Đọc truyện Bị Bắc Cóc Làm Thái Giám. – Bị thiến để trừ nợ.

Bị thiến để trừ nợ.

Ông già Quyền ở sát vườn nhà cu Cường đã lâu. Ngay từ lúc Cường còn nhỏ, ông thường hay chơi đùa với đám con trai trong đó có cu Cường. Ông quan sát Cường từ khi cậu bé chưa mọc lông lớn lên thành người đàn ông lông lá có bộ đồ nghề trai tơ ngon lành. Vào năm 18 tuổi, Cường đi học xa, lâu lâu mới về và hình như đã có bạn gái. Mười chín tuổi, tuổi cậu Cường sực nức tình dục.

Cường càng lớn càng đẹp trai và tính tình cu cậu rất sôi sục về tình dục mà ông già Quyền thường lấy kinh nghiệm người lớn chỉ bảo.
Vóc dáng cậu cao lớn, mái tóc dày, lông mày rậm của thanh niên, chỉ cần nhíu mày nghĩ tới con gái là con cu của Cường cứng lên không giữ lại được. Vì ở cạnh nhà, ông Quyền biết tính nết cậu rất rõ. Sau này Cường biết che chim lại không cho ông Quyền bắt gặp nhưng mỗi chiều cứ nhìn Cường tắm sông là ông Quyền chết mê với thể hình đầy sức lực của thanh niên đang chín muồi. Cái chỗ đen lùm sau lớp quần vải mỏng dưới làn nước lộ lên một quả chuối đặc biệt mà ông già Quyền đã bao lần thích ngắm.
Chuyện xảy ra khi Cường có việc phải mượn tiền ông Quyền để giúp cô bạn gái. Số tiền quá lớn, tiền lời chồng chất mà Cường không thể trả được. Ông Quyền quyết dùng món nợ để gây sức ép.
Có lần Cường hỏi mượn tiền ông Quyền bắt ký giấy nợ rằng nếu trong vòng hai tháng không trả được thì cấn nợ vào hai hòn dái và con cặc để chủ nợ muốn làm gì thì làm. “Chuyện này phải giữ bí mật”. Vừa nói ông vừa dí tay vào bộ hạ của cậu.
Cường bối rối và xấu hổ khi nghĩ tới ông Quyền muốn lấy nợ kiểu kỳ lạ, cậu ầm ừ cho qua nhưng khi nghĩ đến câu nói quái ác kích thích làm cậu thấy thật gay cấn ở trong lòng. Vì túng tiền quá cậu đành chấp nhận ký giấy thế thân cho ông già giàu có nhưng biến thái”.
-“Cụ muốn làm gì cháu cũng được nếu cháu không trả được nợ. Nhưng chắc chắn cháu sẽ trả đúng hạn.”
-“Có chắc không? không trả là cụ cắt dái mày trừ nợ đấy”. Ông Quyền hăm he một cách tinh quái.
Hai tháng trôi qua, Cường không có tiền trả.
Đứng trước mặt ông Quyền là cậu Cường đang bị ông rỉa rói về món nợ chồng chất. Ông Quyền nói tỉnh bơ chiếu theo luật lệ, bộ cặc dái của Cường từ nay do ông Quyền làm chủ.
Lúc đầu Cường còn chống chế không chịu cởi quần xuống cho ông già xem con giống của mình nhưng ông Quyền là một tay già gian ác nhiều kinh nghiệm.
-“Không để tao nói nhiều, cởi ra cho tao xem hàng không thì tao sẽ dùng biện pháp truy thu con nợ như thế nào, cả đời này chưa có ai giựt nợ của tao cả…”.
Ông Quyền nói giọng kẻ cả và bắt nạt làm Cường ấp úng. Rút cuộc ông già cũng bắt buộc được Cường phải từ từ kéo quần ra để cho ông Quyền xem con giống như thế nào. Trong sự miễn cưỡng, Cường đã làm theo như cái máy.
Không biết vì sao, trước sự hung tợn của ông Quyền nói việc đòi nợ mà làm cái dương vật và hai hòn dái của Cường đã cộm cả ống quần không còn che đậy vào đâu được. Ông Quyền sờ vào quần xịp có con giống to lừ lừ, bộ đùm mơn mởn, tài sản quý báu nhất của đàn ông con trai đang bị chế phục một cách tự mãn. Đoán chừng Cường đã bị khất phục muốn chủ nợ làm gì cũng được.
Cường nghe rần rần trong từng mạch máu khi ông Quyền trò tay vào vùng cấm địa đụng vào đầu chiếc dương vật. Ông Quyền tuột nhanh cái quần xịp để con giốn to dài và nhẫy nhượt, đặc biệt là hai hòn dái no tròn và mọng thỏng xuống như cất trữ quá nhiều tinh lực.
Bộ lông dái đầy tràn vươn ra hai khóe hông biêng biếc. Ông Quyền bỗng cảm thấy rạo rực vô cùng vì lâu nay ông thèm khát nhìn cặc dái của Cường một cách trọn vẹn như thế này. Bây giờ ông như có cả giang sơn trong tay.
Thế rồi, ông không kiềm nổi trước cái cám dỗ của ngọn lửa nhục dục, ông Quyền sấn tới nắm lấy chiếc dương vật và hai hòn dái no tròn một cách đói khát. Ông Quyền ra điệu bộ tức giận nhưng cốt để xóc lọ cho Cường cứng lên và phóng tinh ra để chủ nợ xem.
“Cả bộ cặc dái này là của ông, ông muốn làm gì thì làm. nghe chửa! từ nay mày không còn là chủ của nó nữa. Ông muốn cho mày chơi thì may mới đực chơi, cho mày đụ thì mày mới được đụ. À.. à.. khí của trai tơ có thể thành thang thuốc”.
Ông Quyền bắt Cường nằm lên một tấm phản và thỏa sức “ăn sống” con giống toa khỏe và thân thể tráng kiện của tuổi mới lớn cho đến khi luồng tinh khí tanh nồng bắt vụt lên trần nhà.
Sau đêm đó, Cường phải tiếp tục trả nợ cho ông Quyền bằng cách bị vắt tinh khi nào ông Quyền muốn. Cường xấu hổ và cảm thấy dơ bẩn nhưng cậu mặc nhiên đã trở thành nô lệ tình dục cho ông già bệnh hoạn và là chịu sự sai khiến của tay chủ nợ đầy quyền lực.
Cường chẳng còn nghĩ gì khác, ngoài việc tuân lệnh một cách tự nhiên theo chỉ dẫn của ông già Quyền. Những lần sau, ông Quyền còn bắt Cường phải lột trần truồng nằm ngữa lên giường, không được chống cự hay phản đối gì nếu không thì sẽ bị cộng thêm tiền lời.
Cảnh một chàng trai trẻ bị ông già hút tinh thật là thê thảm. Cường muốn trả nợ dứt nợ cho ông Quyền nên chỉ nhắm mắt để ông già dâm dục muốn làm gì thì làm không phản ứng. Cường chỉ van xin ông Quyền đừng bắt Cường phải đóng vai ngược lại và đã có lần ông Quyền vừa dí con cu già nua vào gần mặt cậu khiến cậu bị nôn tháo.
Ông Quyền lấy cớ tinh khí trai tơ có công hiệu tráng dương cho nên thò miệng vào bú liếm hút ăn ngon lành. Cường cũng bị quen hơi nhục dục nên đành để cho ông Quyền hút tinh khí trừ nợ mỗi khi đêm về.
Ông Quyền càng lúc càng ma quái trong các loại trò chơi trên thân thể của Cường. Tuy thương hại sự sa cơ, nghèo khổ, đáng thương nhưng ông Quyền vẫn không buông tha trước vẻ đẹp thanh tú của hình thể sắp làm đàn ông thực thụ của đứa con trai mà ông theo dõi từ lúc nhỏ tới tuổi trưởng thành.
“Không được!”. Ông Quyền nghĩ phải làm một việc gì khác hơn khi biết được Cường sắp tìm cách trốn đi xa quê hương. Chiếc dương vật của Cường vẫn dâng lên phun trào nhưng trả chưa dứt nợ. “Không thể được” Ông Quyền tính kế bắt Cường phải trở thành vật nuôi của ông vĩnh viễn.
Đêm đó, ông dùng sợi dây thừng trói Cường vào chiếc giường. Lúc đầu cậu tưởng là trò chơi mới lạ nhưng một lúc sau là hết cựa quậy. Hai ngón chân cái cũng bị cột chặt vào nhau.
-“Hôm nay, để ta thu nợ sòng phẳng nhé!, ta muốn có một thái giám hầu hạ bên mình”. Ông Quyền nói lời lạnh lùng trong sự nghiêm trang dứt khoát.
Ông Quyền thò tay lấy bộ đồ dao cau và kim chỉ dắt sẵn dưới tấm phản. Đây là bộ đồ nghề ta dùng để thiến heo thiến có và hôm nay ta muốn thu nợ tận gốc bằng hai hòn trứng dái.
Không khí ngào ngạt làm Cường chột dạ lo sợ. Ông Quyền muốn vọc cho thật thoả sức lần cuối cùng trên con cặc đẹp đẽ của đời trai tơ mới lớn này. Ông làm mọi cách bằng ngón tay điệu nghệ như đã thu nợ của nhiều người. Cường bị kích thích cho đến khi cái tinh dịch nhờn nhờn của lại phóng ra. Cậu rên rỉ trong khoái lạc. Nhưng khác với mọi lần, thân thể của cậu đang bị trói.
Dưới ánh đèn, ông Quyền kích thích như muốn vắt tinh đợt hai. Tuy Cường xin thôi nhưng dương vật của cậu như to thêm khiến đôi tay thô bạo lần này của ông Quyền cũng không nắm hết. Ông đè ngược chiếc dương vật lên bụng, vuốt lên vuốt xuống bao quy đầu để lộ hai hòn trứng dái mọng co giãn phía dưới.
“Chiếu theo giấy nợ, hôm nay chú mày phải trả cho chủ nợ bằng hai hòn cà này.” Ông Quyền nói như đọc làm Cường hốt hoảng, nỗi sợ mất dái đã xâm chiếm.
Cường van xin như từng van xin mỗi khi bị ông già chơi những trò chơi cột dây vào hai hòn dái quá đau. Nhưng lần này ông Quyền đã chuẩn bị lưỡi dao bén như thiến heo, rồi không một chút tần ngần, nắn kẹp hai ngón tay vào trứng dái. Cường rên rỉ xin đừng làm hại đời trai của cậu nhưng ông Quyền bỏ ngoài tai và nói vì cậu thiếu nợ quá nhiều, không khất được nữa, phải chịu bị thiến làm thái giám.
Nói rồi, ông nắn ngón tay vào bìu dái bằng đường dao hoa trên mắt như khủng bố tâm trí. Cường rên rĩ trong cảm giác kích dục lạ lẫm.
-“Xin đừng cụ ơi, cháu xin cụ đừng thiến, xin đừng, đau lắm…”
-“Cụ sẽ nuôi cháu suốt đời, con cún thương yêu, thiến đi sẽ ngoan ngoãn hơn nhiều, thiến xong cụ mới trừ hẳn nợ”.
Ông Quyền tiếp tục nắn rồi móc hai hòn dái của Cường kẹp giữa hai ngón tay. Đầu khấc của Cường như bạnh to ra, đỏ ong như chứa bầu máu nóng. Tiện tay, ông xóc lọ thêm vào cái nữa trong lúc miệng bặm lấy lưỡi dao. Rút dao từ miệng xuống, ông Quyền nhanh chóng rạch mạnh một đường chính giữa, máu tứa đỏ, để lộ hòn dái trắng xanh phọt ra.
Ông Bằng nhanh tay ngọ nguậy móc hẳn hia hòn bi lôi ra cho đến khi hai sợi dây lộ ra về phía mình. Cường oằn lên một cách đau đớn, chỉ chờ có vậy, ông Quyền kê lưỡi dao và cắt đoạn sợi gân cho hai hòn dái lìa khỏi thân thể. Ông Quyền cầm hai hòn dái của Cường lên. Hai hòn dái của trai tơ trắng xanh mượt mà. Đoạn, ông dùng rượu bôi vào vết cắt để cầm máu. Cường cắn răng và trào nước mắt khi ông Bằng xoa bột vôi hồng sát trùng rồi thoăn thoắt dùng kim chỉ để khâu vết cắt.
Cường nằm bất động trên chiếc giường trong khi ông Quyền đang tự hào đắc ý như đã thu được món nợ.
Ông Quyền rót một ly rượu thuốc, hai hòn dái Cường đang nằm trong chén rượu chờ đợi. Tợp một ngụm rượu, ông Quyền cho hòn dái lên cho vào miệng và nuốt ực xuống cuống họng.
Ông Quyền biết rằng cuối cùng món nợ ông cho vay đã lấy lại cả vốn lẫn lời.
Cường trở thành thái giám hầu hạ bên cạnh ông cụ Bằng kể từ ngày bị thiến. Cậu trở nên béo mập và cung cúc tận tuỵ với ông Quyền. Cường cũng hết ham mê gái đẹp bỏ ra ngoài chơi rong như những ngày trước khi bị thiến.

Danh sách chương:

Source: https://thevesta.vn
Category: Giải Trí