Truyện tâm linh: Bố em (VOZ)
Tác giả: a&b
Mục lục
Chap 1: Trong vòng 49 ngày tắt hương không về được nhà
Bạn đang đọc: Truyện tâm linh: Bố em (VOZ)
Em kể chuyện về bố em mất và những gì bản thân em đã trải qua. Tuyên bố với những thím là em không gió 1 tí nào nhé. Em sẽ kể từ khi bố em mất tới giờ luôn nhé. Ngày bố em mất nhà e mời ông thầy giỏi nhất xã ( Thầy Quý ) về xem ngày để an táng bố em nhưng ông thầy bận không làm được vì dã nhận lời mời của một đám khác ở trên sao vàng .
Vì vậy nhà em mời ông thầy khác ( Thầy K ). Ông thầy này mới vào nghề thôi. Lên xem ngày giờ an táng bố em – không biết xem sao mà sau này mới biết là bị vào ngày trùng và giờ trùng. Nên đã xảy ra 1 loạt chuyện kinh điển mà em và mái ấm gia đình em đã trải qua sau này …
Mời thầy K về cúng để an táng bố em. Thầy ra xem chỗ để đào mộ thì cũng đào phải chỗ trũng đồng đội trong gia tộc lại quay đầu vào nhau. Thế mới khổ dần, em sẽ kể cho những thím qua từng cháp .
Ngày thứ 2 sau khi hạ huyệt. Tối đó cả nhà em mệt lắm nên đi ngủ sớm. Đến 2 h sáng tự nhiên em nghe tiếng gọi từ ngoài ngõ vọng vào. Tiêng bố em gọi những bác ạ .
D ơi dậy thắp hương cho bố những con để tắt hương rồi bố không vào được nhà. Em tỉnh dậy đi vào phòng thờ của bố thì đúng là tắt hương thật những thím ạ. Em thắp hương lên đúng lúc đó là thì bố nhập vào em luôn .
Các thím biết cái cảm xúc là cái xác của mình nhưng mình lại không điều khiển và tinh chỉnh được lúc đó bất lực lắm ạ. Mà là bố em nên em cũng chẳng sợ. Ông nhập vào em cứ đứng ở bàn thờ cúng và khóc. Phải 1 lúc lâu cả nhà em mới nghe được tiếng khóc và chạy vào phòng bố thì thấy em đứng đấy, đồng đội gọi em mấy lần nhưng em có vấn đáp mà đồng đội không nghe thấy .
Anh em liền vả cho em 1 cái thật đau em mới bừng tỉnh những thím ạ. Lúc đấy em mới khóc thành tiếng được. Em khóc ầm lên là những anh để tắt hương bố không vào được nhà bố gọi em dậy. Xong bố đứng bên bàn thờ cúng và khóc. Em đứng bên cạnh bố mà anh gọi em em vấn đáp rồi mà anh không nghe thấy à. Lúc đó Cả nhà em tái mặt hết rồi .
Anh em lúc đó ra bàn thờ cúng và khấn bố. Bố hợp vía với em con, dưới đó bố có thế nào thì bố sang tai cho em con để chúng con biết đường lo liệu cho bố cho chu tất. Cũng từ đó trở đi. Là chuỗi ngày em được biết dưới đó thế nào. Em thay cả nhà liên lạc với bố .
Chap 2 : Cái bình nóng lạnh
Bố mất vào 16 tháng giêng âm trời còn lạnh lắm. Hồi còn sống điện đóm trong nhà là 1 tay bố làm hết. Lúc bố mất cái át bình nóng lạnh nó bị hở em bật lên tắm bị nó giật cho. Em kêu lên bố ơi con bị điện giật – cái bình nó bị hở rồi. Kêu theo bản năng ý ạ. Em từ khi biết nói đặc biệt quan trọng cái gì cũng bố hết chỉ có bố thôi. Nên cả nhà em thường nói em là con riêng của bố. Và bố cũng thương em nhất trong mấy anh chị em luôn. Kêu thế xong em đi lên nhà và không tắm nữa ( ngại nấu nước những thím ạ ) .
