hữu đường-Trà Trà Hảo Manh

17

Mình đã đắn đo rất lâu về việc có nên viết review cho truyện này hay không, vì motif nó không hề mới, và thậm chí nếu đọc nhiều về thể loại này có khi bạn sẽ cảm thấy “ngán”, nhưng mà suy nghĩ xong, mình lại bắt đầu viết những dòng này, tính mình vốn rất “ba phải”, khó mà thay đổi được, cộng thêm việc hôm nay mình nghe được một bài hát, nó gợi cho mình nhớ đến câu chuyện này, và hàng chục câu chuyện khác cùng thể loại. (Là bài hát gì thì lát nữa sẽ bật mí nhé :3)

“ Chu chu hữu đường ” là câu truyện về thầm mến, hoàn toàn có thể nó không phải là bộ xuất sắc nhất trong những truyện Trà Trà Hảo Manh đã viết, và kể cả với mình, ấn tượng của nó trong hằng hà sa số những câu truyện về thanh xuân vườn trường, tình cảm thầm mến không hề nói là quá sâu đậm, nhưng biết đâu, nó lại để lại trong bạn một ấn tượng nào đó thì sao ? Không quá điển hình nổi bật, nhưng cực kỳ ngọt ngào, đẹp tươi .
Chu Chu hữu Đường-Chu Hạ có Đường Tốn *, đây cũng là tên hai nhân vật chính của truyện .
( * ) Mình hiểu từ “ hữu ” ở đây là có được, chiếm hữu, chiếm hữu .
Đây không hẳn là câu truyện từ lúc ngồi ghế nhà trường cho đến khi nắm tay nhau bước vào lễ đường, mà là câu truyện của hiện tại, khi hai nhân vật chính đã trưởng thành, xen kẽ trong đó những hồi ức của thời học viên, xinh xắn … nhưng cũng không kém phần chua xót .
Đẹp đẽ … vì thanh xuân của họ có bóng hình của nhau .
Chua xót … vì ở thời gian ấy, họ không hề đến với nhau .
Liệu trong thời niên của mình, bạn có từng thầm thích một ai đó không ? Có lẽ rất nhiều người đã từng nhận được câu hỏi này, câu vấn đáp hoàn toàn có thể là có, cũng hoàn toàn có thể là không, nhưng khi được hỏi liệu hiện tại người đó có ở bên bạn không, chắc rằng câu vấn đáp phần nhiều sẽ là khước từ .
Lần tiên phong Chu Hạ gặp Đường Tốn, đó là khi cô đang học lớp 11 .
Đối với người con trai ấy, cô thừa nhận bản thân vừa gặp đã yêu, chỉ uống nhầm một ánh mắt, cơn say liền theo cả đời .
Cảm giác khi thầm mến là gì ? Là tim đập thình thịch mỗi khi nhìn thấy người ấy, hay mỗi khi bóng hình người ấy Open trong tầm mắt bạn, ánh mặt bạn liền không hề dời đi ?
Đối với Chu Hạ, đều có cả .
Cô cũng giống như những cô gái thông thường khi khởi đầu thích một ai đó, ánh mắt luôn không tự chủ tìm kiếm bóng hình Đường Tốn, lén lút nhìn trộm người ta, nghe ngóng tin tức về anh, thậm chí còn bỏ cả thói quen hay ngủ giờ ra chơi để mượn thời cơ đi qua lớp Đường Tốn để được nhìn thấy anh .
Chu Hạ là một cô gái vô cùng xinh đẹp, có tài năng. Cô luôn là chủ đề buôn chuyện so với đám con trai, cũng là cái gai trong mắt những bạn nữ, vì vậy những năm tháng cấp 3 của cô hầu hết không tiếp xúc quá nhiều, cũng không được bè bạn cùng giới quý mến. Tuy nhiên, Chu Hạ cảm thấy ổn với điều đó, cô không vì người khác xa lánh mà đau lòng, cô đi đường của cô, họ đi đường của họ, không tương quan đến nhau .
Vốn một người vốn không chú ý chăm sóc ai, lần tiên phong ánh mắt Chu Hạ dừng lại vì một người nào đó .
Là một cô gái hoàn mĩ như vậy, nhưng đứng trước người mình thích thì Chu Hạ cũng sẽ tự ti. Đặc biệt khi nghe người khác nói rằng Đường Tốn đã có bạn gái, cô lại càng không có dũng khí bày tỏ lòng mình .
Mọi thứ cứ mắc kẹt như vậy, cho đến khi biến cố xảy ra, cô chuyển trường, rời khỏi thành phố B .
Mối tình đầu là thứ rất khó để mà quên được, có lẽ rằng là vì thế mà sau khi tốt nghiệp, Chu Hạ lại trở lại thành phố này lập nghiệp, bởi nơi đây có người mà cô thích, đã thích được tám năm rồi .
Cũng hoàn toàn có thể là trời không phụ lòng người, thế mà Chu Hạ lại gặp lại Đường Tốn, ở quán café do cô mở .
“ Đường Tốn … ”
“ Tôi là Chu Hạ, rất vui khi gặp cậu ở chỗ này. ”
Đây là câu “ Tôi là Chu Hạ ” bị muộn tám năm .
Chu Hạ giờ đây không giống như Chu Hạ của ngày trước nữa, cô có đủ dũng khí để dữ thế chủ động tiến lên, theo đuổi tình yêu của đời mình .
Cũng hoàn toàn có thể là do, trái tim đã bị một người lấp đầy, không còn chỗ trống để người khác bước vào nữa .
Không phải chưa từng nghĩ tìm một người bầu bạn, không phải cô không có ai theo đuổi, chỉ là, những người đó, đều không phải là anh. Đối với những người đàn ông khác, cô luôn hờ hững lãnh đạm, thái độ lãnh đạm xa cách, chỉ có khi ở trước mặt Đường Tốn, cô mới có những biểu tình khác .
Cuối cùng cô cũng đợi được người ấy .
Tiên nữ chỉ hoàn toàn có thể ngắm chứ không hề chạm giờ đây cũng phải hạ phàm =))
Cô sử dụng mọi “ thủ đoạn ” để hoàn toàn có thể tiếp cận được Đường Tốn, từ mĩ nhân kế đến khổ nhục kế. =)))
Đắc ý tưởng rằng ở đầu cuối anh cũng bị mình cho vào tròng, Chu Hạ không hề biết rằng bản thân lại bị Đường Tốn tính kế ngược trở lại =))) .
Đường Tốn, cũng như bao nam chính ngôn tình khác, hình thức bề ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền ( =)) ), sự nghiệp thành công xuất sắc, duy chỉ có vẻ bên ngoài lãnh đạm thanh tao của anh, vừa là điểm cộng, lại cũng vừa là điểm trừ .
Điểm trừ là vì khí thế của anh khiến cho người ta có cảm xúc không hề tiếp cận, điểm cộng là chính do vẻ hờ hững đó nên làm cho bao nữ sinh vì anh mà trớ trêu, Chu Hạ cũng đã từng thừa nhận rằng năm đó, “ hầu hết nữ sinh trong trường đều là tình địch của tôi. ”
Người như Đường Tốn, nếu như không phải vì anh tự nguyện, thì người khác sẽ không khi nào bước được vào quốc tế của anh .
Thế nhưng ai bảo người như anh thì không hề yêu một ai đó ?

Thời niên thiếu ấy anh cũng từng thích một người.

Trùng hợp thay, người đó lại là Chu Hạ .
Anh biết đến Chu Hạ và thích cô còn sớm hơn cả khi cô thích anh .
Ban đầu anh không hề lí giải được vì sao mình cứ luôn chú ý quan tâm đến cô, và cứ luôn lấy cớ chiêm ngưỡng và thưởng thức cái đẹp để gạt đi cảm xúc khác thường trong lòng mình, nhưng từ từ, chú ý càng nhiều, chăm sóc càng nhiều thì anh lại hoàn toàn có thể chứng minh và khẳng định rằng, mình đã sớm thích cô .
Dù là nam hay nữ, khi yêu vào thì chỉ số IQ chỉ có giảm chứ không hề tăng nổi, cả Đường Tốn lẫn Chu Hạ đều vì đối phương mà làm những hành vi ngốc nghếch .
Tình cảm của thời niên thiếu, vốn là nên ngây ngô, đáng yêu như vậy .
Thế nhưng họ lại không biết tình cảm mà đối phương dành cho mình, thật trớ trêu biết bao .
Mình đang đọc một câu truyện, trong đó có một câu nói rằng, khi người kia suy tính đến tương lai cùng với bạn, nghĩa là người đó cực kỳ yêu bạn .
Đường Tốn quả thật đã từng nghĩ về tương lai của hai người sau này, anh thậm chí còn còn vạch ra cả kế hoạch đơn cử, nhưng chưa kịp làm quen với cô, chưa kịp nói rõ lòng mình, cô đã bất thần chuyển đi, anh … đã chậm một bước .
Vốn Chu Hạ nghĩ sau bao nhiêu năm hoàn toàn có thể gặp lại anh, đó là suôn sẻ, nhưng thực ra anh đã ngấm ngầm mưu tính từ lâu, đào sẵn cái hố, chờ cô nhảy vào. =))
Đôi bạn trẻ cứ vờn nhau như thế, rồi ở đầu cuối nhờ một cái nắm tay mà xác lập quan hệ .
“ Chu Hạ, anh thích em. ”
“ Cậu nói gì ? Tôi nghe không rõ. ”
“ Chu Hạ, anh thích em. ”
“ Ai ? Ai thích tôi ? ”
“ Đường Tốn thích Chu Hạ. ”
“ Thích bao nhiêu ? ”
“ Thích đến mức muốn giúp em triển khai tổng thể nguyện vọng … ”
Đường Tốn vốn là một con người trầm lặng, có thích bao nhiêu anh cũng sẽ không hé miệng nửa lời, vì vậy tình cảm trong lòng được anh giấu kín đến mức nhiều năm sau, nếu không phải bạn anh vô tình thấy được tấm hình trong ví của anh, họ cũng sẽ mãi mãi không biết được rằng, thì ra Đường Tốn từng thầm thích một người con gái .
Lời tỏ tình đêm đó với Chu Hạ, cũng là do cô áp bức mới hoàn toàn có thể khiến anh thừa nhận .
Dù cô bằng lòng dữ thế chủ động, nhưng cô cũng hy vọng rằng Đường Tốn cũng hoàn toàn có thể vì cô, mà dữ thế chủ động một lần, để chứng tỏ rằng, trong mối quan hệ của hai người, cả hai đều cùng cố gắng nỗ lực .
Chu Hạ và Đường Tốn vẫn luôn là của nhau, dù là quá khứ hay hiện tại .
Sẽ có người vướng mắc, liệu nếu trước đây, hai người tỏ tình với đối phương, thì kết thúc của họ liệu có viên mãn như thế này không ? Câu vấn đáp cho câu hỏi này là không có đáp án đơn cử, bởi hàng trăm cặp đôi bạn trẻ khác nhau sẽ Open hàng trăm trường hợp khác nhau cùng với hàng trăm kết cục khác nhau. Không ai biết được rằng tương lai sẽ như thế nào cả .
Thật may là ở thời gian đó, em thích anh, trùng hợp là, anh cũng thích em .
Thật may là, ở đầu cuối Chu Hạ cũng đợi được Đường Tốn, đợi được anh đến bên cạnh mình .

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …