Nước Tương Tamari Quy Nguyên 250Ml Thầy Thích Tuệ Hải Ở Đâu, Tiểu Sử Tỳ Kheo Thích Tuệ Hải

tamkyrt.vn – Phật giáo Nước Ta có một mạng lưới hệ thống y tế tôn giáo hầu hết là y học dân tộc bản địa truyền thống, y học dân gian, Đông y, những chiêu thức chữa bệnh khác ngoài Tây y. Những cơ sở này hoàn toàn có thể có tổ chức triển khai như mạng lưới hệ thống Tuệ Tĩnh đường, hoàn toàn có thể hình thành tự phát, riêng không liên quan gì đến nhau. Có thể có nơi trọn vẹn không lấy phí cả tiền điều trị và tiền thuốc, nhưng cũng có nơi thu phí điều trị, hoặc bán thuốc .

Phải chăng đang có một âm mưu thâm hiểm chống phá Phật giáo Việt Nam ?

Tháng 8/2016, báo điện tử Thanh Niên đăng bài ““Thần y” chữa bệnh bằng… mắt”. Mặc dù, chỉ nêu tên người đệ tử là Lộc, nhưng qua hình ảnh địa điểm là ngôi chùa nơi chữa bệnh được ghi hình, cũng như tên địa điểm ngôi chùa ở xã Long Tân, huyện Nhơn Trạch, tỉnh Đồng Nai, thì phần lớn người đọc đều biết bài báo nhằm vào thầy Thích Tuệ Hải, trụ trì chùa Long Hương ở địa phương trên, người rất nổi tiếng với việc phổ biến phương pháp điều trị bệnh bằng gạo lức, muối mè, dưỡng sinh, Đông y.

Bạn đang xem: Thầy thích tuệ hải ở đâu

Trên trang mạng báoThanh Niên, bài viết ““Thần y” chữa bệnh bằng… mắt” được xếp chung với những bài viết về những vụ lang băm gạt người lừa tiền khác. Chính nội dung bài viết và video ““Thần y” chữa bệnh bằng… mắt” cũng có nội dung tương tự như vậy.

Dưới bài viết là nhiều phản hồi của bạn đọc rất cay độc. Có người gọi đích danh thầy Tuệ Hải, có người gọi là hành vi mê tín dị đoan dị đoạn, có người gọi là “ quả lừa ngoạn mục ”, có người cho rằng dùng “ giấy phép bằng polymer ”. Nói chung, đều là tội phạm hình sự .Việc thầy Thích Tuệ Hải làm có sai hay không, bài viết này không đưa ra Kết luận vì người viết bài không nhằm mục đích tiềm năng đó. Nội dung dưới đây sẽ tìm hiểu và khám phá những ảnh hưởng tác động của một bài báo như thế so với Phật giáo Nước Ta, hoạt động giải trí chữa bệnh truyền thống lịch sử bằng Đông y, y học dân tộc bản địa, y học dân gian và những chiêu thức ngoài Tây y của Phật giáo Nước Ta .

1. Hình ảnh chùa chiền và nội dung bình phẩm trên báo Thanh Niên cho là hành vi lừa đảo

Chùa Long Hương là một tự viện của Giáo hội Phật giáo Nước Ta. Thầy Thích Tuệ Hải là mộ trụ trì trẻ, đương nhiên phải được giáo hội chỉ định. Sự việc chưa rõ ràng, chưa có Kết luận của cơ quan chức năng, nhưng hình ảnh ngôi chùa kèm những lời biểu lộ phản hồi như một vụ lừa đảo, mê tín dị đoan dị đoan, rõ ràng làm tổn thương hình ảnh Phật giáo Nước Ta, làm xấu đi bộ mặt Phật giáo, gây hoang mang lo lắng nghi ngại toàn xã hội so với Phật giáo .Điều đó rấ có lợi cho việc cải đạo Fan Hâm mộ Phật giáo Nước Ta sang tôn giáo khác. Hành xử như thế là hắt thêm một lọ sơn đen vào Phật giáo, một tôn giáo đang gánh chịu việc bôi đen nặng nề trong thời hạn gần đây, là những nhát búa nện vào nền tảng niềm tin Phật giáo, là một đòn hiểm đánh hôi vào khung hình Phật giáo .Không dám nói rằng có tôn giáo nào đó đứng sau vấn đề này, nhưng chắc như đinh những thế lực cải đạo Fan Hâm mộ Phật giáo Nước Ta sẽ rất lấy làm thỏa thuê, hể hả, khi hình ảnh chùa Phật được chiếu lên trang tin của một tờ báo lớn để người ta nhìn vào đó chỉ chỏ, chửi bới, rằng lừa, rằng mê tín dị đoan dị đoan, rằng tin vào ma quỷ … ( ! ) .Vì quan điểm về cải đạo của tôi chưa được phần đông tăng ni Phật tử san sẻ, nên phần đông hời hợt trước những hành vi làm tổn thương hình ảnh Phật giáo như vậy, không thấy được những tác động ảnh hưởng làm lung lay niềm tin Phật giáo của nó, nhằm mục đích làm cho xã hội nhìn Phật giáo Nước Ta với con mắt nhìn những kẻ lừa đảo, gian manh, tội phạm, khinh bỉ, chán ghét, kích động tâm ý xử tội so với Phật giáo .

2. Hệ thống Tuệ Tĩnh đường và phòng thuốc Nam của Phật giáo sẽ là vi phạm pháp luật ?

Vụ một tờ báo lao vào chiến dịch nói xấu chùa Bồ Đề, TP.HN mua và bán trẻ nhỏ không những nhằm mục đích vào tiềm năng đánh sập hoạt động giải trí từ thiện của chùa Bồ Đề, mà còn làm ảnh hưởng tác động xấu hoạt động giải trí nuôi trẻ mồ côi, xấu số của Phật giáo Nước Ta. Trong khi đó, hoạt động giải trí từ thiện cũng như thế của tôn giáo khác lại được tôn vinh ở 1 số ít phương tiện đi lại truyền thông online khác .Sau vụ chùa Bồ Đề, những cơ sở từ thiện nuôi trẻ của Phật giáo trở nên khó khăn vất vả hơn. Người ta đã tạo được tâm ý nghi vấn chung của toàn xã hội so với Phật giáo, dù không phải chùa Bồ Đề là như họ nói .Nhưng chùa Bồ Đề, ngay ở Thủ đô Thành Phố Hà Nội, nơi mà những quan chức nhà nước liên tục đến thăm, còn bị nghi vấn như thế, thì nữa là những cơ sở gọi là từ thiện khác nơi xa xôi, hẻo lánh ?Lòng tin vào từ thiện Phật giáo bị đổ sập một mảng sau cuộc tập kích truyền thông online chùa Bồ Đề. Đến nay, một ngữ cảnh như vậy đang mở ra sau đòn tập kích tiếp thị quảng cáo mới nã vào chùa Long Hương, Đồng Nai .Tên chùa chưa được nêu ra, nhưng hình ảnh nội thất bên trong chùa đã được chiếu lên, tên thầy trụ trì được bêu dưới bài báo .

Chúng ta đều biết, Phật giáo Việt Nam có một hệ thống y tế tôn giáo chủ yếu là y học dân tộc cổ truyền, y học dân gian, Đông y, các phương pháp chữa bệnh khác ngoài Tây y. Những cơ sở này có thể có tổ chức như hệ thống Tuệ Tĩnh đường, có thể hình thành tự phát, riêng lẻ. Có thể có nơi hoàn toàn miễn phí cả tiền điều trị và tiền thuốc, nhưng cũng có nơi thu phí điều trị, hoặc bán thuốc. Có nơi được sự chỉ đạo của các vị chức sắc Phật giáo, có nơi do tín đồ tu tại gia phụ trách không liên hệ gì đến Giáo hội Phật giáo Việt Nam.

Nhưng có đặc điểm chung là do mặt bằng trình độ người theo đạo Phật không cao, từ đó dẫn đến hạn chế về kiến thức pháp luật. Nên, nếu áp dụng đúng những quy định chặt chẽ của pháp luật đối với hoạt động y tế, thì không nhiều thì ít, các cơ sở y tế này đều sẽ có những điểm chưa được tuân thủ chặt chẽ.

Xem thêm: Lời Bài Hát Công Đức Sinh Thành, Công Đức Sinh Thành

Như ngay trong Hiến chương Giáo hội Phật giáo Nước Ta, vẫn có nhiều điểm về lãnh vực rất quan trọng là quyền sử dụng đất, chiếm hữu khu công trình kiến thiết xây dựng chưa tương thích với pháp lý, thì nữa chi, so với hoạt động giải trí chữa bệnh bằng thuốc nam, thuốc tể, cao đơn hoàn tán, cây xanh …, ở những chùa quê mà yên cầu trọn vẹn cung ứng lao lý, khi địa thế căn cứ luật này, địa thế căn cứ văn bản kia, mà những thầy thuốc chân đất đầu tròn chưa khi nào đọc tới .Nhà tôi dưới quê Long An liền kề với chùa Linh Phước, ấp Thanh Hiệp, xã Thanh Phú, huyện Bến Lức. Thời tôi thường về nghỉ ở nhà vườn, chùa này có phòng khám thuốc Nam từ thiện. Phòng khám sát bên nhà để quan tài Open tọa lạc, nhưng có lẽ rằng vì không tốn tiền, nên dân quê vẫn lựa chọn điều trị, thay vì đến trạm y tế xã hay lên bệnh viện huyện .Phòng khám này sử dụng những thứ cây xanh mà bệnh nhân, người ngoài không làm thế nào “ biết rõ nguồn gốc ”. Nếu giở luật và những lao lý y tế ra, thì vi phạm pháp lý sẽ còn trầm trọng hơn vụ chùa Long Hương, Đồng Nai và công ty Quy Nguyên trong bài báo trên báo Thanh Niên .Tôi cũng từng uống thuốc Đông y mua từ hai cơ sở Phật giáo. Đúng ra một trong hai nơi không phải là chùa mà là am, cốc, thất có tên gọi né từ “ chùa ”, là “ tháp ”. Hai loại thuốc viên và thuốc tể này rất công hiệu, nhưng nhìn là biết vi phạm nghiêm trọng những lao lý y tế. Một loại thì bỏ trong từng bao ni lông nhỏ, không ghi chú là thuốc, muốn hiểu đó là gì cũng được. Còn một loại thì có ghi chú là thuốc và cách sử dụng, nhưng chỉ ghi là thuốc gia truyền, không nguồn gốc, không thương hiệu, không hạn sử dụng, không biểu lộ thành phần. Thuốc cũng có ghi chú tính năng phụ khá nguy khốn .Với kinh nghiệm tay nghề sử dụng tốt, tôi trình làng số điện thoại cảm ứng người bán nhưng khi có điện thoại thông minh hỏi mua thì thấy số lạ, người bán không tiếp, vì sợ … công an !Những trường hợp y tế Phật giáo mà tôi đã trực tiếp tiếp xúc đều ở thực trạng như vậy cả .Có nơi chính quyền sở tại, cơ quan bảo vệ pháp lý, hay cơ quan y tế, cơ quan truyền thông online chưa hỏi gì đến, thì đâu có nghĩa là hợp pháp ? Con dao vi phạm pháp lý lơ lửng trên đầu những tu sĩ, người tu tại gia “ thầy thuốc ”, “ bào chế thuốc ” như vậy .Còn ở nơi mà tiếp thị quảng cáo soi vào, dù là chỗ khám bệnh ở một tỉnh, còn nơi bán thuốc ở thành phố, thì không khó để kiếm lỗi mà quy kết .Vì vậy, vụ chùa Long Hương, thầy Thích Tuệ Hải, là một chỉ dấu nhắc nhở cho toàn Phật giáo Nước Ta .Phật giáo Nước Ta không hề mơ đến kiểu làm y tế như bệnh viện Saint Paul, bệnh viên Cơ Đốc trong chính sách cũ ở TP.HN, Hồ Chí Minh, hay những bệnh viện, phòng khám tư Thiên Phước, Thánh Mẫu tân tiến giờ đây, tuân thủ lao lý của pháp luật so với y học tân tiến một cách chuyên nghiệp và bài bản, thì phải hiểu rằng hoạt động giải trí y tế kiểu cao đơn hoàn tán thì đồng thời là hoạt động giải trí tội phạm đó. Báo chí, cơ quan chức năng hoàn toàn có thể nắm lấy, cho rằng lừa đảo, gian dối, phạm pháp bất kỳ khi nào, chỉ vì làm gì mà những thầy thuốc cao đơn hoàn tán dùng tới phòng lab, trang thiết bị xét nghiệm, những tiêu chuẩn y học tân tiến .Thực ra báo Thanh Niên chế giễu việc dùng mắt quan sát bệnh nhân để chữa bệnh, không dùng tới thiết bị xét nghiệm nhập khẩu cả trăm ngàn đô la mà chẩn đoán thì cũng đúng .Nhưng nói thế là đạp đổ cả nền y học truyền thống phương Đông, y học truyền thống cuội nguồn dân tộc bản địa. Đông y mà đòi phải có máy X quang điện toán, chụp cắt lớp … thì còn gì đông y nữa. Mấy ngàn năm thầy thuốc Đông y vẫn chỉ quan sát sắc diện bệnh nhân .

Những người chỉ đạo điều hành cơ sở y tế dân dã, dĩ nhiên có thể không phép, của Phật giáo, cần hiểu rằng, nếu xảy ra sự cố nào đó gây nguy hiểm cho bệnh nhân, một lá đơn tố giác hay một trường hợp muốn bôi thêm vết đen lên diện mạo Phật giáo bằng cách lấy cao đơn hoàn tán nhà chùa đi kiểm nghiệm tiêu chuẩn vi sinh chẳng hạn, thì người tổ chức phòng khám thuốc Nam, thầy thuốc Nam, người bào chế thuốc ở chùa có thể vào tù chứ chẳng chơi.

Đến đây, có người nêu thắc mắc, sao những tu sĩ Phật giáo cứ muốn làm “ bác sĩ ”, “ dược sĩ ” làm gì trong khi không có bằng cấp, công dụng, cấp phép ? Sao không gọi là “ hướng dẫn dưỡng sinh ”, “ thực phẩm tương hỗ ”, mà cứ nằng nặc gọi mè, gọi muối, gạo lức, rau má, củ cải, mật … là “ thuốc ”, gọi việc bảo ăn những thứ đó là “ chữa bệnh ” làm chi để rắc rối với pháp lý, để tự trói mình vào nghĩa vụ và trách nhiệm việc chữa bệnh, làm thuốc ?

Câu trả lời là người Phật giáo vốn chân chất, thật thà, trình độ thấp, nên không thích hợp với kỹ thuật diễn đạt phức tạp, đối phó pháp luật như thế. Họ chỉ mong chữa bệnh, giúp người, làm phước.

Xem thêm: Cách Giáo Dục Con Cái – Những Vấn Đề Về Giáo Dục Con Cái Ngày Nay

Nhưng hãy học lấy bài học kinh nghiệm của thầy Thích Tuệ Hải. Phải ý thức về thực trạng nguy hại của bảo đảm an toàn y tế Phật giáo Nước Ta sau vụ thầy Thích Tuệ Hải. Còn nếu không, bất kể khi nào cũng hoàn toàn có thể bị chụp lấy đưa lên báo, bị quy kết vi phạm pháp lý, lừa gạt, mê tín dị đoan, bị biến thành công cụ lót đường cải đạo .

Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp