Xem về văn hóa nuôi dạy trẻ của người Hàn Quốc qua thảm họa phà Sewol
Tuy nhiên, thảm họa đã trở thành một góc tối cho không chỉ người thân của các nạn nhân, mà còn toàn bộ Đại Hàn Dân Quốc. Và trong đó, nhiều người thậm chí đã chỉ trích cả văn hóa nuôi dạy trẻ em của người Hàn – quá chú trọng vào việc tuân lệnh, mà không thể tự đưa ra quyết định trong tình huống hiểm nghèo.
Vụ chìm phà Sewol – thảm họa được đánh giá là “không đáng có”
Ta sẽ nhìn lại một chút ít về toàn cảnh thảm họa xảy ra vào ngày 16/4/2014. Con tàu khi đó đang quản lý và vận hành thông thường, nhưng đùng một cái chao đảo và mất cân đối sau cú bẻ quặt bất ngờ đột ngột ở vận tốc cao của nữ thuyền phó họ Park .Hệ quả thì tất cả chúng ta cũng đã biết – tàu chìm. Nhưng yếu tố nằm ở những quyết định hành động cực kỳ khó hiểu của thuyền trưởng và thành viên đoàn tàu, khi liên tục đưa ra thông tin cho hành khách giữ nguyên vị trí, thay vì một nhu yếu được cho là ” hài hòa và hợp lý ” hơn là sơ tán . Nước Hàn khi đó ngập tràn tang thươngĐể rồi đến thời gian quyết định hành động, chỉ 2 thuyền cứu hộ cứu nạn trên tổng số 44 thuyền trên tàu được hạ thủy, giúp 179 người sống sót, hơn 300 người còn lại được xác lập đã chết .” Nếu như mọi người nhảy xuống nước … họ hoàn toàn có thể đã được cứu. Nhưng chúng tôi được dặn là không được chuyển dời, không được ra ngoài. “Hành khách Koo Bon-heeThảm họa thậm chí còn còn kéo theo nhiều hệ luỵ khác, khi tối thiểu 2 thợ lặn tham gia cứu hộ cứu nạn tử nạn. Vậy nên hoàn toàn có thể nói nghĩa vụ và trách nhiệm của thuyền viên và đặc biệt quan trọng là thuyền trưởng là cực kỳ lớn .Thế nhưng, nhiều quan điểm cũng cho rằng văn hóa truyền thống truyền kiếp của Nước Hàn đã góp thêm phần khiến cho hậu quả của vụ tai nạn đáng tiếc thêm phần thảm khốc. Tại sao toàn bộ hành khách nhất loạt ở lại tàu như lời khuyên của thuyền viên, kể cả khi tình hình đã trở nên vô vọng ?
Theo Michael Breen – tác giả nhiều cuốn sách nổi tiếng, thì đó là vì văn hóa Hàn Quốc đã dạy con người ta về cái gọi là “tính phân cấp” (tiếng Anh gọi là hierarchical culture). “Người trẻ được giáo dục rằng cần phải tôn trọng, tuân theo những quyết định của nhà chức trách mà không cần phải thắc mắc” – trích lời Michael Breen.
Kyung Lah – nhà báo của CNN chia sẻ: “Văn hóa này có thể đào tạo ra một thế hệ trẻ em, học sinh biết vâng lời. Chúng được dặn ngồi yên bởi những người lớn hơn, nên tất nhiên chúng sẽ ngồi yên. Điều này khiến các bậc cha mẹ thực sự đau lòng, vì chính họ đã góp phần truyền thông điệp vâng lời người lớn cho con mình.”
Giá như họ nhảy xuống, mọi chuyện hoàn toàn có thể đã khác …
Nhưng có thực là văn hóa nuôi dạy con của Hàn Quốc đáng bị chỉ trích?
Sự thật thì văn hóa truyền thống không phải là câu vấn đáp cho những gì đã xảy ra !Vào thời gian cú bẻ quặt xảy ra, con tàu vốn đã đạt tới độ nghiêng rất khó để vận động và di chuyển, và thậm chí còn là nguy hại nếu chuyển dời .Tuy rằng hiện tại, lựa chọn nhảy xuống mặt nước đầy sóng gió từ độ cao 12 m có vẻ như khiến nhiều người nuối tiếc, nhưng trong thực trạng này, việc lựa chọn ở lại tàu đem lại tỉ lệ sống sót cao hơn, nhất là trong trường hợp nhận được lời thông tin của thuyền trưởng .Phà thực sự đã nghiêng đến mức vận động và di chuyển là rất khó
Theo Richard Westcott – chuyên gia về mảng an toàn du lịch của BBC Travel: “Quan niệm cơ bản trong tình huống đó luôn là ở lại tàu, vì con tàu chính là thuyền cứu hộ an toàn nhất. Việc ở lại tàu sẽ an toàn hơn, thay vì mạo hiểm nhảy xuống nước”.
Hơn nữa, trong một luận điểm do Breen đưa ra có đoạn “những người không tuân theo mệnh lệnh của thuyền viên là những người sống sót” – lại không đúng lắm với thực tế. Lim Hyung Min là một học sinh may mắn sống sót, đã không hề làm trái ý của thuyền viên. Cô bé vẫn ở chỗ cũ, nhưng may mắn là phòng của cô nằm gần với nơi đội cứu hộ lặn xuống cứu. Hay Shin Young Ja – cụ bà 71 tuổi cũng cho biết sở dĩ bà sống sót là vì ngồi xem tivi tách khỏi bạn của cụ. Chiếc tivi đó nằm gần cửa sổ, và đội cứu hộ cũng giải cứu được cho bà.
Vấn đề nằm ở chỗ, trong quy chuẩn an toàn tại nhiều quốc gia vẫn ưu tiên việc lắng nghe lời hướng dẫn của nhà chức trách – ở đây chính là các thuyền viên và thuyền trưởng. Theo Kim Su Bin – một học sinh có mặt trên chuyến tàu tử thần đó thì tất cả hành khách đều không nhận được bất kỳ chỉ dẫn an toàn nào trước và trong suốt chuyến đi.
Điều này chứng tỏ nhà tàu đã không làm tròn bổn phận của mình. Hơn nữa, việc đánh giá sai tình hình và lối hành xử vô trách nhiệm của thuyền trưởng và thủy thủ đoàn mới là thủ phạm của tất cả, và sự thật là họ đã phải trả giá. Thuyền trưởng nhận mức án tù chung thân với tội danh “giết người” (rút từ án tử hình theo lời đề nghị của công tố viên), còn các thuyền viên bị phạt tù từ 18 tháng đến 12 năm tùy theo trách nhiệm của mình.
Thuyền trưởng Lee Joon Seok ( áo đen, quần đùi ) rời tàu. Khi lực lượng cứu hộ cứu nạn tiếp cận con tàu, thuyền trưởng và những thành viên thủy thủ đoàn là những người tiên phong tìm cách thoát thân. Thậm chí họ bỏ đồng phục để lên tàu cứu hộ cứu nạn .
Nguồn : Vice, Berkley Center …
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh