Chuyện tâm linh hồi đi NVQS – Tác Giả nduc1412 | Truyen Ma Co That
Đêm không ngủ được, ngồi dậy đốt thuốc lướt voz, em chợt nhận ra bao năm lên voz cũng chỉ xem và lướt chứ chưa bao giờ tham gia bàn luận hoặc viết bài cả. Thấy mình có lỗi quá nên hôm nay em xin phép các bác kể lại 1 câu chuyện tâm linh hồi em đi NVQS.
Xem thêm: Người Dân Kể Chuyện Tâm Linh Có That Ở Việt Nam, Chuyện Tâm Linh Huyền Bí, Chưa Có Lời Giải Đáp
Năm năm nay em nhập ngũ tại SĐ9 – Củ Chi, sau 3 tháng vật vã tân binh, thì em đi học tiểu đội trưởng tại TQS QĐ-4 ( nằm gần ngã tư 550, Tỉnh Bình Dương ). Hồi em lên đấy học thì có 1 thằng bạn thân, cùng địa phương nhập ngũ, thằng này có cái tên khá độc và lạ, em cũng chẳng hiểu sao ba mẹ nó lại đặt tên như vậy. Nguyên văn tên khai sinh của nó là Lê Thanh Thản. Sơ qua về thằng này 1 chút, nó trước đây dạng dự bị, nhưng vì do có mấy thằng lên đơn vị chức năng kiểm tra máu thì dương thế với mà tuý, nên địa phương bếch nó đi luôn. Nó khá gầy có 47 kg, mà cao 1 m78, nên người nó y chẳng cây cột đèn đường. Vì thể trạng kém nên nó không đào tạo và giảng dạy và công tác làm việc giống bọn em được, nên mấy ông chỉ huy bắt nó làm liên lạc ( cò ), đảm nhiệm đánh văn bản cho mấy ông ấy. Trong suốt 6 tháng học tại trường thì cũng thông thường, còn khoảng chừng tầm 2 tuần bọn em đi hành quân diễn tập, rồi tốt nghiệp, ai về đơn vị chức năng người ấy thì xảy ra chuyện .
Em nhớ không nhầm thì lúc đó là vào giữa tháng 12, miền Nam vào mùa Noel, trời bắt đầu lạnh. Những đêm đó trời lạnh vler các bác ạ, mà doanh trại quân đội thì lại trồng nhiều cây, um tùm, đêm gió thổi rì rà rì rào. Ban đêm bọn em đi gác phải mang thêm áo dài tay, có những thằng lén quấn chăn theo. Đêm đó có 1 thằng đang gác, thì thấy 1 bóng đen đi từ trong đơn vị đi ra, đầu tiên thằng này cứ tưởng ai đó dậy đi wc, bèn không chú ý nữa, nhưng 1 lúc lâu sau không thấy người đó quay lại, thanh niên gác mới thấy lạ, bèn nhìn sang phía nhà wc xem thử, thì thấy cái bóng đen đó không đi vào nhà wc, mà cứ đi vòng quanh 1 cái cây, cứ đi vòng đi vòng lại, không nhanh, không chậm. Thanh niên gác mới thấy lạ, lại gần soi đèn pin xem thử ( ai gác được phép mang theo 1 cây gậy + đèn pin) thì thấy đó là thằng Thản, mắt nó nhắm, tay ôm chăn gối, cứ đi vòng vòng. Thanh niên này mới đập vai nó, hô :
” Ê, Thản, Thản”.
Lúc này mới thấy thằng Thản giật mình tỉnh dậy, thằng gác hỏi nó làm gì đêm không ngủ, ôm chăn chiếu ra đây thế, thằng Thản bảo chẳng biết gì. Hôm sau thằng gác kể lại cho anh em nghe, anh em nghĩ chắc nó bị mộng du, xong chẳng ai quan tâm lắm. Ai dè, tầm 3 hôm sau thằng Thản lại bị vậy, nó cứ ôm chăn gối đi lòng vòng đơn vị. Thế là anh em gác báo cáo Trung đội trưởng, ông ấy nói thôi anh em chịu khó, đêm đó ai gác thì chú ý giường của thằng Thản, xem nó có nằm ở giường không. Tại vì đơn bị em nằm gần bờ hào, cách nhà dân 1 con kênh thoát nước, tên nó là kênh Ba Bò. Kênh này là kênh nhân tạo, làm bằng bê tông, sâu tầm 7-8 mét. Ông Trung đội trưởng sợ nó mộng du, đi lạc ra kênh, rơi xuống, thì không chết cũng tàn. Thế là đêm nào gác, anh em cũng phải đi ngó giường thằng Thản. Thằng Thản bịt mộng du mới tần suất ngày càng nhiều, đầu tiên chỉ tầm 3,4 hôm nó mới đi 1 lần, dần dần, cách 1,2 hôm đi, rồi đến lúc hôm nào cũng bị. Mà nó đi toàn lúc giờ linh, cứ 12h đêm đến tầm 4h sáng. Nếu mà chuyện chỉ đơn giản là nó mộng du rồi đi lòng vòng, thì em cũng chẳng dám tha lên voz cho các bác gạch. Chuyện đáng sợ xảy ra khi mà nó bị mộng du như vậy gần 1 tuần. Thì có hôm, thằng Lâm đang gác, lúc đó chắc tầm hơn 1h sáng, nó đang ngồi đốt thuốc hát vẩn vơ, thì nghe tiếng bước chân sau lưng, nó quay lại, thấy 1 bóng đen cứ bước 3 bước, rồi dừng 1 tí, xong lại bước 3 bước, lặp đi lặp lại, tiến về phía nó. Nó mới chửi, thằng điên nào động kinh rảnh quá vậy, nó mới mở đèn pin lên soi mặt. Thì thấy đó là thằng Thản, thằng Lâm giật mình, là hét ầm ĩ, anh em dậy, chạy ra xem có gì. Lúc đó có 2,3 thằng thôi. Lũ còn lại không thèm ra, nằm trong giường chửi, bảo thằng điên nào hét gì thế, rồi lăn ra ngủ tiếp. 2,3 đứa chạy ra thì trong đó có em, vì sau ca thằng Lâm là đến em gác( mỗi ca gác tầm 1 tiếng đến 1 tiếng 30p, ai hết ca, thì vào phòng gọi người ca sau ra gác thế, cứ vậy cho đến 5h30 sáng, có một cuốn sổ gác, ai gác xong ca thì kí tiên vào). Lúc này bọn em cũng sợ vãi ái luôn các bác ạ, vì thằng Thản nó ôm chăn gối mộng du, nhưng thay vì mắt nó nhắm, thì mắt nó lại mở trợn trừng, toàn lòng trắng, em thề, đéo có 1 chút lòng đen luôn, mà mồm nó còn ngoác ra cười. Có thằng sợ quá chạy luôn, em run run hô Thản, Thản, nó không cựa quậy, nó cứ từ từ đi về phía trước, thằng Lâm cục súc mới đạp nó 1 cái, nó ngã vật ra, lúc này nó mới tỉnh lại, mặt mũi ngu vl, quay sang bọn em hỏi sao nó lại ở đây? Rồi thằng nào đạp nó vậy. (Còn tiếp)
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh