Cảm ơn người đã rời xa tôi

Mình tìm đọc cuốn sách này trong khoảng thời gian có thể nói là khá khó khăn của tháng 1 năm 2016. Sự mệt mỏi khi công việc gặp quá nhiều khó khăn ngoài dự đoán. Sự bế tắc chẳng biết giữ hay buông khi một mối quan hệ đã lâu dần đi vào thói quen cũ kĩ. Đáng lẽ với tình trạng như vậy thì mình ko nên tìm đọc một cuốn sách – mà mỗi một câu chuyện trong cuốn sách này sau những hồi tưởng ngọt ngào ban đầu thì cuối cùng cái thấm đẫm lại trong tâm hồn người đọc chỉ là những nỗi cô đơn và đau đớn đến đặc

Mình tìm đọc cuốn sách này trong khoảng thời gian có thể nói là khá khó khăn của tháng 1 năm 2016. Sự mệt mỏi khi công việc gặp quá nhiều khó khăn ngoài dự đoán. Sự bế tắc chẳng biết giữ hay buông khi một mối quan hệ đã lâu dần đi vào thói quen cũ kĩ. Đáng lẽ với tình trạng như vậy thì mình ko nên tìm đọc một cuốn sách – mà mỗi một câu chuyện trong cuốn sách này sau những hồi tưởng ngọt ngào ban đầu thì cuối cùng cái thấm đẫm lại trong tâm hồn người đọc chỉ là những nỗi cô đơn và đau đớn đến đặc quánh – lí do là vì tất cả những câu chuyện trong đây, tác giả đều chẳng cho một nhân vật chính nào cái kết viên mãn hay hạnh phúc. Hoặc là đau khổ cùng cực. Hoặc là tuyệt vọng. Hoặc là chẳng là gì cả, ko một cái kết rõ ràng…mọi thứ chỉ lửng lơ, mù mờ.
Như bao nhiêu cuốn tản văn khác của những nhà văn trẻ hiện nay viết về tình yêu, về hôn nhân rồi về giận hờn, ghen tuông, chia tay, đồng tính, rồi vì tình yêu bế tắc mà bỏ đi xa thiệt xa hay thậm chí là tự sát…các kiểu. Cuốn sách này cũng là về các câu chuyện của những người, mà đa số là phụ nữ, ngày này qua ngày khác chìm đắm trong tình yêu mang nhiều đau thương của mình. Có thể là do họ, cũng có khi là do người họ yêu…nhưng điểm chung là họ đều luôn cố gắng chọn cho mình một cái kết – ko hẳn tốt nhất, ko hẳn đỡ đau đớn tổn thương nhất, ko hẳn hạnh phúc hay có hậu nhất, nhưng hẳn là cái kết khiến họ phần nào thanh thản nhất.
Đọc xong cuốn sách này, điều bật ra trong đầu mình là: thật ra thì tại sao có nhiều người vẫn nhân danh tình yêu để làm tổn thương người vẫn luôn bên cạnh mình? Liệu rẳng Tình yêu là sức mạnh hay Tình yêu chỉ là sự hủy diệt?
Cuốn sách này thật ra ko thật sự xuất sắc so với hàng trăm ngàn cuốn tản văn về tình yêu được viết ra và xuất bản gần đây, những chủ đề quen thuộc bởi bản chất tình yêu là một thứ vừa phức tạp nhưng cũng vừa rất đơn giản. Tác giả của cuốn sách cũng là một chàng trai trẻ ngoài đam mê viết sách thì cũng là chủ của một quán cà phê nhỏ dành cho các cặp đôi cũng khá nổi tiếng ở Quận 3. Điều đặc biệt khiến mình chủ quan mà đánh giá cho cuốn sách này 4 sao là vì những điều “nhỏ nhặt” sau:
– Mình tin mình có duyên với cuốn sách này, cho đến trước khi vô tình tìm đọc được nó thì mình hoàn toàn ko biết anh chàng tác giả lại chính là người mình làm việc qua email và điện thoại suốt cả một tháng trời trong một dự án start-up của công ty.
– Cuốn sách đặc biệt vì tất cả các câu chuyện đều ko có một cái kết viên mãn. Tất cả đều có một cái kết từ buồn, cho đến rất buồn cho đến hoàn toàn tăm tối và tuyệt vọng. Nhưng ko vì vậy mà ta ko thấy được đâu đó những tia sáng nơi cuối đường, ta vẫn thấy được sự nhẹ nhõm trong lòng vì biết, kết cục này buồn nhưng hợp lí, vì rằng thật ra nếu ko kết thúc như vậy thì cũng chẳng còn một cái kết nào khác hợp lí hơn nữa. Một điều đặc biệt trong số nhan nhản những cuốn sách ngoài kia luôn có kiểu “rồi trải qua mọi sóng gió, sau tất cả, mình lại trở về với nhau” hay dạng như “nếu 2 người thật sự yêu nhau hay định mệnh đã an bài là một cặp, thì dù có đi đâu, rồi cuối cùng họ sẽ lại trở về với nhau”…bla…bla…Vì thực tế mình biết, ko cần phải có bao thử thách sóng gió 4 phương 8 hướng cấp 12 mới chia cắt được tình yêu, chỉ một cái chao lòng nhẹ cũng có sức mạnh như vậy, nhiều khi còn hơn vậy. Rồi qua sóng gió lại trở về bên nhau ư, nhiều khi vượt qua mọi sóng gió, người ta lại nhận ra người đẩy mình vào bao sóng gió vừa qua lại là người mình hết lòng hi sinh vì họ. Rồi thì ngu xuẩn nhất là kiểu “ko cần níu giữ, người yêu nhau cuối cùng cũng sẽ trở về với nhau thôi, đó là định mệnh rồi”. Định mệnh cái quần chứ >”< yêu nhau mà ko ngày ngày nỗ lực cố gắng vì nhau, giữ nhau, vun đắp tình cảm thì có mà "mother of định mệnh" cũng ko làm gì được! Tỉnh dậy đi vì thế giới này chả phải ngôn tình màu hổng rực rỡ đâu nghen.
– Điều cuối cùng là mình đọc cuốn sách này trong khoảng thời gian cũng được coi như là “khủng hoảng kinh khiếp dồn dồn dập dập cùng lúc ập vào mặt” nên dù sao cũng tìm được sự đồng cảm với nhân vật trong sách. Những cái kết ko có hậu mặc dù làm mình buồn nhưng bên cạnh đó, nó cho mình thấy rằng ai cũng được quyền lựa chọn một cái kết cho riêng mình. Như mình nói – có thể ko phải là lựa chọn tốt nhất – nhưng sẽ là lựa chọn khiến bản thân ko hối hận khi sau này nhìn lại.
4* có lẽ hơi nhiều nhưng cũng hơi ít 🙂
Ai thật sự cần một tách cà phê đen đặc nóng rẫy ko đường ko sữa ko đá trong một chiều mưa, thì có thể tìm “nếm” thử cuốn sách này nhé! Trải nghiệm khá tuyệt đấy 😀

…more

Source: https://thevesta.vn
Category: Nhà Sách