Đức Phật A Di Đà có thật không? Làm thế nào để sinh về thế giới của Ngài?

Chúng ta là người phàm, không có tuệ giác lớn để biết về hằng hà sa số quốc tế trong ngoài hành tinh cũng như những tịnh độ chư Phật trong mười phương ba đời. Do vậy, yếu tố “ Đức Phật A Di Đà và cõi Tây phương Cực lạc có thật không ? được đặt ra với rất nhiều vướng mắc cần được giải đáp .

 Hỏi: 

Cho mình hỏi một việc mà mình vướng mắc lâu rồi, đó là có đức Phật A Di Đà thật không ?

Vì mình không thấy có tiểu sử về ngài mà chỉ có tiểu sử sinh ra và lớn lên rồi thành đạo của đức Phật Thích Ca mà thôi. Mong được hoan hỉ giải thích giùm cho mình được mở mang hiểu biết ạ. Mô phật !

Đáp: 

Đức Phật A Di Đà là có thật bạn nhé, thật 100 %, hoài nghi điều này sẽ khiến tất cả chúng ta thiệt thòi rất nhiều. Tiểu sử của A Di Đà Phật được Đức Phật Thích Ca Mâu Ni giảng lược trong kinh Vô Lượng Thọ, kinh A Di Đà, kinh Bi Hoa và khá nhiều kinh khác. Ai cũng đều biết Đức Phật A Di Đà là giáo chủ cõi Tây phương Cực Lạc; chí tâm niệm hồng danh của Ngài sẽ giúp sinh vô lượng công đức và được vãng sinh về cõi Cực Lạc.

Ai cũng đều biết Đức Phật A Di Đà là giáo chủ cõi Tây phương Cực Lạc; chí tâm niệm hồng danh của Ngài sẽ giúp sinh vô lượng công đức và được vãng sinh về cõi Cực Lạc.

Vì Phật A Di Đà không có thành Phật ở Trái Đất, mà ngài thành Phật ở một hành tinh cách Trái Đất rất xa, nên đương nhiên những nhà sử học không hề biết được mà ghi chép. Chỉ có trí tuệ của Đức Phật Thích Ca, thấu suốt khắp thiên hà mới tường tận, và Ngài đã chỉ dạy cặn kẽ lại cho tất cả chúng ta, vì rằng tin hiểu được điều này sẽ đem lại quyền lợi vô cùng to lớn cho bất kể ai. Trong trong thực tiễn, cả thời xưa cho đến ngay thời gian hiện tại này, cả ở Nước Ta, Trung Quốc hay ở những nước phương Tây như Mĩ, Úc … những người thực hành thực tế theo pháp môn niệm hồng danh Nam Mô A Di Đà Phật, đạt được những hiệu quả to lớn, thù thắng, vi diệu rất rất nhiều. Người bệnh niệm Phật thì hết bệnh, người lâm cảnh hoạn nạn niệm Phật thì thoát nạn, người cầu cho tâm bớt tham – sân – si, thì thấy tâm hồn được chuyển hóa, ngày càng thánh thiện hơn. Người tinh tấn tu hành miên mật cầu vãng sinh Cực Lạc, thì khi lâm chung hoàn toàn có thể biết trước ngày giờ mình ra đi một cách đúng mực, và thường thấy Đức A Di Đà cùng những Bồ Tát hiện ra tiếp rước. Có khi những người xung quanh còn thấy cả hương thơm lạ, hay thấy ánh hào quang trên trời phóng xuống, sau khi tắt thở xác không bị cứng lại, thậm chí còn nhìn còn an lành, tươi tắn hơn cả khi chưa tắt thở. Những truyện như thế nhiều vô kể, một số ít ít được viết lại thành sách như ” Những chuyện niệm Phật cảm ứng – Lâm Khán Trị ”, hay “ Chuyện Vãng sinh ở VIệt Nam ” v.v … Nhiều người dùng đủ loại lí lẽ khác nhau để phản bác sự chân thực của Đức Phật A Di Đà, xong tựu chung cũng chỉ là những lí lẽ quanh co của phàm nhân.

Quang Tử thắc mắc là không biết họ giải thích sao với hàng ngàn câu chuyện thực, đầy đủ danh tính, địa chỉ, ở khắp nơi đều có, giống như những câu trả lời sấm sét về tính chân thật của Phật A Di Đà như thế này.

Chúng ta hợp sức và đoàn kết lại đề mọi người được an vui trong ánh hào quang nhiệm màu của Đức Phật Di Đà

Chúng ta hợp sức và đoàn kết lại đề mọi người được an vui trong ánh hào quang nhiệm màu của Đức Phật Di Đà

Thực ra trước kia Quang Tử cũng không tin Phật A Di Đà, và cho rằng chỉ niệm Nam Mô A Di Đà Phật thôi mà phước báo hơn hẳn những người bố thí cứu người, làm đủ chuyện phước lành với xã hội là ngược với Nhân Quả. Xong theo thời hạn, tận mắt chứng kiến quanh mình bao nhiêu vật chứng bằng xương bằng thịt, rồi đọc nhiều sách từ nhiều nguồn khác nhau, đến điều tra và nghiên cứu trong tầm cỡ của Đức Phật Thích Ca, Quang Tử thấy mình thật ngu muội và thiển cận, sao mình lại dùng trí óc phàm phu mà đòi luận giải việc của bậc Thánh được ? Nếu cho rằng niệm Phật chẳng giúp ích cho ai mà cũng được phước, như vậy trái Nhân quả. Đó chẳng qua là không hiểu nhân quả đến nơi đến chốn mà thôi. Bình thường người thân trong gia đình ta, hay ai đó không chịu tu hành, bị bệnh tật, hay hoạn nạn gì đó, ta hoàn toàn có thể tạo công đức như phóng sinh, ấn tống, cứu người. v.v … rồi hồi hướng cho người thân trong gia đình, cho người bị nạn kia, liền sẽ thấy người đó được hết bệnh, qua cơn hoạn nạn. Đó là ta đã Tặng Ngay cho người kia phước của chính mình, người kia nhờ phước ta Tặng Ngay mà được tiêu nghiệp, tăng trưởng phước báo, thì nghiệp của họ đã chuyển hóa thành món nợ với ta, điều đó chẳng sai Nhân quả gì cả. Hay ta hoàn toàn có thể thấy tỉ phú Bill Gate, ông ta phong phú, đó là phước của ông ấy, và ông ấy trọn vẹn hoàn toàn có thể dùng phước của mình khuyến mãi cho người khác thay vì hưởng cho riêng mình, điều này không trái nhân quả gì cả. Thực tế đã chứng tỏ, ông Bill Gate đã đem hàng tỉ USD cứu trợ khắp nơi trên quốc tế, hàng ngàn người nhờ đó được chữa bệnh, thoát cơn hoạn nạn, được đi học, được tạo công ăn việc làm … Phước của người này hoàn toàn có thể đem khuyến mãi cho người khác, khiến cho nghiệp xấu của người kia được tiêu trừ, và chuyển hóa thành một món nợ với người khuyến mãi ngay phước, điều đó trọn vẹn tương thích Nhân Quả.

Người tầm thường như chúng ta còn có thể tặng phước báo cho người khác, vậy một Đức Phật với vô biên vô lượng công đức, phước báo của Ngài trùm phủ cả vũ trụ, lại không thể tặng phước báo của Ngài cho chúng sinh sao ? Đương nhiên là có chứ !

Việc đó chỉ bị cản trở bởi một yếu tố, đó là không có duyên. Với người không có duyên với mình, Đức Phật muốn cứu cũng không được ( đây là 1 trong 4 điều Đức Phật không làm được ) Và chính mỗi câu niệm Nam Mô A Di Đà Phật khiến cho duyên của người niệm với Phật được tăng lên, và duyên càng tăng nhiều, thì ta càng hoàn toàn có thể nương nhờ phước đức của Phật mà làm tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng phước báo, diệt trừ những tập khí tham lam, ích kỉ, sân hận, ngu si, tăng trưởng Bồ Đề tâm mà hoàn toàn có thể tái sinh đến một quốc tế có Phật đang giáo hóa. Đó là chưa nói đến chính câu “ Nam Mô A Di Đà Phật ”, bản thân câu niệm chính là Nhân quả của ý và miệng, ta đã dùng ý nghĩ, lời nói của mình bộc lộ lòng tôn kính, quy y với một Đức Phật – bậc Thánh giải thoát trí hạnh vô biên vô lượng, thì ta có được phước báo của ý và của miệng, nhờ đó mà tiêu nghiệp, tăng trưởng công đức, vậy sao hoàn toàn có thể cho là không đúng Nhân Quả được ? Tóm lại, nếu vẫn khăng khăng cho rằng Phật A Di Đà là không có thật, đồng nghĩa tương quan với cho rằng Phật Thích Ca Mâu Ni nói dối, và nhắm mắt trước trong thực tiễn là vô số người đã thực hành thực tế niệm Phật được hiệu quả rõ ràng. Và đã cho rằng Phật Thích Ca Mâu Ni nói dối, che mắt trước thực sự thì … cũng không có điều chi để bàn luận nữa cả. Để tìm ra thực sự không phải thuận tiện, hy vọng mọi người đều hoàn toàn có thể xem xét kĩ lưỡng, tìm được con đường sáng suốt cho chính mình.

Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp