[1k+word OTP] [SCI] Cặp đôi số 8 – Cẩm Sách (Part 2)

1000+ word OTP Self-Challenge

Cặp đôi thứ tám – Cẩm Sách

.

Chùm fanfiction meta tự thử thách bản thân (thực ra là để lấy động lực viết). Meta về tất cả các OTP mình yêu nhiều hay yêu ít, của mọi fandom. Dựa trên từ khóa, hoặc không.
Nguyên tắc là cứ hơn 1000 từ thì post thôi.
Ai muốn request OTP thì cứ việc nhé, không đảm bảo sẽ làm thôi.

.

Tác giả: MeggiMed

Genre: Family, Romance.

Fandom: SCI Mê Án Tập – Nhĩ Nhã

Pairing: Bạch Cẩm Đường/Công Tôn Sách

Note: Toàn bộ là headcanon.

Note: Theo đà tấn tới hôm qua, cảm ơn các bạn ủng hộ. Đặc biệt tặng Bee, Lu và Thi Thi.

RATING: PG-13

~ * ~
.

5. Tập thể dục

“ Này Tiểu Bạch. ” Triển Chiêu chọt chọt chàng trai mặt khó đăm đăm bên cạnh, hỏi nhỏ, “ Cậu nói xem, làm thế nào để anh hai có hình thể quyến rũ như vậy ? ”
Bạch Ngọc Đường rời mắt khỏi sân tập với cả nửa cục công an thở phì phò tập đủ bài lên cơ tăng phản xạ, quay sang nhướng mày nhìn con mèo lười nhàn nhã uống cafe, “ Chắc là tập luyện thôi, không như con mèo nhà cậu. Ai mà chả thế. ”
Triển Chiêu nhéo Bạch Ngọc Đường một cái, hào hứng cãi lại. “ Không phải, cậu nghĩ mà xem, một ngày của anh ấy có cái gì ? Không ngồi bàn giấy thì cũng là đi tiếp khách siêu thị nhà hàng sơn hào hải vị, rượu vào không ít, đi lại có xe đưa rước tận cổng, bận tối mắt chả có thời hạn vào gym, hoạt động giải trí thì giỏi lắm là có làm Công Tôn … ” Nói tới đây cậu chàng im bặt, sống sống lưng lạnh toát. Hai bạn nhỏ liếc ra sau, chỉ thấy một bóng áo blu trắng lướt qua. “ Nói túm lại, làm thế nào mà có thân hình như vậy được ? Ít ra con chuột nhà cậu còn ngày ngày đuổi tội phạm ! ”
Bạch Ngọc Đường nghe chưa hết câu đã phủ nhận thở dài. ‘ Nói túm lại ’, con mèo này lại mải ngồi đọc những forum nghiên cứu và điều tra tâm ý tuổi vị thành niên rồi .
“ Biết đâu đó ! ” Triển Chiêu vẫn không ngừng phát biểu, “ Có khi nào anh hai mỗi lần đi công tác làm việc là một lần tự tay đi thanh trừng đối phương không ? Thế nên có già cũng hoàn toàn có thể có khung hình của Bruce Willis vậy đó ? Nhỉ nhỉ nhỉ ? ”
Bạch Ngọc Đường xua tay, gãi gãi đầu con mèo bên cạnh. ‘ Nhưng nghĩ lại thì … nếu là anh hai nhà anh, cũng hoàn toàn có thể lắm chứ ? Làm ăn chân chính con khỉ khô, lấy đâu ra nhiều tiền vậy ? ’ Vừa ngẫm nghĩ, đội trưởng SCI vừa nhìn phòng tập bát ngát đầy trang thiết bị tân tiến mà Bạch thị mới hỗ trợ vốn cho cục công an thành phố S. ‘ Mà nếu thế thật, thôi cũng chẳng sao. Tiền đó là để dành cho công lý ! Vả lại, cũng nhân thể rèn luyện thân thể cho anh hai. Bây giờ đàn ông tới tuổi đó là dễ bệnh tim mạch xương khớp lắm ! ’
.

6. Vào bếp

Sau lần Bạch Cẩm Đường mất trí nhớ, không ai dám để Công Tôn vào nhà bếp lần nữa. Không rõ cái sự khôn khéo khi cầm dao mổ ở đâu, chứ đã vào tới địa phận căn phòng nhà bếp là Đệ nhất pháp y trở thành Đệ N đầu bếp .
“ Gen di truyền nhà họ Bạch mới thật là bất công chứ ! ” Leonard, vừa mới xuống máy bay được hai tiếng, ngồi thư giãn giải trí trên sofa lớn biệt thự cao cấp mái ấm gia đình họ Bạch, nhìn Bạch Ngọc Đường và Bạch Diệp bận rộn trong nhà bếp, khước từ ngao ngán. “ Đàn ông đã có ngoại hình xuất sắc thì thôi, lại còn cái gì cũng giỏi. Yêu cũng toàn yêu được người xuất chúng … ” Anh chàng quay sang, hôn lên tay Bạch ma ma chuẩn lịch sự và trang nhã quý ông Châu Âu, rồi nghiêng đầu về phía Triệu Tước, Công Tôn và Triển Chiêu đang bàn chuyện xác chết kỳ bí gì đó ở Nam Phi. “ Hỏi trần gian thiên lý ở đâu ? ”
Bạch ma ma bật cười, đập nhẹ vai chàng trai một cái : “ Cái đó thì cậu nhầm rồi. Duẫn Văn tới táo còn không biết rửa, may ra thì biết cho thịt lên khay BBQ thôi. ”
Triển Chiêu dựng thẳng tai mèo, lao tới bên bàn nước. “ Ý anh là anh hai cũng biết nấu ăn hả ? ” Nói rồi bạn nhỏ liếc Công Tôn, nhưng anh cũng sầm uất phủ nhận. Triệu Tước ngồi bên cười nhạt .
“ Nó không kể cho cậu sao ? ” Triệu Tước chọc chọc tablet, một tay cầm tách trà, nâng chén với Công Tôn. “ Hồi ở bên Ý nó lập nghiệp bằng shop khoai tây chiên di động ở San Siro, đứng quầy kiêm đầu bếp luôn mà. ”
.

7. Chăm sóc

Bạch Cẩm Đường nhướng mày, buông tờ báo, nhìn con hồ ly tinh đang chễm chệ ngồi trên chân mình. Tóc và da Công Tôn vẫn còn ẩm, thơm mùi dầu tắm, thân người mảnh dẻ nhưng dẻo dai vươn tới bên anh ( vẫn còn gầy, mai kêu hai đứa sinh đôi mua đồ tẩm bổ ). Công Tôn mặc độc một chiếc áo sơ mi của anh bỏ quên trong phòng tắm, đôi mắt lóe lên sau cặp kính, miệng nhếch cười .

“Chà, hôm nay chủ động thế sao?” Bạch Cẩm Đường mỉm cười, đưa tay định gạt phần tóc mái xòa xuống mắt Công Tôn, nhưng bị người ta đẩy ra, những đầu ngón tay gầy đầy vết chai siết lấy cổ tay anh, nhấn xuống giường.

“ Nói cho anh biết một chuyện, ” Công Tôn tiến gần thêm một chút ít, rút chiếc gối tựa sau sống lưng Bạch Cẩm Đường, đẩy anh nằm hẳn xuống nệm. “ Em không nói dối khi nói anh là người tiên phong của em. ” Công Tôn hôn lên khóe môi Bạch Cẩm Đường, rồi cắn nhẹ bờ môi dưới, hài lòng nghe người phía dưới thở dài khoan khoái nhưng vẫn không cử động. “ Nhưng mà bằng cách này thì không phải. ”
Bạch Cẩm Đường hừ nhẹ trong họng, bao nhiêu stress trong ngày có vẻ như tan biến khi chỉ việc nằm yên, được tình nhân “ chăm nom ” cẩn trọng. “ Sao anh không biết ? Người điệu đàng như em, chỉ có những kẻ mắt mù mới không thấy. ”
“ Hử ? ” Công Tôn rời môi khỏi phần xương đòn, nghiêng đầu, nụ cười vẫn không nhạt, “ Anh không ghen ? ”
“ Sao anh phải ghen ? ” Bạch Cẩm Đường nhắm mắt, dồn ý thức vào thính giác – chất giọng khàn mơ màng vì tình dục của bạn đời tri kỷ, khứu giác – mùi hương nhàn nhạt quyến rũ, xúc giác – những cái ve vuốt của những đầu ngón tay hiểu anh hơn chính anh, thả lỏng và tập trung chuyên sâu tận hưởng, “ Những kẻ đó đâu có bản lĩnh giữ nổi em ? Bình thường anh chỉ xua đám ruồi muỗi vo ve mà thôi. ”
“ Còn anh ? ” Công Tôn nhếch môi, đưa lưỡi liếm một đường trên ngực rồi liên tục hướng xuống, thỏa mãn nhu cầu cảm nhận những cơ của Bạch Cẩm Đường co lại, run lên một chút ít. “ Hay là Bạch Cẩm Đường triệu phú khi nào cũng phải ở phía trên ? ” Miệng nói, tay mở vạt áo choàng ngủ của người ta, nhẹ nhàng đẩy xuống .
“ Một lần. ” Bạch Cẩm Đường thở bật một tiếng, đầu hơi ngửa ra sau, “ Leonard. Đảo Stromboli. Cũng không tệ. ” Anh không kìm được một tiếng rên khẽ khi phần đùi non nhạy cảm bị Công Tôn ‘ trừng phạt ’, tay không bị giữ nữa, nhưng vẫn phải đặt yên trên nệm, siết lấy tấm drap. Ai da, có bạn đời yêu nghiệt thật khổ …
Công Tôn ngồi thẳng dậy, mỉm cười nhìn “ thành quả ” của mình họa trên thân thể của tình nhân. Cũng như Bạch Cẩm Đường nói thôi, chỉ có kẻ mù mới không thấy người này. Cũng khá khen Leonard có bản lĩnh, mặc dầu thẩm mỹ tệ đến nỗi hoàn toàn có thể để Súp Lơ làm người kề bên. Kẻ thông thường làm thế nào hoàn toàn có thể thấy Bạch Cẩm Đường như thế này ? – Mở rộng khao khát, không còn một lớp chống đỡ, trọn vẹn bất lực trước mọi sự chà đạp của anh .
Dù rằng anh biết, nếu giờ có nguy khốn, chỉ chưa tới một giây người này sẽ một tay chắn cho anh, một tay hạ quân địch ; nhưng giờ phút này đây, là anh, chính anh nắm giữ người đàn ông này trong tay .
Dùng đầu gối đấy hai chân Bạch Cẩm Đường lan rộng ra, Công Tôn cúi người hôn xuống một điểm nhạy cảm của tình nhân, tận thưởng thêm một trận run nhẹ của lớp cơ săn chắc, rồi cất giọng, “ Giờ anh muốn gì ? Cầu xin em đi. ”
Phía trên kia, Bạch Cẩm Đường khẽ cười, âm thanh trầm rung lên trong lồng ngực. Mắt vẫn nhắm, anh đưa tay xuống vuốt gò má Công Tôn, nâng niu và trân quý .
“ Sách, cho anh đi. ”

= = = = =
( Tới đây bạn Med rơi vào thực trạng nhạy cảm, không có H > ” < ) ( Về “ Cuối ” : Theo cách viết của Nhã giờ đây, Med sẽ khá tuyệt vọng nếu tới cuối SCI Nhã không làm Triển Chiêu mất trấn áp năng lượng cá thể. Càng ngày Triển Chiêu càng giống Triệu Tước, nhưng tiến nhanh hơn, có nghĩa là khó phanh hơn. Mà Triệu Tước thời xưa là do thực trạng một phần mới phải vô vọng mà làm liều. Triển Chiêu giờ đây trọn vẹn là do tò mò và tham vọng cá thể mà tiến. Nếu nhẹ nhàng kiểu Nhã, có lẽ rằng là đôi lúc sẽ bị Bạch Ngọc Đường kiềm lại, nhẹ nhàng phanh hãm. Còn nếu kiểu Med, sẽ là cái kết như “ Cuối ” vậy thôi. ) .

++++End+++

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Source: https://thevesta.vn
Category: Nhà Sách