12 h em xuống đi vệ sinh – để e kể sơ quá cái nhà vs cho những thím dễ tưởng tượng là phòng tắm bên trái, Tolet bên phải và đánh răng rửa mặt ở giữa. Đi vệ sinh thì vào chỗ đánh răng nhìn sang hai bên là thấy phòng tắm và nhà vs luôn. Em đi vào nhìn sang phòng tắm là đứng hình luôn. Bố em đang đứng đấy hai tay chắp sau đít đang nhìn lên cái át bình nóng lạnh kiểu đang ngâm cứu xem sửa thế nào .
Tay em cầm cuộn giấy rơi lúc nào không biết. Chị em thấy em đi lâu thì chạy xuống gọi – thấy em đang đứng hình chị vỗ vai, em mới giật mình tỉnh. Bà chị hỏi : mày bị sao thế, em nói là bố về đang trong phòng tắm xem cái át bình nước bị hở vì hồi lúc tối em bị giật. Hicc bà này nhát gan chạy lên nhà kêu ầm lên. Làm từ hôm sau cứ hễ đêm là chẳng ai dám xuống đi vệ sinh. Ai cũng nói đi ngoài vườn cho mát em biết ngay là sợ hehe. Em cứ đi thông thường. Bố em mất mà em không có cảm xúc đấy những thím ạ khi nào cũng nghĩ bố ở bên cạnh nên em thấy thông thường lắm. Vì ông cũng hay về .
Chap 3
Anh em chuyện trò với thầy Q. xong thì quay lại nói với cả nhà .
Anh em : Cả nhà làm thế nào để cho D nó thức nhé thầy nói không cho nó ngủ nữa không thì sẽ có chuyện không hay xãy ra .
Cả nhà nghe xong trên khuôn mặt ai cũng Open sự lo ngại, riêng em thì chẵng nghĩ được gì vì mệt quá lúc đấy khóc còn không ra hơi người cứ mềm oặt đi và rủ xuống .
Điều đặc biệt quan trọng là e thấy buồn ngủ lắm. Cứ muốn nằm xuống thôi đồng đội pha cafe đắng ngắt cho em uống, em uống bò húc cũng không ăn thua. Cuối cùng em cũng chẳng cố được nữa ngồi trên cái ghế dài của phòng khác thiếp đi khi nào không biết .
Trong mơ em thấy hai tên lính đó đưa bố em về nhà lần này không phải như những lần trước nữa bố em bị trói 2 tay, chân thì đeo xích hai tên lính đưa bố em vào nhà đứng trước sân. Ở quê thì nhà nào cũng có cái sân to .
Một tên đi vào trong nhà gọi hết người nhà em ra đứng xếp hàng thành hàng ngang đối điện với bố em. Cả nhà em lúc đó gồm 6 người. Em thấy bố thế thì cứ khóc gọi bố nhưng bố em đầu cúi xuống không ngửng mặt lên nhìn ai hết .
Tên lính chỉ từng người một trong mái ấm gia đình nhà em rồi hỏi bố em. Chỉ ai bố cũng phủ nhận. Mỗi cái khước từ là ăn 1 gậy của tên lính còn lại đứng bên cạnh bố em. Bố bị đánh vào sống lưng, bụng, tay chân đau quá không đứng được nữa mà ngã quỵ xuống luôn .
Em đứng đó nhìn thấy cảnh bố bị tên lính đánh đập thì gào khóc cứ kêu ầm lên … Bố ơi .. con đây con D đây … mà bố không nhận ra con à. Bố ơi bố gật đầu đi … em khóc … tay chân khua loạn xạ cứ muốn lao tới đỡ bố dậy. Lúc bố bị đánh em như kim đâm vào tim ấy. Đau lắm không thở được và bất lực nữa .
Em khua tay chân gào khóc mọi người dưới nhà chạy lên thức tỉnh em dậy. Anh em vả cho mấy cái em tỉnh hẵn. Em ôm anh G và em khóc. Anh ơi, họ lại đánh bố đấy, đánh đau lắm bố ngã luôn rồi không đứng lên được nữa … họ gọi cả nhà mình ra cho bố nhận mặt mà bố không chịu nhận ai hết. Anh ơi, cứu bố đi. Bố bị đánh đau lắm rồi anh ơi … Họ trói tay bố cột chân bằng xích đấy .. lúc đó cả nhà em khóc ầm lên … hàng xóm nghe thấy tiếng khóc thì chạy qua xem nhà em có chuyện gì. Anh em chỉ nói em nằm mơ rồi làm cho cả nhà hoảng lên thôi .
Anh em lúc này cũng cuống lắm rồi. Ông này cũng bản lĩnh lắm những thím ạ nhưng chuyện cứ xãy ra liên tục làm ổng cũng rối lắm không biết giải quyết và xử lý thế nào. Anh em lúc đó liền điện thoại cảm ứng thông tin tình hình cho thầy Q. .
Anh G : Ông ơi – em cháu nó lại thấy lính đưa bố cháu về đấy nhưng lần này nghiêm trọng hơn là bố cháu bị đánh đau lắm còn bị trói và bị xích nữa ông ạ, lính nó gọi cả nhà chú cho bố cháu nhận mặt rồi .
Thầy Q. : ĐM ( tức quá chửi tục ) tao đã nói là không cho nó ngủ mà giờ lính làm thế là nó đang ép bố mày bắt buộc phải nhận người thân trong gia đình đấy. Ổng mà không chịu nổi ổng mà gật đầu thì người tiên phong ra đi là con trẻ mầy đấy. Tao đã nói rồi mà không nghe lính nó biết chắc là con em của mình mày rồi nhưng phải đợi bố mày chấp thuận đồng ý thì nó mới bắt được. Không bắt được thì về nó phải chịu tội thay. Mày nghe tao nói đây …
Anh G : Vâng ông nói đi cháu đang nghe đây ạ …
Thầy Q. : Nghe cho rõ nhé, nếu qua được đêm nay thì coi như em mày số nó còn sống không thì tao cũng đành chịu vậy …
Thứ nhất : cố làm cho em mày thức tối thiểu là qua giờ hiểm từ 12 h đêm đến 3 h sáng, qua giờ từ đấy coi như khỏi lo 1 phần rồi .
Thứ hai : Lên nhà ông nói bà lấy cho cái bùa để dưới bát hương bàn thờ cúng chính điện đấy đem về dán ở cửa chính. Nhớ dặn mọi người ở trong nhà không được đi ra ngoài từ sau 9 h tối .
Thứ ba : Dặn em mày có nhìn thấy gì hay nghe ai gọi tuyệt đối không được ra Open. Nếu làm sai thì ông cũng chịu, đấy cũng là cái số của nó không làm khác được .
Mày đưa điện thoại cảm ứng của mày cho ông chuyện trò với nó … đồng đội liền đưa điện thoại cảm ứng cho em chuyện trò .
Em : Ông ơi, cháu đây .
Thầy Q. : D à ông đây nghe ông nói mày có muốn bố mày bị đánh không ?
Em : Mếu máo ( lại khóc ). Cháu không muốn đâu ông ơi, họ đánh bố cháu đau lắm không đứng lên được nữa rồi …
Thầy Q. : Ông biết rồi giờ mày nghe ông dặn nhé. Mày không được ngủ vì nếu mày ngủ bố mày bị đánh cho tới chết thêm lần nữa nhé ( dọa em ). Giờ mày không muốn bố mày thế thì mày thức đợi ông về. Đêm mà nghe thấy gì hay nhìn thấy cái gì cũng không được bước ra khỏi nhà nhé. Không được mở cưa ra nhìn nhé. Mày nhớ chưa ?
Em : mếu máo cháu làm thế bố cháu có bị đánh không ông ?
Thầy Q. : Không mày cứ làm như bảo là bố mày không sao đợi mai ông về ông gọi bố mày lên cho mày chuyện trò luôn. Mày mà ngủ thì bố mày chết nhé. Nhớ đấy .
Bây giờ đưa điện thoại thông minh cho anh mày trò chuyện. Em đưa điện thoại cảm ứng cho bạn bè .
Thầy Q. : G hả nói mẹ mày mua cho ông một chút ít cua đồng, mấy con lươn, mấy con ếch và 5 cái hình nhân thế mạng. 1 cái thuyền, kẹo bánh bóng nổ, cháo, trứng thịt sống, hoa quả để đấy mai ông về ông làm. Còn giờ tới mai nhà mày cứ làm như ông nói nhá .
Anh hai em : Vâng mai ông cố về sớm nhé .
Thầy Q. : Được rồi. Từ 10 giờ tối tới sang mày không gọi được cho ông đâu vì ông phải làm lễ có gì cứ bình tĩnh mà xử lý. Em mày có hiện tượng kỳ lạ lạ mà người nhà không giữ được thì trói nó lại. Đi kiếm ít cành dâu .. nước tiểu trẻ con để sẵn nhé. Đây là số điện thoại cảm ứng của một thần bạn ông … ông cho nếu có gì không xử lý được thì gọi cho ông ấy. Ông ấy sẽ chỉ cho. Tí ông gọi cho ông ấy nói trước cho nhé. Bây giờ thì đi làm theo lời ông dặn lên nhà ông mà lấy bùa đi .
Anh em : Vâng rồi cúp máy .
Cuộc điện thoại thông minh nói với ông bạn bè để bật loa cho cả nhà nghe em cũng nghe thấy nhưng lúc đó sao em chẵng sợ chết chỉ thấy thương bố thôi. Anh em lên nhà ông thầy Q. lấy bùa mẹ đưa cho anh hai 2 triệu nói con lên đặt lễ cho mẹ nhà mình còn nhiều việc phải nhờ ông. Ông lễ xong thì tạ lễ sau .
Chắc những thím vướng mắc sao ông Q. nhiệt tình đến thế. Ông Q. là bạn của bố em. Ông hơn bố em tầm 10 tuổi thôi những thím ạ. Nhà em có việc gì cần lễ bái đều mời ông hết. Những lần thế mẹ em đều tạ lễ rất to. Bố em thì vẫn vô thần. Mỗi lần ông cúng bái gì bố em đều đi qua xem và thường hay trêu ông .
“ Ông Q. à … có thật không đấy. Ông cho tôi hỏi tí, ông gọi bao nhiêu thần thánh mà ông lễ có tí rượu thế thì những thánh dưới đó tranh nhau à. Sau này tôi chết ông cúng cho tôi mà cúng láo thì liệu hồn nhé … ”
Ông Q. chỉ cười thôi vì biết bố em đùa mà. Bố cũng tôn trọng ông lắm vì ông cúng nhưng không đưa ra tiền công bao nhiêu ai đưa bao nhiêu ông cũng cầm hết. Ít thì cầm không ít thì đưa lại cho gia chủ 1 ít. Có điều là ông không khi nào ăn cơm hay uống rượu ở nhà mà ông cúng .
Em sẽ có một chap riêng kể về cái nghề của ông .. cái duyên ông đến với nghề thầy cúng này … và cái nghiệp nó đến với ông như thế nào … đến khi nó đến thì có chối cũng không chối bỏ được …
Em nghe thầy Q nói xong không khóc cũng không ngủ nữa. Ngủ rồi sợ bố bị đánh đau nên dù có buồn ngủ thì cũng cố mà chịu. Anh em đi lên nhà thầy Q lấy cái bùa để tối về dán vào cửa nhà và gọi cho thầy P bạn của ông Q để đêm mà có vấn đề gì thì còn biết mà xử lý.
Đang xem 1 2 3 4 5 6 7
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh