Luật nhân quả – quy luật tự nhiên và chi phối vạn vật trong vũ trụ này!
Luật nhân quả là một trong những giáo lý cơ bản và quan trọng của Phật giáo được rất nhiều người biết đến. Chính vì vậy nhiều người hiểu rằng luật quả do Đức Phật tạo ra và những người tu theo đạo Phật không phải chịu nhân quả. Những tư tưởng này có đúng chính kiến hay không?
Kính mời quý Phật tử cùng tìm hiểu bài viết dưới đây qua lời giảng của Thầy Thích Trúc Thái Minh để có thêm những tri kiến quý báu về luật nhân quả của đạo Phật; từ đó ứng dụng thực hành vào trong đời sống.
Mục lục
Luật nhân quả là gì?
Trong từ “ nhân quả ”, “ nhân ” tức là nguyên do, cái gây ra trước, “ quả ” là hậu quả, tức là việc kéo theo sau, tiếp nối nhân đó. Để “ nhân ” trở thành “ quả ” cần có thêm những yếu tố phụ trợ, ảnh hưởng tác động thêm gọi là “ duyên ”. Như vậy tất cả chúng ta thấy luật nhân quả là phổ quát cho tổng thể mọi quy luật hoạt động trong ngoài hành tinh. Ví dụ khi khi tất cả chúng ta hô một tiếng thì việc hô được gọi là nhân và tiếng đấy vang trở lại gọi là quả ; hoặc khi ta đạp một chiếc xe thì hoạt động giải trí đạp xe là nhân và xe chạy tạo thành quán tính là quả.
Còn trong lĩnh vực sinh học, nhân chính là hạt giống. Nếu gieo hạt xuống nơi có đủ điều kiện phát triển hoặc đủ duyên như: có đất, nước, ánh sáng,… thì hạt giống ấy sẽ nảy mầm lên cây. Cây đó lại cho hoa kết trái thì cây, hoa, trái được gọi là quả của hạt giống ban đầu. Rồi những trái đấy lại tiếp tục gieo trồng và cho ra những cây và trái khác. Những trái thế hệ F1, F2, F3,… sau này cũng đều là quả của hạt nhân ban đầu. Cho nên có thể nói nhân quả chính là một tiến trình của sự vận động. Cái làm trước rồi xuất hiện cái sau, cái sau cũng có thể gọi là quả của cái làm trước đó.
Từ đây tất cả chúng ta thấy rằng mỗi sự vật, vấn đề đều có nguyên do và hậu quả, gọi là nhân – quả ; và từ một nguyên do hoàn toàn có thể kéo theo rất nhiều tác dụng. Thầy Thích Trúc Thái Minh san sẻ về chủ đề luật nhân quả ( ảnh minh họa )
Quy luật nhân quả do ai tạo ra?
Đạo Phật là sự thấy biết nhờ trí giác về thực sự của ngoài hành tinh. Tuy nhiên, không phải vì có Đức Phật nên giáo lý nhân quả mới Open mà nó vẫn hằng như vậy, không khi nào đổi khác và không bị ảnh hưởng tác động bởi bất kể yếu tố nào. Điều Đức Phật thấy là chân lý và luật nhân quả vẫn luôn sống sót, chi phối toàn bộ chúng hữu tình và vô tình. Đức Phật này thấy biết như vậy thì Đức Phật sau cũng thấy biết như vậy, không hơn không kém, bởi nó là thực sự. Vậy nên, không có tất cả chúng ta, không có Đức Phật thì nhân quả vẫn là nhân quả. Không phải là có Đức Phật hay loài người thì mới có nhân quả. Luật nhân quả là một quy luật tự nhiên và không ai làm ra nó. Chỉ có tất cả chúng ta có nhận thức được luật nhân quả hay không. Nếu nhận thức, hiểu rõ thì tất cả chúng ta vận dụng và sẽ đạt được rất nhiều điều tốt đẹp từ nhân quả. Luật nhân quả là quy luật tất yếu của thiên hà
Từ đây chúng ta thấy rằng, Đức Phật không phải người tạo ra luật nhân quả. Ngài là người phát hiện ra luật nhân quả, chứng đạt giải thoát do đã thực hành đúng với nhân quả và chỉ dạy lại cho chúng sinh biết về luật nhân quả; từ đó thực hành để đạt được những lợi ích tốt đẹp.
Ai phải chịu sự chi phối của luật nhân quả?
Theo góc nhìn của đạo Phật, đã gieo nhân đủ duyên sẽ thành quả và tiến trình, dòng chảy của nhân quả là mãi mãi. Chúng ta thành giám đốc hay người giàu có cũng là nhân quả, cho đến thành Phật cũng ở trong nhân quả. Cái gì cũng có nhân và quả. Không có chuyện trốn được nhân quả, gieo nhân mà không bị quả.
Ngay cả Đức Phật Thích Ca, trong kiếp cuối cùng chứng đạo quả, Ngài cũng phải trả một số dư báo của nghiệp trong quá khứ: Ngài bị đau đầu ba ngày vì tiền kiếp đập đầu con cá ba cái; Ngài bị chảy máu vì đá văng vào chân…
Vậy nên chúng ta hiểu được rằng nhân quả là quy luật tất yếu, nó chi phối vạn vật trong vũ trụ này nên không ai nằm ngoài luật nhân quả.
Bên cạnh đó, ở thế gian này, chúng ta có thể tính toán nhầm lẫn, hoặc đưa ra phán quyết sai nhưng luật nhân quả thì tuyệt đối không sai. Luật nhân quả rất phân minh, phân định rõ ràng giữa tội và phước. Như vị quan trong bài kinh “Chuyện những phán quyết gian dối”, ông quan tạo tội thì phải trả nghiệp, hay ông tu Bát quan trai có phước thì được hưởng phước đã tạo ra. Phước và tội có thể bù trừ, nâng đỡ hoặc giảm thiểu cho nhau nhưng rất chuẩn xác.
Trên thế giới, các loại luật là do con người làm ra nên đều có thể sai, đều có thể phải điều chỉnh, sửa chữa. Như luật của Nhà nước chúng ta, Quốc hội vẫn họp định kỳ và đưa ra sửa đổi, điều chỉnh các bất cập, vì xã hội có sự thay đổi. Duy nhất có luật nhân quả là không thay đổi, không phải sửa một chút nào từ vô thủy kiếp đến nay.
Vậy nên, là người đệ tử Phật thì chúng ta hiểu đúng và phải tin sâu nhân quả. Từ đó, chúng ta phải biết quý trọng thời gian và mạng sống khi làm người của mình để tu tập chuyển hóa nghiệp, đừng để ác nghiệp đến mà chúng ta không kịp tu tập để chuyển nghiệp.
Những câu chuyện nhân quả có thật trong Phật giáo
Câu chuyện số 1: Sa-di cứu đàn kiến thoát khỏi…
Trong kinh Nghiệp báo sai biệt có kể câu chuyện về một chú Sa-di cứu đàn kiến mà thọ mạng được kéo dài. Khi ấy, chú Sa-di theo hầu một vị cao Tăng đã đắc đạo. Vị này đã chứng túc mạng thông (biết quá khứ vị lai) nên biết chú Sa-di chỉ còn sống trong bảy ngày. Vị cao Tăng liền bảo chú Sa-di nên về nhà để thăm hỏi mẫu thân và Ngài dặn dò thêm: “Sau tám ngày, con hãy trở lại chùa”.
Sau 7 ngày, chú Sa-di trở lại chùa, vị cao Tăng thấy chú không chết mà còn thay đổi tướng mạo nên Ngài cảm thấy rất kỳ lạ. Bấy giờ, Ngài liền nhập thiền định để quan sát trong 7 ngày qua chú Sa-di đã làm gì thì biết rõ trên đường về thăm nhà, gặp lúc trời mưa khiến nước suối dâng cao. Khi thấy vô số kiến đang bị nước sắp cuốn trôi, chú Sadi liền dùng cành cây bắc cầu để cứu sống vô số loài kiến thoát khỏi dòng nước lũ.
Vị cao Tăng hỏi chú Sa-di thì quả nhiên đúng như vậy. Cho nên Ngài rất vui mừng và nói: “Mạng sống của con chỉ còn trong 7 ngày, vốn đã sắp hết, nhưng do con đã khởi một niệm từ bi cứu sống vô số loài kiến nên được công đức vô lượng, ngày nay tướng của con đã thay đổi, ngày sau nhất định con được trường thọ”.
Từ đó về sau, không những chú Sa-di thoát đại nạn chết yểu mà còn sống đến hơn 80 tuổi, lại được chứng Thánh quả A-la-hán, chấm dứt khổ đau trong sáu đường sinh tử luân hồi.
Nhờ duyên chú cứu đàn kiến và tu tập nên chú tiểu đã lê dài tuổi thọ đến 80 tuổi ( ảnh minh họa )
Câu chuyện số 2: Ngài Mục Kiền Liên trả quả báo vì tiền kiếp bất hiếu với mẹ
Trong bài kinh Mi Tiên Vấn Đáp số 130 : “ Thần Thông Của Đức Mục Kiền Liên Không Đương Cự Nổi Với Thần Lực Của Kẻ Giết Ngài ” cũng kể câu truyện về Ngài Mục Kiền Liên mặc dầu đã chứng đắc quả vị giải thoát nhưng vẫn phải chịu quả báo thảm khốc do đã từng phạm tội bất hiếu với mẹ. Một kiếp quá khứ, Ngài Mục Kiền Liên – khi ấy là chàng trai tên Tata và chàng có một người mẹ mù lòa. Vợ Tata thấy mẹ chồng là gánh nặng nên tìm cách hãm hại. Ngày qua ngày, vợ Tata tìm cách ly gián, đâm thọc, vu cáo, xúc xiểm những lời rất chua cay và gian ác với mẹ chồng ; khiến bà từ một người hiền lành trở nên không dễ chiều, ác đức trong mắt chồng. Vì vậy, Tata nghe lời vợ, đưa mẹ thả giữa rừng. Hai vợ chồng giả làm cướp đón đường hô hào, đánh đập hung ác để lừa mẹ. Trong cơn sợ hãi, người mẹ mù lòa chỉ nghĩ đến con và la lớn : “ Tata con ơi ! Hãy chạy thoát thân đi, mẹ già rồi, hãy bỏ mặc mẹ, để mẹ đi theo nghiệp của mình. Con hãy chạy đi ! ”.
Trước tấm lòng của mẹ, Tata vô cùng hối hận, sau đó đưa mẹ trở về chăm sóc như trước để đáp đền ân đức. Mặc dù đã ăn năn, sám hối nhưng vì ác nghiệp đó mà những kiếp sau, Tata phải trả quả bị kẻ cướp đánh chết liên tục trong 499 kiếp. Đến kiếp cuối cùng, Tata chính là Ngài Mục Kiền Liên, dù đã đắc quả A La Hán và là đệ tử thần thông đệ nhất của Đức Phật nhưng vẫn không ngăn chặn được sức mạnh của nghiệp ác còn dư sót thuở trước.
Do gieo nhân bất hiếu với mẹ trong một kiếp quá khứ, Ngài Mục Kiền Liên dù đắc quả A La Hán nhưng vẫn phải chịu quả báo 500 kiếp bị kẻ cướp đánh chết ( ảnh minh họa ) Có thể nói, luật nhân quả là yếu tố xuyên suốt trong tổng thể mạng lưới hệ thống tầm cỡ của Phật giáo. Trên từ chư Phật, dưới đến phàm phu đều địa thế căn cứ trên nhân quả để tu tập. Nhân quả là quy luật tự nhiên, tất yếu, không phải do Đức Phật hay một đấng siêu nhiên nào làm ra. Tất cả tất cả chúng ta đều chịu sự ảnh hưởng tác động của nhân quả, tất cả chúng ta gieo nhân thì sẽ có quả. Hy vọng qua bài viết trên, quý Phật tử đã có được những bài học kinh nghiệm vô cùng quý giá về luật nhân quả. Là người đệ tử Phật, tất cả chúng ta nên tin sâu luật nhân quả, tu tập Phật Pháp, lựa chọn và gieo trồng những nhân tốt đẹp để sống tốt, không phải chịu quả khổ về sau !
Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp