Bóng Mây – Đại đức Thích Thiện Thuận – Phật giáo A Lưới


 

Con đi đâu, con về đâu,

Cuộc đời của mẹ là câu trả lời.

Cho con nỗi nhớ không rời,

Cho con ấm cả chân trười nắng lên.

Ngày về tóc mẹ bạc thêm,

Mong con chân cứng đá mềm phương xa,

Đôi khi nhìn dáng chiều tà,

Dường như thấp thoáng quê nhà nhớ thương.

Nhớ thương xin được hát thầm,

Lời ru của mẹ ngàn năm mãi còn.

———————-

Năm xưa tôi còn bé ,mẹ tôi đã qua đời 

Lần đầu tiên tôi hiểu ,thân phận trẻ mồ côi 

Quanh tôi ai cũng khóc ,im lặng tôi sầu đau 

Mặc dầu nước mắt chảy ,là bớt khổ đi rồi 

Đỗ nhỏ tôi không tin ,người thân yêu sẽ mất 

Hôm ấy tôi sững sờ và nghi ngờ trời đất 

Từ nay tôi hêt thấy ,trên trán mẹ hôn tôi 

Những khi tôi phải lỗi ,đau lòng mẹ la lại

Kìa nhà ai bên cạnh ,mẹ con vỗ về nhau 

Tìm mẹ tôi không thấy ,lúc buồn biết trốn đâu 

Hoàng hôn phủ trên mộ ,chuông chùa nhẹ rơi rơi 

Tôi biết ,tôi mất mẹ. Là mất cả bầu trời

——————————-

Hoặc tâm sự của một nguời con có lỗi:

Ngôn ngữ trần gian như túi rách

Đựng sao đầy hai tiếng mẹ yêu

Với tay con níu thời gian

Thời gian nặng lẽ bay vào hư vô

Một lạy này, xin được tạ lỗi

Ngày xưa con bất hiếu

Đã từng làm mẹ khóc như mưa

Từng làm mẹ khổ ngày xưa 

Trăm ngàn lạy cũng chưa vừa ơn mẹ. 

Để rồi:

Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệ

Đức cù lao mua một trả chưa xong

Lá ngô lay ở bờ sông

Bờ sông vẫn gió người không thấy về

Xin người hãy trở về quê

Một lần cuối, một lần về cuối thu

Về thương lại bến sông trôi

Về buồn lại đã một thời tóc xanh

Lệ xin giọt cuối để giành

Vương trên mộ mẹ đương hình bóng cha 

Mẹ là bóng mây che mát cho chúng con. Dù ở phương trời nào? Ngày hay đêm? Bóng mây vẫn lặng lẽ che trên đầu cho chúng con…

…. Đối diện với tử sinh mẹ vẫn nghĩ về con. Đây là sự thật không gì thay đổi được giữa cuộc đời này. Tất cả đều có thể thay đổi nhưng tình mẹ giành cho con và tấm lòng của mẹ giành cho con mãi mãi không đổi thay.Cho dù con của mẹ bất hiếu đến đâu, ngỗ nghịch đến chừng nào mẹ vẫn thương con.

Mẹ có nghĩa là mãi mãi ……… 
Là cho đi không đòi lại bao giờ.

Mẹ có nghĩa là duy nhất…….
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng.

Mẹ có nghĩa là tình yêu…….. 

Có nghĩa là sự sống ……… 

Là hạnh phúc………

Nhưng chỉ một lần mẹ không ngăn con khóc 
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con. 
Là khi mẹ không còn.

“Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng”

Tất cả mọi người sẽ thật hãnh diện với cuộc đời này biết bao để Vu Lan về đón nhận một bông hoa màu đỏ thắm và thầm biết rằng con còn có mẹ….
…. Mình thật hạnh phúc giữa cuộc đời này để chúng ta yêu thương mẹ, để chúng ta ở bên cạnh mẹ .

Xin được chia sẻ với những ai bất hạnh không còn mẹ……. 
Chúng ta cúi đầu chọn cho mình một bông hồng màu trắng. Trắng như đời mẹ và trắng bạc như nỗi khổ đau của mẹ.

“Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười.” 

Chắc chắn một điều, mẹ còn hiện tại bên cạnh chúng ta hay mẹ không còn vẫn âm thầm ở bên cạnh chúng ta, dõi theo từng bước chân của chúng ta và tiễn đưa chúng ta đi vào cuộc đời với những lời ru ngọt ngào giống như “gió mùa thu mẹ ru con ngủ”.

Con đi đâu, con về đâu,Cuộc đời của mẹ là câu trả lời.Cho con nỗi nhớ không rời,Cho con ấm cả chân trười nắng lên.Ngày về tóc mẹ bạc thêm,Mong con chân cứng đá mềm phương xa,Đôi khi nhìn dáng chiều tà,Dường như thấp thoáng quê nhà nhớ thương.Nhớ thương xin được hát thầm,Lời ru của mẹ ngàn năm mãi còn.———————-Năm xưa tôi còn bé ,mẹ tôi đã qua đờiLần đầu tiên tôi hiểu ,thân phận trẻ mồ côiQuanh tôi ai cũng khóc ,im lặng tôi sầu đauMặc dầu nước mắt chảy ,là bớt khổ đi rồiĐỗ nhỏ tôi không tin ,người thân yêu sẽ mấtHôm ấy tôi sững sờ và nghi ngờ trời đấtTừ nay tôi hêt thấy ,trên trán mẹ hôn tôiNhững khi tôi phải lỗi ,đau lòng mẹ la lạiKìa nhà ai bên cạnh ,mẹ con vỗ về nhauTìm mẹ tôi không thấy ,lúc buồn biết trốn đâuHoàng hôn phủ trên mộ ,chuông chùa nhẹ rơi rơiTôi biết ,tôi mất mẹ. Là mất cả bầu trời——————————-Hoặc tâm sự của một nguời con có lỗi:Ngôn ngữ trần gian như túi ráchĐựng sao đầy hai tiếng mẹ yêuVới tay con níu thời gianThời gian nặng lẽ bay vào hư vôMột lạy này, xin được tạ lỗiNgày xưa con bất hiếuĐã từng làm mẹ khóc như mưaTừng làm mẹ khổ ngày xưaTrăm ngàn lạy cũng chưa vừa ơn mẹ.Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệĐức cù lao mua một trả chưa xongLá ngô lay ở bờ sôngBờ sông vẫn gió người không thấy vềXin người hãy trở về quêMột lần cuối, một lần về cuối thuVề thương lại bến sông trôiVề buồn lại đã một thời tóc xanhLệ xin giọt cuối để giànhVương trên mộ mẹ đương hình bóng chaMẹ là bóng mây che mát cho chúng con. Dù ở phương trời nào? Ngày hay đêm? Bóng mây vẫn lặng lẽ che trên đầu cho chúng con……. Đối diện với tử sinh mẹ vẫn nghĩ về con. Đây là sự thật không gì thay đổi được giữa cuộc đời này. Tất cả đều có thể thay đổi nhưng tình mẹ giành cho con và tấm lòng của mẹ giành cho con mãi mãi không đổi thay.Cho dù con của mẹ bất hiếu đến đâu, ngỗ nghịch đến chừng nào mẹ vẫn thương con.Mẹ có nghĩa là mãi mãi ………Là cho đi không đòi lại bao giờ.Mẹ có nghĩa là duy nhất…….Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng.Mẹ có nghĩa là tình yêu……..Có nghĩa là sự sống ………Là hạnh phúc………Nhưng chỉ một lần mẹ không ngăn con khócLà khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con.Là khi mẹ không còn.”Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng”Tất cả mọi người sẽ thật hãnh diện với cuộc đời này biết bao để Vu Lan về đón nhận một bông hoa màu đỏ thắm và thầm biết rằng con còn có mẹ…….. Mình thật hạnh phúc giữa cuộc đời này để chúng ta yêu thương mẹ, để chúng ta ở bên cạnh mẹ .Xin được chia sẻ với những ai bất hạnh không còn mẹ…….Chúng ta cúi đầu chọn cho mình một bông hồng màu trắng. Trắng như đời mẹ và trắng bạc như nỗi khổ đau của mẹ.”Tôi không khóc khi cài hoa trắngVì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười.”Chắc chắn một điều, mẹ còn hiện tại bên cạnh chúng ta hay mẹ không còn vẫn âm thầm ở bên cạnh chúng ta, dõi theo từng bước chân của chúng ta và tiễn đưa chúng ta đi vào cuộc đời với những lời ru ngọt ngào giống như “gió mùa thu mẹ ru con ngủ”.

Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp