Chuyện tâm linh huyền bí qua lời kể của những người quản trang liệt sĩ
Mục lục
Kỳ 1: Bị quở vì dám…tiểu bậy và lạnh người chuyện giữ hộ nghĩa trang bị gõ cửa
Gắn bó với công việc quản trang liệt sĩ vì muốn đền ơn
Sau khi xuất ngũ trở về quê nhà, năm 2003, ông Vũ Xuân Bình ( 42 tuổi, ngụ xã Trí Phải, huyện Thới Bình, tỉnh Cà Mau ) đã mạnh dạn viết đơn xin vào làm công tác làm việc quản trang tại Nghĩa trang Liệt sĩ huyện Thới Bình với tâm nguyện được làm điều gì đó cho những liệt sĩ đã khuất đang yên nghỉ tại nghĩa trang .
“ Tuy đồng lương không đáng là bao nhiêu, nhưng với cái tâm của người lính cứ thôi thúc tôi. Tôi cứ nghĩ rằng, hồi đó những chiến sỹ đã hi sinh xương máu, ngã xuống để giữ gìn tổ quốc, quốc gia thì mình mới sống được trong tự do như ngày thời điểm ngày hôm nay. Bây giờ xin vô làm, mặc dầu tiền lương mình cũng rất cần, nhưng không đáng bằng sự quyết tử của những liệt sĩ nên tôi làm việc làm này đa phần xuất phát từ cái tâm của người lính ”, ông Bình san sẻ .
Được biết, Nghĩa trang Liệt sĩ huyện Thới Bình có 1.700 bộ hài cốt được quy tập. Trong đó, có khoảng 500 bộ hài cốt liệt sĩ là vô danh, không xác định được tên tuổi. Ông Bình dẫn giải: “Khi di dời, những phần mộ của các anh hùng liệt sĩ hy sinh nằm ở đó đã không có tên do những bia mộ thời đó được khắc lên gỗ, viết bằng nước sơn nên theo thời gian bị phai mờ. Thời điểm mình đến quy tập các liệt sĩ về nghĩa trang an nghỉ, người thân của họ không có ở nhà vì bận đi làm ăn xa nên các liệt sĩ này vô danh”.
Hằng năm, có rất nhiều người đến nghĩa trang tìm kiếm người thân trong gia đình tại những phần mộ khuyết danh. Khi đó, ông Bình đã lý giải rất cặn kẽ để giúp họ xác lập, tìm kiếm .
Ông Vũ Xuân Bình chia sẻ về nhưng điều ông chứng kiến từ khi làm công tác quản trangNói về cơ duyên đến với công tác làm việc quản trang liệt sĩ, ông Đào Hoàng Chương ( quản trang Nghĩa trang Liệt sĩ tỉnh Cà Mau ) cho biết, ông làm việc làm này đến nay đã được 11 năm. “ Tâm nguyện của tôi muốn vô đây làm để an ủi những người thân nhân của liệt sĩ. Tôi muốn làm thế nào để khuôn viên của nghĩa trang này khi nào cũng thật sạch vì đây là nơi an nghỉ, tôn nghiêm của những liệt sĩ ”, ông Chương tâm sự .
Bị rượt đuổi vì… tiểu bậy
Nói về những yếu tố tâm linh trong quy trình trông giữ nghĩa trang, ông Bình kể : “ Có lần vợ tôi quét dọn khuôn viên nghĩa trang thì không may bị té chật tay sưng phù rất nghiêm trọng. Sợ không có ai quét dọn, khuôn viên nghĩa trang thì sẽ dơ bẩn làm tác động ảnh hưởng đến nơi ở tôn nghiêm của những anh, vì thế vợ tôi có khấn vái anh linh những liệt sĩ độ cho cái tay của bà ấy hết thì mới có người quét dọn khuôn viên thật sạch được. Thế là 1-2 ngày sau là hết liền, chẳng cần uống thuốc men gì cả, mấy ổng ( liệt sĩ – PV ) rất linh ” .
Ông Bình còn cho hay, khi vợ ông nói ra vấn đề đó, không ai tin, ngay cả ông cũng không tin. Mãi đến sau này, vấn đề tái diễn với chính ông và ông cũng làm như vợ mình từng khấn vái thì hết chật tay thật. Lúc đó, ông mới gật gù tin rằng những liệt sĩ thật sự rất rất thiêng .
Nhà Truyền thống – nơi thờ các anh hùng liệt sĩÔng Bình cho biết, ông trông coi nghĩa trang liệt sĩ đến nay đã hơn 15 năm, nhưng chưa khi nào ông bị vong linh những liệt sĩ quở trách. “ Tôi không thấy, nhưng tôi có tận mắt chứng kiến việc bị liệt sĩ quở trách rồi ”. Theo ông Bình, lần đó ông ngủ trong ban quản trang thì có nghe 1 anh thợ hồ hớt hãi chạy ra ngoài lúc nửa đêm .
Ông Bình cho hay : “ Người thợ hồ kể anh ta mơ thấy rất nhiều người đứng xếp hàng, mặc quần cụt của quân đội, ngồi uống trà rồi lần lượt đi tắm. Những người này bị cụt tay, cụt chân tùm lum hết. Anh thợ hồ đang mơ màng thì thấy bị họ rượt nên bỏ chạy, la làng nói bị ma đuổi. Hỏi ra, tôi mới biết anh này lúc ban chiều đi tiểu bậy, tối thì mơ thấy bị rượt. Tôi nói với họ, mấy ông liệt sĩ đó chứ ma gì, ông tiểu tiện tầm bậy nên bị mấy ổng quở đó. Rồi tôi động viên họ có lỡ miệng nói cái gì, thách đố cái gì thì khấn vái những liệt sĩ đi. Nghe tôi nói, những người thợ hồ đã thắp hương khấn vái. Mấy hôm sau không có thực trạng đó nữa. Anh linh của những liệt sĩ linh lắm ” .
Chuyện cầu được, ước thấy
Ông
Bình chia sẻ, từ khi ông trông giữ nghĩa trang này thì gia đình, vợ con đều rất
khỏe mạnh, không bệnh tật gì cả. Ngoài ra, việc làm ăn của vợ chồng ông rất được,
lượng khách tìm đến gia đình ông Bình cứ đều đều. “Gia đình tôi làm nghề sửa chữa
điện tử, nhờ được các liệt sĩ “độ” nên công việc làm ăn rất thuận lợi. Gia đình
tôi rất tin tưởng vong linh các liệt sĩ ở nghĩa trang này. Con cái tôi rất khỏe
mạnh”, ông Bình nói.
Ông còn khẳng định chắc chắn, ngoài mái ấm gia đình ông khấn vái cầu sức khỏe thể chất, làm ăn thì có rất nhiều trường hợp khác đến đây để cầu xin và luôn luôn nhận được sự phù trợ của những liệt sĩ. “ Ở đây, con cháu của những liệt sĩ đến khấn vái xin làm ăn rất nhiều. Họ cũng tin lắm, thậm chí còn có khi người thông thường cũng đến thắp hương, cúng kiếng. Do có niềm tin nên dù trời mưa cũng có người đến thắp hương. Những lúc làm ăn được họ đem heo quay, vịt quay … đến cúng trả lễ rất nhiều ”, ông Bình nói .
Ông Chương bên bàn thờ Tổ quốc ghi côngÔng Chương cũng cho biết : “ Tôi thao tác ở đây từ năm 2008. Trước kia hầu hết năm nào tôi cũng đi viện. Cứ về được vài tháng, thấy mệt trong người là tôi ôm cặp vào bệnh viện, riết rồi quen, bác sĩ, điều dưỡng kêu tôi tự nằm chứ không cần sắp giường. Tôi bị bệnh tim, hen suyễn nên bệnh tình cứ đeo đẳng theo tôi hơn 30 năm ” .
Rồi ông Chương khấn nguyện xin những liệt sĩ phù hộ cho ông có sức khỏe thể chất để Giao hàng vĩnh viễn tại nghĩa trang. “ Không phải tôi xin là được liền, tôi làm 11 năm thì khoảng chừng 6 năm trở lại đây tôi không có bệnh tật gì, chẳng uống viên thuốc Tây nào cả ”, ông Chương chứng minh và khẳng định .
Lạnh người chuyện giữ hộ nghĩa trang bị gõ cửa
Ông Bình kể, những lúc bận việc làm, không có ở nghĩa trang, ông chẳng nhờ ai trông coi mà chỉ khấn những anh hùng liệt sĩ rằng, ông có việc nếu có ai vào quấy phá thì nhờ những liệt sĩ đuổi giùm .
Khoảng năm 2007, ông Bình đi học ở Sóc Trăng. Khi đó, vợ ông ở nhà nên qua nghĩa trang ngủ, trông giữ hộ chồng. “ Lúc đó, nhà để quản trang nghỉ chưa khang trang như giờ đây. Tôi nghe vợ tôi kể lại, lúc ngủ, bà ấy có thấy nhiều người đến gõ cửa và nhìn thấy cánh cửa rung rung. Thấy vậy, vợ tôi lồm cồm ngồi dậy ra Open nhưng không thấy ai hết, nên bà ấy rất là sợ. Thế là, vợ tôi có thắp hương khấn vái và nói rằng, nếu những liệt sĩ “ nhát ” bà ấy thì bà ấy về bên nhà ngủ chứ không ở đây trông giữ nữa .
Sau đó, vợ tôi về dắt con tôi sang ngủ cùng cho đỡ sợ. Từ đó tới nay vợ tôi sang ngủ bình thường, không còn thấy các liệt sĩ đến “nhát” nữa. Rất có thể, vợ tôi đến ngủ mà không xin phép các anh nên bị như vậy. Nếu tôi gặp trường hợp như vậy, tôi cũng run sợ. Nói chung, vợ chồng tôi có niềm tin tuyệt đối với các liệt sĩ”, ông Bình kể.
Ông Bình cho biết thêm, nếu vào nghĩa trang làm bất kỳ việc làm gì mà không xin phép, không van vái cúng kiếng thì mọi việc khó mà thành công xuất sắc được. Điều đó, đã được ông đúc rút trong quy trình thao tác tại nghĩa trang .
“ Mới đây, có 1 chủ khu công trình đã khoan giếng nước để sử dụng trong việc thiết kế xây dựng, sửa chữa thay thế nghĩa trang. Khi hoàn thành xong xong xuôi rồi nhưng bơm không lên nước. Tôi nhớ lúc đó khoảng chừng 17 – 18 giờ chiều rồi. Tôi có nói với người đó nên mua dĩa trái cây khấn vái những liệt sĩ đi, chứ đừng vái ai hết thì sẽ bơm được nước thôi. Nghe tôi nói thế, người này làm theo thì bơm lên nước liền ”, ông Bình nói .
Trần Khải
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh