Lời Phật dạy về duyên nợ trong tình yêu
– Tại sao Con yêu cô ấy nhiều như thế mà cô ấy vẫn đi lấy người khác?
Bạn đang đọc: Lời Phật dạy về duyên nợ trong tình yêu
Sư thầy mỉm cười và cho chàng trai xem 1 chiếc gương. Trong đó có hình ảnh 1 cô gái đẹp khỏa thân nằm chết bên đường. Mọi người đi qua đều bỏ đi … Chỉ có 1 chàng trai dừng lại nhưng cũng chỉ đắp cho cô gái ấy 1 cái áo rồi cũng bỏ đi. Mãi sau có 1 chàng trai khác đến và đem xác cô gái đi chôn. Sư thầy nhìn chàng trai và nói : “ Kiếp trước anh mới chỉ là người đắp áo cho cô ấy thôi. Còn người chồng cô ấy lấy giờ đây chính là người kiếp trước đã chôn cô ấy, đó chính là chữ NỢ, anh chỉ có DUYÊN với người Con gái ấy thôi ! ”
Cuộc sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Kiếp này nối tiếp kiếp khác, thừa hưởng và kế thừa lẫn nợ nhau. Con người gặp nhau là bởi chữ duyên, sống và yêu nhau là bởi chữ nợ .
Phật nói rằng, cuộc sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Kiếp này nối tiếp kiếp khác, thừa hưởng và kế thừa lẫn NỢ nhau. Con người gặp nhau là bởi chữ DUYÊN, sống và yêu nhau là bởi chữ NỢ. Nhiều cặp Vợ chồng, đôi lứa đang sống với nhau mà một trong hai người bỗng có tình cảm với người khác, dẫn đến chuyện chia tay. Những người dung tục sẽ nói người kia là trăng hoa, đểu cáng… nhưng thật ra đó chỉ là người ta đã trả xong nợ và đã đến lúc phải rời đi. Chuyện tình cảm không thể níu kéo được.
Duyên đến không cần phải vui mừng quá đỗi, duyên đi cũng không cần phải thút thít thảm thiết. Không có tình yêu thì bên cạnh bạn vẫn có bạn hữu. Không có bạn hữu tri kỷ thì bên cạnh bạn vẫn còn có mái ấm gia đình Không có mái ấm gia đình thì bạn vẫn còn sinh mệnh của chính mình. Duyên hợp, duyên tan đều lưu lại một điều gì đó tốt đẹp và một chút ít hụt hẫng. Trong sinh mệnh mỗi người, điều gì là của bạn thì sẽ không mất, còn như điều gì không là của bạn thì ở đầu cuối cũng không thuộc về bạn.
Duyên đến không cần phải vui mừng quá đỗi, duyên đi cũng không cần phải khóc lóc thảm thiết.
Mọi sự tùy duyên, điều gì qua đi thì hãy buông bỏ để nó qua đi, nên bình tĩnh đối diện, quý trọng hết thảy những gì đang có ở hiện tại, như vậy mới sống được tự nhiên, thản đãng. Còn nếu như cố gắng níu giữ thì chỉ khiến bạn sống triền miên trong vô vọng và tâm linh bị đè nặng mà thôi.
Xem thêm: Phật pháp vô biên : 14 lời Phật dạy
“ Có duyên mà không có phận, có phận mà không có duyên ” đều là một phần trong sinh mệnh, nó không nên trở thành bước đệm dẫn bạn đến bước đường cùng của cuộc sống. Đừng vì “ duyên đi ” mà sinh ra tâm oán thù, lòng oán hận. Sống trên đời, điều gì đến thì hãy quý trọng, điều gì phải đi thì nên buông tay, như vậy mới sống được tự do tự tại thực sự. Sống thuận theo tự nhiên là một loại trí tuệ, cũng là một loại cảnh giới cao của người giác ngộ. Duyên đến, duyên đi, duyên như nước chảy !
Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp