Giá Trị Của Bạn Nằm Ở Đâu?
Gia Cát Lượng chưa từng hỏi Lưu Bị : “ Tại sao cung tên của tất cả chúng ta ít như vậy ? ”
Bạn đang đọc: Giá Trị Của Bạn Nằm Ở Đâu?
Quan Vũ chưa khi nào hỏi Lưu Bị : “ Tại sao binh lính của tất cả chúng ta thiếu thốn đến thế ? ”
Trương Phi chưa khi nào hỏi Lưu Bị : “ Khi bị quân lính vây hãm dưới thành, tất cả chúng ta phải làm thế nào ? ”
Thế nhưng…
Đã từng có tích dùng thuyền cỏ mượn tên ;
Đã từng có chuyện qua năm ải chém sáu tướng ;
Đã từng có sự kiện chặt đứt cây cầu dọa lùi Tào binh .
Triệu Tử Long nhận được quân lệnh tiến công khi chỉ có 20 binh sĩ .
Kết quả đã công hạ được mười thành trì, thu được 2 vạn binh sĩ cùng ba ngàn con ngựa tốt .
Trong quân lệnh chỉ viết vẻn vẹn 4 chữ : “ Đánh hạ thành trì ”
Nếu như mọi việc đã được chuẩn bị sẵn thì giá trị của bạn ở đâu?
Bởi vì bạn đang bước đi, bạn mới hoàn toàn có thể gặp được những người cùng chung chí hướng, mới gặp được bạn sát cánh .
Tôn Ngộ Không trong lúc đi thỉnh Kinh mà gặp được đồng môn ;
Trư Bát Giới cũng là trong khi đi thỉnh Kinh mà có thêm sư đệ ;
Sa Ngộ Tĩnh cũng là trên đường đi lấy Kinh mà kết giao được nhiều người ;
Vậy nên, bạn muốn gặp được nhau thì phải đi cùng trên một con đường .
Trước tiên, hãy quả cảm bước tiến …
Không phải vì có người sát cánh nên mới bước tiến, mà là khi bước đi mới có được bạn sát cánh .
Thật đáng tiếc, rất nhiều người không hiểu đạo lý này !
Không phải ai cũng xứng làm đối thủ của bạn, đừng cùng người không có tố chất mà tranh luận đúng sai
Sư tử trông thấy một con nai, liền nhanh gọn tránh qua một bên .
Sư tử con thấy vậy khó hiểu nói : “ Cha ơi, cha dám cùng lão hổ đánh nhau sống chết, cùng báo săn tranh hùng, vậy mà lại tránh né một con nai, thật mất mặt quá ! ” .
Sư tử nói : “ Con à, vượt mặt một con nai có gì vinh quang không ? ”
Sư tử con khước từ .
Trên đời này, không phải ai cũng xứng làm đối thủ của bạn. Đừng cùng những người không có tố chất kia mà tranh luận đúng sai.
Mỉm cười rời xa họ, đừng để họ làm phiền bạn .
Hôm nay, nếu bạn vẫn còn phàn nàn, vẫn còn không nỗ lực, thì thành công xuất sắc nhất định sẽ thuộc về người khác .
Bạn không làm, người khác sẽ làm. Bạn không trưởng thành, chẳng ai chờ đón bạn !
Tuệ Tâm
( Dịch từ Cmoney. tw )
Câu vấn đáp tiên phong, cứng ngắc có vẻ như ai cũng biết là nó không nằm ở vẻ hình thức bề ngoài của bạn. Tuy quần áo, dày dép, nón mũ, trang sức đẹp hoàn toàn có thể làm cho bạn lỗng lẫy hơn nhưng không hề làm con người bên trong của bạn khác đi. Và bất kể ai cũng hoàn toàn có thể biến hóa hình thức vẻ bên ngoài của mình nếu muốn và nếu có tiền. Đơn giản vậy, thì sao gọi là giá trị đích thực được .
Bạn đã khi nào thèm khát được xinh đẹp, lỗng lẫy như người này, người kia chưa ? Bạn đã khi nào từng ước ao giá mình có tiền để shopping những bộ váy áo đẹp nhất, đẹp mắt nhất chưa ? Và bạn có từng đinh ninh rằng mình sẽ từ một cô bé lọ lem hóa thành công chúa, từ con gà mái hóa thành con công, con phượng nhờ những thứ đó không ? Tôi đã từng như vậy đấy !
Ồ, lúc đầu quả thực rất vui, rất tự tin khi được khoác lên mình đúng kiểu mà mình thích. Nhưng … chỉ vậy thôi, không còn gì hơn nữa ! Bộ phục trang đẹp chỉ làm người ta liếc nhìn mình một cái, hoàn toàn có thể là một thoáng kinh ngạc, một phút so sánh ngầm, thêm một câu khen ngợi là chấm hết. Rồi người ta sẽ nhanh gọn quên bạn luôn, nếu bạn chẳng còn gì để gây ấn tượng. Bạn đơn độc ư, vẫn hoàn đơn độc, bạn tự ti ư, vẫn tự ti như thường. Bộ phục trang chẳng giúp gì cho bạn hết nếu bạn không biết cách tiếp xúc, nếu bạn không có chút hiểu biết gì về đề tài người ta đang nói đến .
Thực ra tôi không có ý phê phán sự thích làm đẹp của bạn vì tôi cũng vậy mà ( có những người biết làm đẹp thì trình độ thẩm mĩ chung của xã hội mới đi lên chứ ). Tôi chỉ muốn nhắc bạn rằng tuyệt đối không được ngộ nhận về nó, không được đẩy nó lên thành thước đo nhìn nhận bản thân, hãy trả hình thức về đúng vị trí của mình : là “ tốt nước sơn ” mà thôi .
Giá trị đích thực của bạn cũng không nằm ở nhà đẹp, xe đẹp, những đồ vật xinh xắn, tiện lợi mà bạn có. Chúng chỉ nói lên rằng bạn có điều kiện kèm theo kinh tế tài chính hơn người khác. Với nhà nghèo thì đó là mơ ước cả đời, nhưng với nhà giàu thì cũng chỉ thông thường, không có gì ghê gớm cả. Những thứ ấy do bạn làm ra hay do cha mẹ để lại hoặc một ai đó đem Tặng bạn thì sao ? Nếu bạn làm ra thì liệu có phải là những đồng xu tiền chân chính bằng mồ hôi, trí tuệ của bạn hay là sự chụp giật, thời cơ mà có được ? Nếu là đồng xu tiền chính đáng thì liệu những vật chất ấy có nói lên hết được sức lực lao động mà bạn bỏ ra không. Tóm lại, vật chất chỉ giúp bạn thỏa mãn nhu cầu hơn trong hoạt động và sinh hoạt, chứ không quyết định hành động bạn là ai, bạn làm người như thế nào .
Vậy phải chăng giá trị đích thực của bạn nằm ở bằng cấp, học hàm, học vị. Câu vấn đáp cũng là không vì nếu thế thì 50% dân số trong xã hội này là đồ bỏ đi. Điều ấy rất là không bình thường. Có một trong thực tiễn là bạn học giỏi nhưng đi làm chưa chắc đã giỏi, có học hàm, học vị cao nhưng chưa chắc hiệu suất cao việc làm đã cao. Và ngược lại nhiều người không có bằng cấp gì vẫn hoàn toàn có thể làm ra sự nghiệp, dẫn chứng nhiều không nói hết. Chưa kể đến bao nhiêu cử nhân thất nghiệp gần 30 tuổi vẫn ăn bám cha mẹ, bao nhiêu thạc sĩ, tiến sỹ chẳng tạo ra sự trò trống gì cho đời. Trong một xã hội trọng bằng cấp như nước ta, ai cũng chỉ biết lao vào học để có được một tấm bằng nhưng khi ra trường lại thấy gần như không sử dụng được chút kỹ năng và kiến thức nào thì bằng cấp lại càng ít giá trị hơn khi nào hết. Thậm chí người ta hoàn toàn có thể bỏ tiền ra để mua bằng cấp, vậy nó khác nào món đồ trang sức đẹp nặng kí nhằm mục đích mục tiêu làm lóa mắt người khác lúc bắt đầu .
Quyền lực có làm ra giá trị của bạn không ? Thoạt đầu là có, rất nhiều đằng khác, “ dưới một người mà trên vạn người ” còn gì sung sướng hơn. Nhưng nó cũng phù phiếm vô cùng, giống như của cải vật chất, ngày hôm nay bạn có được, ngày mai chưa biết chừng sẽ mất đi. Khi bạn quyền cao chức trọng, bao nhiêu người ngả mũ cúi chào, hết thời hết vận, bấy nhiêu người sẽ ra đi. Nếu giá trị của bạn nằm ở quyền lực tối cao thì khi vì một nguyên do nào đó nó không còn nữa, giá trị của bạn cũng hết ư ?
Giá trị đích thực của bạn càng không nằm ở những nhận xét, nhìn nhận của người ngoài vì phần lớn chúng đều nhuốm màu chủ quan hơn khách quan. Nếu bạn làm cho họ quý mình thì những nhận xét về bạn đương nhiên là tốt đẹp, nếu bạn làm cho họ ghét bạn thì họ cũng sẽ nhận xét cay độc về bạn. Mỗi con người như một khối rubich đa diện, hoàn toàn có thể lúc thế này, lúc thế kia, một người như mong muốn chỉ nhìn thấy mặt tốt bạn phô ra, lời nhìn nhận của họ sẽ trọn vẹn khác với một người chỉ được tiếp xúc với cái xấu của bạn. Vì thế, đừng vội ảo tưởng vào những lời khen ngợi và cũng đừng quá buồn chán nếu ai đó nhìn nhận bạn chưa tốt. Ây vậy mà … tất cả chúng ta lại hay có thói quen thích nghe người khác nhìn nhận về mình hơn là tự nhìn nhận .
Kết luận, giá trị đích thực của bạn chỉ hoàn toàn có thể là chính bạn, không ai, không điều gì hoàn toàn có thể sửa chữa thay thế được. Trí tuệ của bạn như thế nào, tâm hồn bạn thế nào, cách mà bạn sống và thao tác mới tạo ra sự con người bạn. Nghe có vẻ như sáo rỗng nhưng sự thực là vậy, muôn đời vẫn là vậy .
Gần đây người ta thường có xu thế tự ca tụng mình, cho mình là một, là riêng, là thứ nhất, là mẫu sản phẩm độc lạ duy có trên toàn cầu, kết tinh giá trị của mấy triệu năm tiến hóa … Vâng, đúng thế nhưng điều quan trọng hơn là hãy hỏi xem cái tôi “ đỉnh điểm ngút ngàn ” ấy đã làm được gì cho bản thân, mái ấm gia đình và xã hội thì mới đáng để nói .
Người hoàn toàn có thể đánh giá và thẩm định được giá trị của bạn cũng chỉ hoàn toàn có thể là chính bạn. Không một ai hiểu rõ và nhìn nhận đúng thực ra con người bạn bằng bạn với điều kiện kèm theo phải trung thực và trang nghiêm tự nhìn nhận bản thân. Nào hãy vắt tay lên trán và nghĩ xem trong khối gia tài khổng lồ kia bạn có bao nhiêu công lao làm ra nó, trong tấm bằng Gianh Giá xinh xắn này bạn đã mất công mất sức như thế nào, trong quyền lực tối cao nhất thời hiện tại bạn đã phấn đấu ra làm sao để dành được. Đôi khi những thứ bạn có chưa phản ánh hết giá trị của bạn hoặc lại khuếch đại hơn giá trị thực mà bạn có. Một bà nội trợ đảm đang thì sẽ hơn một người đi làm chỉ để lấy mẽ, một công nhân có kinh nghiệm tay nghề giỏi chắc như đinh giá trị sẽ cao hơn một kĩ sư dởm, một lao công cần mẫn sẽ hơn hẳn một công chức tồi, quen đánh cắp giờ nhà nước vv …
Giá trị đích thực không đứng yên không bao giờ thay đổi mà nó trọn vẹn hoàn toàn có thể đi lên hoặc đi xuống như một đồ thị, nhờ vào vào mong ước của bạn. Nếu bạn quyết định hành động sống được chăng hay chớ, buông thả mình cho số phận và những thứ phù phiếm dắt mũi thì lập tức bạn sẽ tiến về gần điểm 0, còn nếu bạn luôn hàng ngày hàng giờ phấn đấu cho khát vọng sống tích cực hơn, ý nghĩa hơn thì giá trị của bạn sẽ tỏa sáng mãi thậm chí còn đến tận lúc chết đi, hoặc lâu hơn nữa. Tuyệt không ?
Vậy còn chờ gì nào, hãy làm tăng giá trị của mình thôi. Cuộc đời là một hành trình dài, đi tìm giá trị bản thân cũng nằm trong hành trình dài ấy. Có lúc, chính bạn sẽ thấy giật mình với giá trị đích thực của mình đấy .
Nguyễn Ngọc Linh
BBt vedepphatphap.vn st
BBt vedepphatphap.vn st
Source: https://thevesta.vn
Category: Bản Tin