Sách Xanh – Wikipedia tiếng Việt

Sách Xanh
Tập tin:The-Green-Book-Muammar-Gaddafi-book-cover.jpg
Thông tin sách
Tác giả Muammar al-Gaddafi
Quốc gia Libya
Ngôn ngữ Tiếng Ả Rập
Chủ đề Học thuyết chính trị
Ngày phát hành 1975
Kiểu sách In ấn

Sách Xanh (tiếng Ả Rập: الكتاب الأخضر‎ al-Kitāb al-Aḫḍar) là một cuốn sách ngắn có nội dung về chính trị học của nhà lãnh đạo Libya, Muammar al-Gaddafi. Cuốn sách được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1975 và từng được dự định sẽ là cuốn sách phải đọc theo quy định đối với người dân Libya [1] Cuốn sách được lấy cảm hứng một phần từ Mao tuyển (Mao chủ tịch ngữ lục, dẫn lời Mao chủ tịch).[2] Cả hai đều được phân phát rộng rãi bên trong và ngoài quốc gia của họ, và “lối hành văn đơn giản, dễ hiểu với những khẩu hiệu đáng nhớ.”[3] Trong Nội chiến Libya 2011, cuốn sách này đã bị nhiều người biểu tình đốt cháy.[4]

Bản dịch Anh ngữ của cuốn sách đã được Ủy ban Toàn dân Libya phát hành, [ 5 ] và một bản song ngữ Ả Rập / Anh cũng được Martin, Brian và O’Keeffe phát hành tại Luân Đôn vào năm 1976 .Cuốn sách là nguyên do của một vụ bê bối vào năm 1987, khi câu lạc bộ khúc côn cầu trên băng Tây Đức ECD Iserlohn ký một thoả thuận quảng cáo cho cuốn sách với giá 900.000 Đô la Mỹ. [ 6 ]

Theo một tác giả người Anh là George Tremlett, trẻ em Libya đã từng dành 2 tiếng mỗi tuần để học tập nội dung cuốn sách và việc này nằm trong nội dung giảng dạy chính thức; các đoạn trích của cuốn sách được thể hiện hàng ngày trên truyền hình và phát thanh; các khẩu hiệu trong cuốn sách có thể được nhìn thấy trên các bảng thông báo và các lớp sơn trên tường các toà nhà tại Libya; các buổi thuyết trình và nghiên cứu về cuốn sách đã từng được tổ chức tại Pháp, Đông Âu, Colombia, và Venezuela.[7]

Sách Xanh gồm ba phần và có 110 trang, trong đó một trang có 200 từ hoặc ít hơn.[7]

  • Giải pháp của Vấn đề Dân chủ: Quyền lực của Nhân dân (xuất bản cuối năm 1975)
  • Giải pháp của Vấn đề Kinh tế: Chủ nghĩa xã hội (xuất bản đầu năm 1977)
  • Nền tảng Xã hội của Thuyết Thế giới thứ ba (xuất bản tháng 12 năm 1981)

Sách Xanh không chấp nhận nền dân chủ tự do hiện đại, tự do báo chí và chủ nghĩa tư bản. Gaddafi tuyên bố rằng nền dân chủ của Libya dựa trên dân chủ trực tiếp thông qua hình thức các uỷ ban quần chúng. Tuy nhiên hệ thống này trên thực tế có nhiều giới hạn, trong đó có việc Gadaffi có thể tự mình lựa chọn các thành viên chính phủ, và có ảnh hưởng tới các uỷ ban cách mạng (không qua bầu cử) vốn có vị thế trong các hoạt động của chính quyền.[7][8].

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

Source: https://thevesta.vn
Category: Nhà Sách