Phù thủy chữa bệnh – nhà ngoại cảm Nguyễn Đức Cần

Phù thủy chữa bệnh – nhà ngoại cảm Nguyễn Đức Cần

Cụ Nguyễn Đức Cần sinh năm 1909 và mất năm 1983, địa chỉ số 86 làng Đại Yên, phường Ngọc Hà, Q. Ba Đình, TP.HN. Cụ sống trong căn nhà rộng, có vườn cây, nhiều hoa quả, mang nhiều dáng dấp thôn quê Nước Ta quen thuộc. Làng Đại Yên là một ngôi làng truyền thống lịch sử nghề thuốc truyền kiếp của Thành Phố Hà Nội .Cụ Nguyễn Đức Cần kể rằng cách chữa bệnh của tôi không học một trường nào cả. Từ khi còn ít tuổi, tôi đã phải bỏ nhà ra đi, mặc dầu nhà rất phong phú. Tôi phải chịu khổ lên rừng Thái Nguyên mà học mới có thầy dạy, phải học khó nhọc lắm .Cụ có năng lực chữa bệnh kỳ lạ, không trực tiếp gặp người bệnh, hoặc không chạm vào người bệnh. Cách chữa bệnh có đặc thù thần bí ấy khiến nhiều người không hiểu và xem cụ như một Phù Thủy .

Cụ Nguyễn Đức Cần và Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải

PHƯƠNG PHÁP CHỮA BỆNH NGOẠI CẢM

Cụ Nguyễn Đức Cần hoàn toàn có thể chữa bệnh cho người khác không cần dùng thuốc và thậm chí còn không cần tiếp xúc với bệnh nhân. Người bệnh hoàn toàn có thể trực tiếp gặp cụ trình diễn bệnh tật của mình. Sau đó, nếu cụ nhận lời chữa bệnh, bệnh nhân về nhà sẽ tự khỏi bệnh mà không cần uống thuốc và cụ không động chạm vào người bệnh. Có trường hợp cụ cho bệnh nhân một miếng giấy ( gọi là Đạo ), đặt vào chỗ đau, bệnh cũng sẽ khỏi. Nếu người bệnh đang ở nhà hoặc đang nằm bệnh viện, chỉ cần nhờ người thân trong gia đình đến gặp cụ, nếu cụ nhận lời hoặc cho miếng giấy chữa bệnh, người bệnh được chữa qua người trung gian đó cũng khỏi bệnh .Cụ Nguyễn Đức Cần còn hoàn toàn có thể chữa bệnh từ xa, không số lượng giới hạn khoảng cách. Cụ đã từng chữa bệnh cho người đang ở Canada, Tiệp Khắc, Đức … Người bệnh liên lạc với cụ trải qua thư từ. Ví dụ trường hợp bệnh nhân ở Canada viết thư về cho cụ trình diễn mắc bệnh đau đầu, cụ vấn đáp : ” Sẽ khỏi ”. Thế là bên đó người bệnh tự khỏi .

TÌM HIỂU NHỮNG NGƯỜI BỆNH VÀ BỆNH ÁN

1. Vũ Như Lộc, số nhà 33 Trương Hán Siêu, TP.HN kể : Gia đình tôi là những bệnh nhân lâu năm của cụ, chữa bệnh chỗ cụ hơn 10 năm nay rồi. Tôi bị thấp khớp, sưng tay, được cụ chữa cho, tôi trọn vẹn bỏ thuốc. Khi tôi bị viêm bàng quang, mỗi khi đi tiểu là buốt vô cùng và chỉ dám mặc quần đùi thôi. Tôi lên cụ, cụ hẹn 7 giờ tối mai sẽ khỏi thì đúng 7 giờ tối hôm sau tôi đi tiểu, một viên sỏi to như hạt ngô bắn ra ngoài và tôi khỏi luôn bệnh viêm bàng quang. Con dâu của tôi khi sinh nở bị sót nhau, ra máu nhiều và sốt cao. Tôi đến cụ, cụ cho mảnh giấy, hôm sau về nhà cháu hết sốt. Cháu nội tôi bị chàm, cụ cho miếng giấy đặt lên trán, thế là khỏi. Đúng là một sự kỳ lạ .Vợ tôi bị tinh thần từ thời xưa, đã được bác sỹ Đặng Văn Chung chữa trị không khỏi, phải bán cả nhà đi mua thuốc chữa bệnh nhưng được một thời hạn bệnh lại tái phát. Lên cụ, chỉ một thời hạn ngắn vợ tôi không thay đổi. Năm 1974 được tin con quyết tử ở miền nam thì lại bị bệnh, tôi đưa vợ lên cụ chữa tiếp, lúc bấy giờ đã trọn vẹn thông thường .2. Chị Sâm, vợ anh Nguyễn Tiến Thông, đại sứ Nước Ta ở Tiệp Khắc, chị bị mất ngủ liền 9 tháng. Chị Sâm đến gặp cụ trình diễn : ” 9 tháng nay con không biết giấc ngủ là gì, trọn vẹn ngủ nhờ thuốc. Cụ bảo : ” À, nếu vậy tôi sẽ chữa cho bà biết là Nước Ta còn giỏi hơn cả Tiệp Khắc. Tối nay tôi sẽ cho bà ngủ ”. Đến 7 giờ tối hôm đó, chị ngáp lên ngáp xuống rồi ngủ thẳng một giấc tới sáng. Chị nói ba năm nay tôi không có một giấc ngủ ngon như vậy. Thư cảm ơn của mái ấm gia đình chị Sâm vẫn còn lưu tại nhà cụ Cần .

3. Trung tướng Phạm Kiệt, bị ung thư ruột đã được mổ ở Đức, bác sĩ cho biết là không sống quá tháng 5/1974. Anh Phạm Kiệt được đưa đến gặp cụ Cần. Cụ bảo không chữa được nữa, nhưng mỗi lần đến gặp cụ về nhà anh cảm thấy khoẻ và vết thương không ra mủ. Anh được kéo dài thời gian đến cuối năm anh mới mất, tức là kéo dài thêm được 7 tháng.

CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU CỦA NGUYỄN PHÚC GIÁC HẢI

Như đã trình làng trước đây, “ lão phù thuỷ “ mà Nguyễn Phúc Giác Hải điều tra và nghiên cứu chính là cụ Nguyễn Đức Cần. Vì khu công trình nghiên cứu và điều tra này mà cuộc sống của Nguyễn Phúc Giác Hải ba nổi bảy chìm. Câu chuyện được chính Nguyễn Phúc Giác Hải kể như sau :Tôi có người bạn là anh Vũ Cường, giáo viên sinh vật và quen biết cụ Cần. Anh Cường kể tôi nghe nhiều về con người đặc biệt quan trọng, chữa bệnh không dùng thuốc và coi đó là một sự kỳ bí. Anh Cường còn ra mắt cho tôi một nhân chứng là trung tá quân y, bác sỹ Vũ Hữu Hiếu ở số 10 phố Lãn Ông, TP.HN. Tôi đến tìm gặp ông Hiếu, ông có cho biết bị bệnh nhũn não ( ramolissement cé rébra ) và có đến chữa khỏi bệnh chỗ cụ Cần. Anh Cường đề xuất nên khám phá chính sách về trường sinh học trong cách chữa bệnh của cụ .Tôi lên cụ lần đầu vào ngày mùng 6 Tết Giáp Dần ( 1974 ). Nhà cụ có tấm biển ghi không tiếp khách nhưng tôi cứ vào và thấy 1 số ít người bệnh đang ngồi chờ ở đấy. Tôi ngồi quan sát cụ tiếp khách, chữa bệnh. Lúc ấy có một phụ nữ xin cụ chữa bệnh tinh thần. Thấy tôi ngồi mãi mà không nói gì, không chữa bệnh như mọi người, cụ hỏi tôi : ” Thưa ông cần gì đấy ạ ? ”. Tôi vấn đáp : “ Thưa cụ, tôi không đến để chữa bệnh. Tôi muốn đến để khám phá về việc chữa bệnh đặc biệt quan trọng của cụ. Nếu đây là sự thực chúng tôi sẽ ra mắt dưới ánh sáng của khoa học ”. Nghe vậy cụ vấn đáp : ” Vâng thưa ông, tôi chữa bệnh bằng cái đầu của tôi, nhưng người ta cứ bảo tôi là phù thuỷ ” .

Tôi thấy cụ chữa bệnh không cần khám bệnh nhân, nên liên hệ khả năng thần giao cách cảm. Cụ có thể chữa bệnh cho người khác từ xa, thì tôi liên hệ đến thôi miên từ xa, có thể tạm hiểu là như thế. Tôi bắt tay vào thực hiện một số công việc.

Việc thứ nhất, tôi tìm những lá thư cảm ơn của bệnh nhân gởi cho cụ, đến gặp những người bệnh đặc biệt quan trọng. Họ cho tôi xem hồ sơ bệnh án đã chữa ở bệnh viện nhưng không khỏi hoặc khó chữa trị. Sau khi đến gặp thì cụ chữa khỏi bệnh, đấy là một vật chứng có địa thế căn cứ để chứng minh và khẳng định năng lực chữa bệnh của cụ Cần .Thứ hai là tôi đến quan sát trực tiếp việc chữa bệnh của cụ, tôi chụp ảnh bệnh nhân trước và sau khi chữa bệnh. Ví dụ trường hợp ca bệnh vẩy nến, một loại bệnh body toàn thân mọc mụn khô thành vẩy. Tôi chụp ảnh người bệnh ấy đầy những vẩy nến trên khung hình. Cụ lấy một miếng giấy, bảo người bệnh đốt bên trên chậu nước rồi lấy nước ấy rửa chỗ đau của khung hình. Sau khi rửa bằng nước đó hai tuần lễ đã bớt rất nhiều .Thứ ba là tôi tìm hiểu và khám phá thực chất việc chữa bệnh của cụ. Cụ chữa bệnh bằng việc nhận lời hoặc cho ngưòi bệnh một miếng giấy ( đạo ). Cụ nhận lời có nghĩa là cụ hoàn toàn có thể điều khiển và tinh chỉnh từ xa. Thế nhưng miếng giấy là cái gì ? Nhiều tài liệu của quốc tế có nói những nhà chữa bệnh bằng trường sinh học có thể tích nguồn năng lượng vào những đồ vật, như một cốc nước, một miếng giấy, một chiếc khăn, một quả cam … Bệnh nhân trải qua đó được nhận nguồn năng lượng và hoàn toàn có thể khỏi bệnh .Thứ tư là quy trình tiến độ thực nghiệm. Tôi không uống được rượu, hôm ấy cụ mời tôi uống rượu thì mọi người bảo tôi cứ uống rồi cụ sẽ giải rượu cho. Tôi uống một chén rượu ngây ngất, mặt nóng bừng. Cụ cầm một miếng giấy tích nguồn năng lượng rồi bảo đốt trên cốc nước và cho tôi uống. Khi uống vào tôi cảm xúc như có một cái mành mành chạy lách tách từ trên đỉnh đầu thả xuống, một trạng thái rất lạ, nhìn thấy ánh sáng chói. Tôi có tỉnh hơn nhưng không hết hẳn say. Tôi lặp lại thí nghiệm này cho anh Hoàng Phương, là một phó tiến sỹ toán lý. Tôi không nói cảm xúc cho anh biết trước, Sau khi anh Hoàng Phương uống xong cốc nước thì anh tả lại cảm xúc giống hệt như tôi đã cảm nhận .Ngày 30 tháng 4 năm 1974 chúng tôi yêu cầu với những cơ quan nhà nước quay phim để ghi nhận sự kiện làm tư liệu khoa học. Buổi quay phim tổ chức triển khai ngay tại nhà cụ Nguyễn Đức Cần, ba đoàn quay phim đến quay là xưởng phim Tư liệu khoa học, xưởng phim Quân Đội, xưởng phim Đài truyền hình, có hiện hữu ông Lê Khắc, phó chủ nhiệm UB Khoa học Kỹ thuật Nhà nước, đại diện thay mặt y tế, khoa học, Bộ Công an, Quân đội như thiếu tướng Kinh Chi, Đặng Quốc Bảo, và Công an TP.HN làm trách nhiệm bảo vệ. Hai bác sĩ tham gia phản biện : bác sĩ Bệnh viện Bạch Mai ( giám định ca bệnh tóc kết ), bác sĩ Bệnh viện Việt Xô ( giám định ca bại liệt ) .Hôm ấy đã ghi hình được hai trường hợp được cụ Cần chữa bệnh. Một ca bệnh tóc kết dính kèm theo chứng đau đầu. Cụ Cần đứng bên cạnh truyền nguồn năng lượng, một chị trợ lý dùng lược chải tóc người bệnh cho xuôi ra, chải một lúc lại bị tắc rối, chị ấy nói : ” Thưa cụ, xin cụ cho mở thêm ra, không hề chải được ”. Cụ giơ tay tinh chỉnh và điều khiển thì chải được tóc, một lúc thì tóc mượt. Chúng tôi tìm lại người bệnh ấy sau 15 ngày thì tóc vẫn mượt, và không bị đau đầu nữa .Người thứ hai bị bệnh bại liệt, chân đã teo. Cụ nói ngay : ” Cái chân này không hề chữa khỏi ngay được đâu, nhưng tôi sẽ làm cho nó cử động ”. Cụ tinh chỉnh và điều khiển thì chân bại liệt cử động được, trước đó bác sĩ bệnh viện Việt Xô lấy kim châm nhưng chân không cảm xúc, không cử động .Sau khi quay phim, những bác sỹ phản biện phải công nhận buổi chữa bệnh của cụ Nguyễn Đức Cần đã đạt tác dụng. Ngày ấy lưu lại quan trọng trên chặng đường nghiên cứu và điều tra ngoại cảm của tất cả chúng ta .

PHÙ THỦY HAY KHOA HỌC ?

Nhà điều tra và nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải nói : Ấn tượng tiên phong của tôi khi gặp cụ là lời ông cụ nói chữa bệnh bằng cái đầu của cụ. Đó là điều tôi quan tâm và rất lôgich. Tôi chờ đón câu vấn đáp như vậy. Dưới góc nhìn khoa học tôi hiểu rằng cụ đã chữa bệnh bằng nguồn năng lượng sinh học, hay nhân điện, phát ra từ bộ não của cụ. Thứ hai, cụ là một người có cái gì rất đặc biệt quan trọng, cụ có đôi mắt rất sáng như phát quang .Cần hiểu đúng danh từ Phù Thuỷ. Ở những nước, danh từ phù thủy để gọi người có năng lực đặc biệt quan trọng, tìm nguồn nước chỉ với một cành liễu cầm tay, chữa bệnh không dùng thuốc mà dùng thần chú, đi trên lửa với bàn chân trần, tiếp xúc với những lực lượng vô hình dung … Nếu quả thật có những phù thuỷ như vậy thì phù thuỷ cũng là một hiện tượng kỳ lạ mà khoa học cần điều tra và nghiên cứu. Tiêu biểu như nhà nữ ngoại cảm Djouna Davitatxvili ( Liên Xô ) từng được gọi là mụ phù thủy, sau đó được phong thương hiệu tiến sỹ y khoa nhờ năng lực chữa bệnh chỉ bằng hai bàn tay …

Hiện nay Nhân Điện trở thành đối tượng nghiên cứu chính của Bộ môn Năng lượng Sinh học tại TTNC Tiềm năng Con người, và được ứng dụng rất nhiều lĩnh vực cuộc sống như: lúa nhân điện không dùng phân bón, không sâu bệnh; nhân điện dưỡng sinh phục hồi sức khoẻ; nhân điện cắt cơn đau ung thư giai đoạn chót; nhân điện chữa trị cao huyết áp, u phì tuyến tiền liệt…

Cụ Nguyễn Đức Cần nói bệnh của con người có hai loại : ” thân bệnh ” và “ nghiệp bệnh ”. ” Thân bệnh ” thì hoàn toàn có thể chữa được, còn “ Nghiệp bệnh ” thì khó chữa, nghĩa là có người khỏi bệnh, có người không khỏi, thậm chí còn có người cụ không nhận lời chữa trị. Cụ bảo muốn chữa bệnh phải có “ Đức ” .Ngày 17 tháng 6 năm 1982, một năm trước khi cụ mất, trong buổi phỏng vấn, cụ Nguyễn Đức Cần đã nói : ” Tôi chữa bệnh như vậy là làm lợi cho dân. Đó là điều tôi sung sướng. Tôi chỉ mong ước mọi người đều có cơm no áo ấm, không bị ốm đau, thế thôi ” .Sau khi cụ Nguyễn Đức Cần mất, ngôi mộ của cụ cũng trở thành lịch sử một thời, nhiều người đến bên mộ cụ cầu khấn và cũng tự khỏi bệnh. Khi đo đạc bằng thiết bị chuyên dùng, tác dụng bức xạ nguồn năng lượng tại mộ cụ hơn rất nhiều lần mức thông thường .

Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh