TT.Thích Chân Quang giảng pháp tại Tập đoàn Tân Hoàng Minh

Nhân chuyến hoằng Pháp tại miền Bắc của TT.Thích Chân Quang, ông Đỗ Anh Dũng, quản trị kiêm tổng giám đốc Tân Hoàng Minh đã thỉnh mời Thượng toạ có buổi trò chuyện với Ban Giám đốc và tập thể cán bộ trong Tập đoàn. Đáp lời mời, TT.Thích Chân Quang đã đến thăm và trò chuyện về đề tài TẦM NHÌN 200 NĂM, với sự tham gia của hơn 500 đội ngũ chỉ huy tại đây.

TT. Thích Chân Quang tại buổi thuyết giảng

Được biết, Tập đoàn Tân Hoàng Minh Group hoạt động kinh doanh trên nhiều lĩnh vực, đặc biệt là kinh doanh bất động sản cao cấp bậc nhất ở thủ đô Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. 

Được biết, Tập đoàn Tân Hoàng Minh Group hoạt động giải trí kinh doanh thương mại trên nhiều nghành nghề dịch vụ, đặc biệt quan trọng là kinh doanh thương mại bất động sản cao cấp bậc nhất ở thủ đô hà nội TP.HN và thành phố Hồ Chí Minh .

Ông Đỗ Anh Dũng – Chủ tịch tập đoàn Tân Hoàng Minh phát biểu

Trước Pháp hội, người dẫn dắt Tập đoàn – ông Đỗ Anh Dũng đã trình làng với những đồng nghiệp của mình về TT Thích Chân Quang – một vị Thầy đã truyền cho ông cảm hứng đi theo con đường của Phật với niềm tin vừa đủ. Ông san sẻ “ thật sự gần một năm nay, con người tôi có nhiều sự biến hóa … biến hóa trong tư duy, trong hành vi, trong lời nói, trong ứng xử và cả trong cái tâm của mình. Đó cũng là xuất phát từ những bài Kinh, bài Kệ của Phật, những bài giảng của Thầy ” .

Đối với ông, nhân lực là tài sản quý giá nhất, quyết định sự thành công của Doanh nghiệp. Cho nên, ông luôn chú trọng đến việc đào tạo đội ngũ Cán bộ công nhân viên của Tập đoàn qua các hình thức đào tạo phong phú, trong đó ông không quên nâng cao đạo đức nghề nghiệp cho đồng sự mình bằng những bước đi đầu tiên cho tiếp cận với giáo lý đạo Phật. Và đây là buổi nói chuyện đầu tiên tại Hội trường lớn của Công ty, TT.Thích Chân Quang sẽ trình bày ba vấn đề lớn đối với sự phát triển bền vững của công ty, đó là:

– Mục đích thao tác. – Sự đối sánh tương quan giữa người Lãnh đạo và nhân viên cấp dưới. – Để công ty tăng trưởng vững chắc.

Bằng cái nhìn của đạo Phật, cộng với năng lực tư duy thâm thúy, lập luận logic, ngôn từ đa dạng và phong phú, có kinh nghiệm tay nghề truyền đạt tốt, Thượng tọa đã giảng giải, gợi ý, dẫn dắt người nghe từng bước hiểu về giá trị của Luật Nhân Quả ; hiểu đạo Phật là một tôn giáo đẹp, văn minh, văn minh, dẫn dắt được ý thức cho quả đât ; hiểu về đạo đức Phật giáo và một số ít quan điểm mới cải tiến vượt bậc trong việc tăng trưởng ngành địa ốc, chỉ bởi trong Pháp hội này có những người đã nghiên cứu và điều tra đạo Phật rồi, cũng có những người mới điều tra và nghiên cứu, và cũng có những người chưa biết gì về đạo Phật.

Mở đầu, Thượng toạ lý giải về một đạo Phật chân chính, trong đó giáo lý của đạo Phật thì bát ngát, nhưng đặt trên nền tảng Luật Nhân Quả. Trong mấy nghìn năm qua, đạo Phật đi con đường rất tự do. Có những quy trình tiến độ Phật giáo bị hủy hoại bởi những tôn giáo khác một cách dã man bằng đấm đá bạo lực. Và đạo Phật cũng không trả thù, cứ lặng lẽ đi con đường hiền lành của mình. Đến ngày này, tại nhiều vùng miền, nhiều vương quốc, Phật giáo đã bị ám hại, sửa chữa thay thế, xóa khỏi, hạ nhục. Thế nhưng Phật giáo vẫn chịu đựng và truyền bá trong sự khó khăn vất vả của mình. Tưởng chừng với sự hiền lành, nhiều lúc nhu nhược đó thì chẳng bao lâu đạo Phật cũng bị thay thế sửa chữa mất. Nhưng rồi những điều mầu nhiệm đã xảy ra. Giá trị của đạo Phật được phát hiện, được ca tụng bởi con người rất có trí tuệ trên quốc tế.

Mới đây, vào ngày 29/04/2016, Tổng thống Mỹ Barack Obama đã trân trọng gửi thông điệp Phật Đản đến phật tử khắp quốc tế. Còn trước đó, ông Obama đã thỉnh PHẬT vào nhà Trắng và thực hành thực tế theo lời Phật dạy. Hoặc bà Hillary Clinton – Ứng viên Tổng thống Mỹ đã cho chụp bức ảnh bà đang thắp hương dâng Phật và ngồi thiền. Tại một xứ sở Ky-tô, trong thời gian tranh cử mà bà dám làm điều này, mặc kệ đến lá phiếu của người dân vì nguyên do tín ngưỡng. Qua đó, tất cả chúng ta đủ thấy niềm kính trọng của bà dành cho Đức Phật lớn như thế nào.

Sự thật, Đức Phật dạy ta vô số điều. Có những điều dù rất mưu trí ta cũng phải nghiệm bao nhiêu năm mới hoàn toàn có thể hiểu nổi. Hoặc có điều vừa rất cơ bản, vừa cực kỳ cao là Luật Nhân Quả. Trên cơ bản, người có đầu óc đơn sơ nhất cũng hiểu được gieo nhân gì gặt quả nấy, ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão. Nhưng ở mức độ cao hơn, người có trình độ tiến sỹ cũng không hiểu hết về nhân quả, vì sự vô biên bát ngát không bờ mé của nó. Những bậc Thánh đều là những người biết rất rõ ràng, chi li về nhân quả. Nhưng phải đến như Đức Phật thì mới thấu suốt hàng loạt về Luật Nhân Quả.

Trên đời, nhân quả không trình diện rõ ràng để con mắt phàm phu của tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thấy rõ. Do đó, có người vướng mắc kẻ gian ác sao lại giàu sang, người lương thiện sao vẫn khốn khó. Tuy nhiên, vượt qua bên ngoài sự bất công của đời sống này, vượt qua khỏi sự tối tăm cay đắng, sự độc ác của con người, Luật Nhân Quả vẫn bí mật chi phối tổng thể. Chúng ta tin vào Luật Nhân Quả bởi lòng ta yêu sự công minh. Và những người càng đạo đức, càng trí tuệ thì sẽ hiểu Luật Nhân Quả thâm thúy hơn. Tại sao một người được giàu sang ? Thông thường ta hiểu họ đã từng bố thí, cúng dường nên được cái phúc tài lộc, thời cơ làm ăn đến thuận tiện. Tuy nhiên Luật Nhân Quả không đơn thuần như vậy. Nghiệp nhân đưa đến sự giàu sang phức tạp hơn. Ví dụ người trồng rừng vẫn được quả báo phong phú. Nhân quả có vẻ như không tương ưng lắm nhưng nếu nghiệm kĩ ta sẽ thấy :

Trồng rừng tức là tạo sự sống. Chỉ sự sống của cây thôi kéo theo nhiều sự sống khác. Mưa sẽ đến nhiều hơn, nhiệt độ mặt đất tăng lên, côn trùng nhỏ sinh sôi nảy nở hơn, dòng suối chảy nhiều hơn, những loài thú có nơi trú ẩn. Không chỉ thú mà cả con người cũng được hưởng lợi. Ta chỉ cần trồng một trăm hecta rừng tại một khu nào thì đất chung quanh đó tự nhiên Open nước mặt phẳng, tức là ta đào giếng sâu chừng vài thước là có nước. Người trồng rừng là người tạo ra sự sống. Mà tạo ra sự sống sẽ được quả báo trở lại là sự sống của mình được đa dạng chủng loại, nghĩa là phong phú. Nên khi càng khám phá về nhân quả ta càng phát hiện nhiều điều phức tạp lạ lùng.

Hoặc năng lực con người luôn chênh lệch với nhau. Khi thao tác, trước những người kém cỏi hoặc có tài năng hơn mình, ta sẽ nghĩ gì, làm gì ? Điều này tạo thành nhân quả kinh khủng cho đời này và những đời sau. Ví dụ khi thấy người đồng nghiệp thao tác kém hơn, nếu ta báo cáo giải trình cấp trên chỉ vì muốn chứng tỏ giá trị của mình, sau này chính ta cũng sẽ rơi vào thực trạng tựa như. Vì thế trừ những người quá kém làm ảnh hưởng tác động đến quyền lợi công ty, còn lại khi nào ta cũng phải nâng đỡ, dìu dắt, hướng dẫn cho bạn mình khá lên.

Hoặc giữa những người đồng cấp với nhau bỗng có người giỏi giang hơn. Khi đó, nếu ta báo lại cấp trên để người đó được chăm sóc, cất nhắc lên vị trí xứng danh hơn thì dù vị trí họ chưa đổi khác, nhưng tâm hồn ta đã biến chuyển trước. Ta không còn thuộc đẳng cấp và sang trọng của con người dính với quái vật nữa. Ta từ bỏ cái chất quái vật trong con người để đàng hoàng bước lên một con người trọn vẹn, hơn thế nữa còn có một chút ít phẩm chất của bậc Thánh. Khi quả báo lành đến ta còn nhiều niềm vui hơn nữa. Như vậy, khi tin nhân quả, con người tự kiểm soát và điều chỉnh hành vi, kể cả ý nghĩ sâu kín của mình. Nên khi tìm đến với đạo Phật để tìm một lối sống quân bình, hài hòa và hợp lý, đưa đến niềm vui ta phải hiểu Luật Nhân Quả trước. Ta ứng dụng, soi rọi nhân quả trong đời sống, kể cả trong việc làm kinh doanh thương mại để thiết kế xây dựng công ty bền vững và kiên cố.

Trở lại yếu tố chính, nói về mục tiêu thao tác, Thượng toạ đặt câu hỏi cho những người trong cuộc vấn đáp để xác lập cái cơ bản của con người, tất cả chúng ta đi thao tác vì nguyên do gì. Sau nhiều câu vấn đáp, nhận thấy mỗi người có một cách hiểu, có cách nhìn nhận yếu tố khác nhau hoặc trùng lắp và Thượng toạ đúc rút lại như sau :

– Mục đích căn bản nhất là MƯU SINH, tức nuôi sống bản thân và gia đình. 

– Lý do thứ hai hơi cao thượng là đi làm để CỐNG HIẾN. 

– Lý do thứ ba rất mơ hồ khó thấy, đó là tất cả chúng ta thao tác để THỎA MÃN NIỀM VUI SỐNG. Kỳ thực, trong sự đam mê của ta với việc làm có bóng hình niềm đam mê của người nghệ sĩ dành cho tác phẩm của mình. Nhất là trong nghành địa ốc, việc làm của họ vừa là kĩ thuật, nhưng cũng chứa đựng rất nhiều yếu tố nghệ thuật và thẩm mỹ. Và chỉ những tình nhân việc làm của mình một cách kì quặc thì mới đạt được niềm hạnh phúc của nguyên do thứ ba này.

Theo nhận xét của Thượng toạ, với nguyên do tiên phong : Chúng ta đi làm để sống – đây là mục tiêu rất nặng nề, áp lực đè nén vì nó thực dụng và thật sự cay đắng. Bởi có những việc làm khó khăn vất vả, nặng nhọc, ô nhiễm, nhưng người ta không bỏ được vì phải kiếm đồng lương nuôi sống mái ấm gia đình.

Lý do thứ hai : Đi làm để góp sức. Người có ý nghĩ này vượt qua hết áp lực đè nén, những cực nhọc của việc làm cũng như thử thách, trở ngại. Họ không dễ bỏ cuộc, không so đo đo lường và thống kê thiệt hơn, không đùn đẩy nghĩa vụ và trách nhiệm cho người khác. Người như vậy rất có phúc. Hơn nữa, vì khi nào cũng gánh lấy việc khó khăn vất vả cực nhọc, thậm chí còn nhận lỗi thay cho bạn bè nếu có sơ suất trong việc làm, nên tâm hồn họ cứ hùng vĩ dần. Khi thao tác cũng là lúc họ đang tu dưỡng, tu hành. Vô số đạo lý, vô số triết lý khởi đầu nảy nở trong tâm. Từ đó, rất nhiều niềm vui bỗng Open. Và họ hình thành niềm vui của tiềm năng thứ ba một cách tự nhiên, đó là thao tác để thỏa mãn nhu cầu niềm vui sống. Còn nếu ta đi làm mà tâm ý cứ nặng nề, mong cho mau hết giờ để về nhà thì người này chỉ có tiềm năng thứ nhất thôi là thao tác để mưu sinh.

Nói về nghề nghiệp, trong đời sống của tất cả chúng ta, mỗi người có một việc làm và nghề nghiệp khác nhau. Cái nghề của mỗi người đều vì nghiệp, là những dòng nhân quả … tức là tương quan đến những nghiệp nhân họ đã gieo trong quá khứ. Ví dụ, có người thời xưa hay mang thức ăn bố thí cho người nghèo hoặc cúng dường cho bậc tu hành chân chính. Nhân quả đưa đẩy, vài kiếp sau họ sẽ thành công xuất sắc với nghề kinh doanh thương mại về nhà hàng siêu thị. Hoặc người từng hiến đất để làm trường học, bệnh viện thường sẽ thành công xuất sắc trong ngành địa ốc. Đặc biệt hơn, nếu hiến đất làm chùa, phúc của họ tăng lên gấp triệu lần. Bởi tại ngôi chùa đó sẽ có nhiều người đến tu dưỡng, lễ bái, tu tập ; kể cả những kẻ xấu ác cũng hoàn toàn có thể đổi khác tâm hồn trở nên thuần lương hướng thượng hơn. Giá trị giáo dục đó làm cho phước lành của người hiến đất tăng lên rất nhiều .

Dịp này, Thượng toạ cũng phân tích nghề sát sinh nó tạo nghiệp như thế nào và quả báo vô cùng khủng khiếp về sau là gì. Tuy nhiên, dù có cái nhân ở kiếp trước, nhưng trong kiếp này ta vẫn còn sự lựa chọn cuối cùng. Theo tâm lý, khi chọn nghề ai cũng kiếm tìm ngành mình thích mà hiếm khi nào nghĩ đến yếu tố phục vụ cho xã hội. Nếu ta cố gắng chọn một nghề chỉ thỏa mãn cho cái thích của mình thì động cơ của ta vẫn là sự vị kỷ, đồng thời nhân quả đã thành hình nơi ý niệm đầu tiên đó. Và khi ta mang cái tâm vị kỷ đó đi vào công việc, vào cơ quan thì thế nào cũng đụng chạm. Còn ngay từ ban đầu, cái ý của ta là thích chọn nghề mà xã hội cần, cố dẹp sở thích riêng tư của mình, chỉ muốn cống hiến phục vụ trong công việc dù là lao động trí óc hay lao động chân tay…thì người này bước vào lĩnh vực nào, môi trường nào, công ty nào cũng dễ dàng thành công, do làm việc gì cũng làm tốt cả, khi cần là cứ cố gắng làm. Ở đây là ta cần cái tâm lý này. 

Thượng toạ cũng nói thêm, đối với những người đã có công việc ổn định, nhưng còn vướng cái tâm lý ban đầu là đi tìm cái nghề mình thích thì bây giờ ta hãy xoay ngược lại, xóa cái tâm trong quá khứ đó đi. Giờ đây, chúng ta phải tâm niệm rằng: Niềm vui trong cuộc sống hiện tại của mình là cống hiến, luôn làm điều mọi người cần, cuộc đời cần, và xã hội cần, chứ không làm điều mình thích nữa. 

Nói về sự tương quan giữa Lãnh đạo và nhân viên, trên đời này không có việc gì là ngẫu nhiên. Đứng trên góc độ tâm linh, Thượng toạ khẳng định: Chính cái duyên đời xưa đã thúc đẩy, khiến ta đến đầu quân cho một công ty để thừa hành cho người Lãnh đạo tại đó. Và có những người đến công ty rồi, sau một thời gian vì lý do gì đó, họ không thể tiếp tục công việc ở đây nữa… ta không nói họ tiêu cực, hay tích cực, đó cũng có lý do gì từ quá khứ nên nhân duyên không kéo dài là vậy.  

Bên cạnh đó, Thượng toạ cũng nêu ra những phẩm chất tốt của người Lãnh đạo và của nhân viên cấp dưới, hoàn toàn có thể coi như một hình mẫu tiêu biểu vượt trội để mọi người noi theo, cũng như giúp cho những tổ chức triển khai, doanh nghiệp kiến thiết xây dựng những giá trị văn hoá hữu hiệu và có sức mạnh lớn lao khiến cho công ty tăng trưởng vững chắc. Theo đó, những phẩm chất cần có ở một người Lãnh đạo là :

– Thứ nhất, biết trân trọng công sức của nhân viên, tức là quý trọng từng giọt mồ hôi, từng nếp nhăn của họ, kể cả người lao công. Việc mà ta không có trân trọng công sức của nhân viên là một cái tội và nó có cái quả báo tương ưng. 

– Thứ hai, người Lãnh đạo phải biết phát huy người có tài. Người sếp tốt cứ thanh thản quan sát những nhân viên có năng lực đặc biệt mà phát huy, nâng đỡ họ và nâng đạo đức họ lên. Đồng thời ta mở lòng đến nổi, mở đường cho người tài đó vượt lên hơn mình, nếu có thể.

– Thứ ba, dùng việc làm để tìm cách giảng dạy nhân viên cấp dưới mình giỏi lên hơn trên nhiều mặt.

– Thứ tư, lèo lái cả công ty đi đến tiềm năng hùng vĩ là góp sức cho xã hội. Có thể khởi đầu người ta đến với công ty bởi mục tiêu mưu sinh thông thường, nhưng người Lãnh đạo phải dẫn dắt, làm cho tâm hồn họ thăng hoa hơn, to lớn hơn thời xưa, không được ở mãi trong sự ích kỷ tầm thường.

– Thứ năm, rất là chăm sóc đến quyền lợi và nghĩa vụ của nhân viên cấp dưới. Dù Lãnh đạo có trân trọng sức lực lao động của cấp dưới, đó vẫn chỉ là tấm lòng. Quyền lợi vẫn là quan trọng so với nhân viên cấp dưới bởi thuộc về vật chất, tương quan trực tiếp đến đời sống của họ và mái ấm gia đình.

Tiếp đến, người nhân viên cấp dưới tốt cũng có những phẩm chất sau :

– Thứ nhất, xem công ty như gia đình thứ hai, đây cũng là tổ ấm mà tình yêu thương mình gói chặt trong đó. Bởi gia đình thứ nhất của ta có đủ đầy, ấm êm hay không, chính là nhờ vào gia đình thứ hai này. Nếu công ty ổn định phát triển thì gia đình ta tiếp tục yên vui, vì ta vẫn kiếm được đồng lương trang trải cho gia đình. Tình cảm này đòi hỏi sự chân tình từ trong trái tim, không phải sự hô hào khẩu hiệu ở bên ngoài.

– Xuất hiện được tình yêu thương so với đồng nghiệp một cách trong sáng. Có phẩm chất này, mỗi ngày đến công ty là một ngày vui, vì ta được ở bên những người mình yêu quý.

– Phẩm chất thứ ba là trung thành với chủ. Lòng vị tha, sự nhẫn nhục, sự khiêm hạ cũng là đạo đức, nhưng lòng trung thành với chủ là một đạo đức rất đặc biệt quan trọng nằm ở đỉnh điểm. Đất nước cần những con người trung thành với chủ dám khước từ quyền lợi và nghĩa vụ, cám dỗ thì người Lãnh đạo mới giao việc được. Bằng không, mọi bí hiểm vương quốc sẽ bị đánh cắp, mọi triều đại đều sẽ bị đánh sập.

Nếu ta chưa đạt được phẩm chất này thì phải tự tạo lấy, bằng cách : Mỗi ngày quỳ trước Phật nguyện : “ Xin Phật gia hộ cho con được lòng trung thành với chủ so với người trên của con, so với quốc gia, so với Lãnh đạo của con ”. Cứ nguyện miệt mài như vậy, hoàn toàn có thể năm năm sau ta mới thành tựu được đạo đức trung thành với chủ trong lòng mình. Mà lòng trung thành với chủ so với quốc gia còn cao đẹp gấp nhiều lần hơn vậy nữa.

– Phẩm chất thứ tư của người nhân viên cấp dưới là gật đầu những điều chưa tuyệt đối của người Lãnh đạo, không chỉ trích, bắt bẻ, bới móc. Mà không phải chỉ với sếp, với đồng nghiệp ta ứng xử cũng vậy, vì biết người cấp trên và những người đồng nghiệp của mình chưa phải Thánh, nên họ còn sơ xuất, nhưng ở một mặt nào khác, họ cũng là người tốt, vậy không sao. Chỉ là khi nào đủ duyên, ta nhắc nhở bằng lòng thương mến, muốn cho người đó tốt hơn, chứ không được ghét bỏ họ.

– Phẩm chất thứ năm, ta phụng sự, ship hàng cho công ty, góp phần cho sự thành công xuất sắc của công ty, chính là ta đã góp sức cho sự tăng trưởng của cả quốc gia mình.

Để công ty tăng trưởng bền vững và kiên cố, theo tầm nhìn của Thượng toạ, một công ty thành công xuất sắc bởi có loại sản phẩm được liên tục mọi người yêu thích. Vì thế, điều quan trọng là ta có những cái đầu mưu trí để tạo ra những loại sản phẩm đó. Việc liên tục tạo ra những mẫu sản phẩm đó có khi đổi khác từ từ, nâng cấp cải tiến từ từ, tăng trưởng từ từ, dù ngày hôm nay mẫu sản phẩm của tất cả chúng ta có hạng sang, tuyệt vời. Tuy nhiên, ta phải có tầm nhìn cho 30 năm sau, tiên đoán được lúc đó thời đại sẽ cần gì. Và ngày ngày hôm nay ta đã sẵn sàng chuẩn bị để tạo ra những mẫu sản phẩm thích hợp đó, chứ đừng cố chấp, lỗi thời, chủ quan, tự mãn, ngủ quên trên thắng lợi. Thử hỏi, tại sao có những Doanh nghiệp thành công xuất sắc, chính do Doanh nghiệp đó đưa ra được loại sản phẩm mà xã hội cần. Tại sao có Doanh nghiệp thất bại ? Vì Doanh nghiệp đưa ra loại sản phẩm xã hội không cần. Nguyên tắc là như vậy.

Thượng toạ nhắc nhở, để có được tầm nhìn cho một tương lai xa ta phải có trí tuệ. Trí tuệ từ đâu đến? Đạo đức là gốc rễ của trí tuệ. Trong việc phát triển bền vững của công ty, yếu tố đạo đức vô cùng quan trọng, trong đó, một yếu tố thuộc về nhân quả để cho công ty phát triển bền vững, đó là “sự khiêm tốn của cả sếp và nhân viên khi đã trải qua thành công”. Thực tế cho thấy tất cả mọi sự thất bại trên đời đều có dấu vết của sự kiêu ngạo. Chính cái tâm kiêu mạn đã phá vỡ hết công đức. Ví dụ hiện tại công ty ta đang làm ăn thành công như vậy, nhưng có người nào đó đi đâu cũng vỗ ngực, xưng tên rằng “công ty tôi thành công thế này…thành công thế kia” thì không bao lâu bỗng nhiên tai họa ập đến cho cả tập đoàn của ta. Qua đó, Thượng toạ chỉ ra nhân quả của sự thành công, trong đó nhấn mạnh đến các yếu tố:

1.KHIÊM TỐN. Giống như người nghệ sĩ xiếc phải đi thăng bằng trên sợi dây được giăng ra, bài toán khó cho Lãnh đạo là làm sao giới thiệu được ưu điểm sản phẩm của mình mà không kiêu ngạo, hơn thua, chê bai người khác. Tiện đây, Thượng toạ nói đến vài bí quyết của sự khiêm tốn, đó là: Ta phải tự nghĩ mình thấp hơn giá trị thực của mình thì phước sẽ rất bền. Ngược lại, người nào nghĩ mình cao hơn giá trị thực của mình thì phước nhanh chóng biến mất. Đó là công thức. Khi phước hết, ta sẽ rơi xuống thân phận thấp hèn. Tuy nhiên, não bộ chưa hư. Người nào kiêu mạn đến mức độ nghĩ mình là thần thánh thì não bộ sẽ hư đến mức họ phải phát điên. 

Trong đạo Phật, người đệ tử Phật quán tâm khiêm hạ là từng giờ từng phút thường nhắc thầm : Mình chỉ là cỏ rác cát bụi mà thôi. Sự quán chiếu này làm cả tâm ý và nhân cách đều không thay đổi, hơn thế nữa họ sẽ không bị rơi vào những thực trạng khốn đốn. Cũng vậy, nếu từ trên Lãnh đạo xuống dưới nhân viên cấp dưới đều lưu tâm đến yếu tố bí hiểm thuộc về tâm linh, đạo đức, thứ nhất là sự nhã nhặn thì sự nghiệp của công ty sẽ còn tiến xa hơn nữa.

2.ÂN NGHĨA GIEO VÀO CUỘC ĐỜI cũng quyết định sự thành công của công ty. Khi sản phẩm của ta được mọi người đón nhận tìm mua, đó mới chỉ là sự trao đổi sòng phẳng, chưa thành ân nghĩa trong cuộc đời. Ân nghĩa chỉ thành hình khi trong sản phẩm của ta còn gói theo một giá trị bí mật khác. Chẳng hạn, trong lĩnh vực địa ốc, khi quy hoạch một dự án, ta gửi vào trong sản phẩm hai điều: 

– Thứ nhất là cơ hội làm ăn sinh sống. Ta vắt kiệt óc tính toán giúp người mua để khi mua các sản phẩm bất động sản của công ty ta, họ đồng thời cũng được cơ hội kinh doanh gì đó.

– Thứ hai là cơ hội tu dưỡng đạo đức, tu tập về tâm linh. Nghĩa là tòa nhà của ta không chỉ có một Ban quản lý chuyên trách các vấn đề điện, nước, bảo dưỡng mà có thêm một không gian cho Hội đoàn sinh hoạt, trong đó có những người có trình độ, có trí tuệ, có đạo đức để lãnh đạo một Hội đoàn và mỗi cư dân trong tòa nhà là một Hội viên. Hội đoàn này cùng nhau gặp gỡ, đàm luận, tu dưỡng, làm bao nhiêu việc thiện. 

Đó là ta đã gói vào loại sản phẩm sự mưu trí, sự tư duy và tấm lòng của ta gấp trăm lần loại sản phẩm cũ. Không phải chỉ cho người ta một căn nhà mà cho người ta cả thời cơ sống, cả thời cơ để hoàn thành xong bản thân và nâng niềm tin họ lên một tầm cao mới tốt đẹp hơn thì phước của ta là vô lượng. Kéo theo sự nghiệp của công ty cho nên vì thế mà cứ vững chắc. Và việc tạo ra một khu dân cư đầm ấm, thân thiện, đáng tin cậy bảo vệ lẫn nhau, một khoảng trống để mọi người cùng nhau tập dưỡng sinh, khí công, toạ thiền, lễ Phật, v.v … phải được ấn định ngay từ trong bản vẽ. Với tầm nhìn 30 năm sau, kỳ vọng ta sẽ tạo ra một môi trường tự nhiên, một sản phẩm loại như vậy.

Thượng toạ cho rằng : Một tập đoàn lớn xe hơi Ford, hay Electric, hay Samsung, v.v … họ nghĩ kế hoạch cho vài trăm năm sau. Vì họ nghĩ đến được họ sẽ phân phối những mẫu sản phẩm mà quốc tế cần vài trăm năm nữa. Tại sao Nước Ta ta không nghĩ được, nên ngày hôm nay ta khởi đầu dám nghĩ những điều đó. Đây là Thượng toạ đã gửi gắm cái tham vọng, niềm kỳ vọng vào những người kinh doanh thương mại địa ốc hay những ngành nghề khác phải có tầm nhìn như vậy để công ty ta tăng trưởng được bền vững và kiên cố.

Sự thật, nếu có ai đó trong quốc gia này tạo ra được những loại sản phẩm mà hoàn toàn có thể so vai với quốc tế, nếu nói trên phương diện danh dự của quốc gia, giá trị của quốc gia thì đây là một sự góp phần cho giá trị này, và người đó nâng được danh dự của quốc gia Nước Ta lên, đây cũng gọi là người yêu nước.

3.PHƯỚC RIÊNG CỦA MỖI NGƯỜI sẽ góp lại thành phước chung của công ty. Có những việc thiện mà người nhân viên làm không từ sự kêu gọi, không từ nguồn quỹ chung của công ty. Họ làm trong âm thầm không ai biết, nhưng đó chính là nguồn phước riêng bí mật để góp chung vào phước của cả công ty.

Sau cùng, Thượng toạ nhắc lại, ngoài ba mục tiêu khi thao tác, đó là : Làm việc để mưu sinh ; góp sức ; thỏa mãn nhu cầu niềm vui sống, tất cả chúng ta hãy thêm một mục tiêu thứ tư nữa là thao tác để tu tập, để triển khai xong đạo đức của mình. Nếu Lãnh đạo xu thế con đường này, công ty sẽ tăng trưởng rất bền vững và kiên cố. Bởi tại đó không chỉ có những con người chỉ biết làm ăn nữa mà là nơi của những con người biết tu hành thì trời Phật, thần thánh sẽ gia hộ, giữ gìn cho họ.

Trong đạo Phật, mục tiêu cuối cùng là VÔ NGÃ. Tất cả chúng sinh vì mê muội nên chấp có cái ta. Vì chấp có ta, thấy ta quan trọng nên mới có tham lam, sân si, thù hận. Còn khi hướng về vô ngã, con người dần không thấy cái ta là quan trọng nữa. Và khi cái tôi biến mất, bỗng nhiên tình yêu thương sẽ tràn ngập. Nếu chúng ta đi đúng hướng, mọi đạo đức, mọi sự cống hiến, mọi quan điểm, mọi phẩm chất, mọi ân nghĩa đối với đời, bỗng giúp hình thành trong tâm ta một trí tuệ. Và trí tuệ đó tạo cho ta cái tầm nhìn ít nhất 200 năm sau, để ta ít nhất cung cấp được những sản phẩm mà con người 200 năm sau vẫn yêu thích. 

Cho nên để hoàn toàn có thể tạo thành sự vững chắc cho công ty thì ta phải bước sang một tư duy mới, làm thế nào để hoàn toàn có thể phân phối những mẫu sản phẩm mà quốc tế cần vài trăm năm nữa. Chắc chắn đời mình đi qua rồi, nhưng mình sẽ huấn luyện và đào tạo cho nhân viên cấp dưới – những thế hệ sau mình phải liên tục vĩnh cửu cái phong thái đó. Trên cương vị một nhà Lành đạo, tất cả chúng ta cần cho đồng nghiệp mình thấy rõ những ích lợi cũng như đưa ra những lời lý giải và động viên sao cho thuyết phục để cái tham vọng, tham vọng mà Thượng toạ đã gửi gắm biến thành thực sự. Đây được xem là một hành động của những con người yêu quốc gia mình trong việc vực dậy nền kinh tế tài chính nước nhà hoàn toàn có thể sánh vai cùng những nước tiên tiến và phát triển trên quốc tế. Hãy tin cậy mình hoàn toàn có thể làm được như Anatole France đã nói : Để đạt được những điều vĩ đại, tất cả chúng ta không chỉ hành vi mà còn phải mơ ước, không riêng gì có kế hoạch mà còn phải tin cậy.

Tuệ Đăng

Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp