Hoa yêu – Chap 7: Trả đá cho em(Tiếp) – Wattpad

                                    
                                              

🌸🌸Truyện tâm linh "Hoa Yêu"🌺🌺
Tác giả: Hà Dương(Phú Dương)
Chap 7: Trả đá cho em(Tiếp)

Em nghe thầy nói vậy không hiểu sao trong lòng thoáng sợ hãi. Em không biết tại sao mình lại sợ như vậy. Cũng hoàn toàn có thể em vừa trải qua chuyện lạ kỳ, phải nhập viện sau khi gặp chị ấy nên em thấy sợ ; hoặc cũng hoàn toàn có thể do em ám ảnh với khuôn mặt nhầy nhụa máu của chị ấy mà kinh hãi. Mặt em tái hẳn đi .

Thầy xoa tay lên đầu em mà rằng: con yên tâm, con sẽ không sao. Tuy nhiên cái gì cần đối mặt thì con phải dũng cảm đối mặt với nó. Ở đây còn có thầy, có bà và dì của con. Tất cả sẽ cùng con đối mặt.

Bà ngoại em lo ngại lắm. Khuôn mặt bà theo năm tháng già nua. Dấu vết thời hạn ghi lại từng vệt chân chim. Bà chậm rãi nói : vậy thầy hoàn toàn có thể cho cháu Nguyên một chiêca vòng khác được không ? Thầy đáp : vòng trì trú thì ta hoàn toàn có thể cho nhưng nếu người kia cố ý tiếp cận thì dù có cho 10 chiếc vòng người ta cũng có cách tiếp cận con bé. Chi bằng tất cả chúng ta cùng khám phá để xử lý dứt điểm, tránh xảy ra những việc đáng tiếc mà tất cả chúng ta không hề trấn áp được . Dì Lệ vội quay lại hỏi em : vậy người đó nói gì với con ? Người ta muốn con làm gì ?

Dì hỏi em mới sực nhớ ra chuyện của Uyển. Em hỏi thầy: thầy ơi, thầy thả bé Uyển ra được không ạ?

- Bé Uyển nào? Con kể rõ lại cho thầy nghe.
Em một lần nữa kể chuyện em thấy bé Uyển ra sao, đã vào ngôi nhà hoang đó và chuyện Tít lấy số đá đó bị Uyển tới tận nhà lấy về, rồi chuyện em đã lấy số đá ấy lại trả Tít thế nào. Dì Lệ nghe chuyện bất giác rùng mình. Dì hỏi: vậy nghĩa là ngày đón con ở miếu về con đã nhìn thấy bé gái đó ở nhà cô Hiếu ư?

Em khẽ gật đầu. Thầy gật gù : vậy là cô bé Uyển mà con nói muốn lấy số đá ấy vì nghĩ rằng bố cô bé sẽ đến đón về nhà ư ? Em lộng lẫy đôi mắt nhìn về phía thầy mà xin : chị áo xanh gặp cháu chỉ là muốn cháu giúp Uyển được thả ra thôi. Thầy có nhốt em ấy ở đây không, thầy cho em ấy về lại ngôi nhà hoang ấy đợi bố em ấy đón về được hay không ? Thầy cười nhân hậu : thầy không nhốt ai cả .

- Vậy sao chị ấy nói rằng Uyển đi tìm đá bị thầy bắt ma nhốt lên miếu bà ạ? Chị ấy nói không giúp Uyển được mới nhờ con.

- Ta hiểu rồi, cách đây vài tháng có một  thầy dẫn vong linh lên miếu gửi gắm. Có rất nhiều vong được đưa lên. Có lẽ vong bé Uyển con nói chính là một trong số đó. Tuy nhiên vong được về cửa miếu để tu tâm học đạo tìm đường siêu sinh chứ thầy không nhốt ai cả.
- Thầy cho Uyển về đi ạ! Em ấy còn phải chờ bố em ấy đón về.

Thầy trầm tư một chút ít : ta dẫn con đi, nếu như gặp Uyển, con tự hỏi con bé có muốn gặp bố hay không, nếu con bé nhất nhất muốn gặp bố thì tất cả chúng ta sẽ giúp con bé một tay, toại nguyện cho con bé. Làm vậy cũng coi như tạo phúc, giúp con đường tu nghiệp của con thuận tiện hơn . Thầy dẫn em về phòng học trước em hàng ngày nghe thầy giảng đạo. Em quá bất ngờ : thầy ơi ! Trước kia con học ở đây mà .

Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh