Chết về tâm linh có nghĩa là gì?
Chết về tâm linh có nghĩa là gì?
Trả lời
Chết về tâm linh là bị phân rẽ với Đức Chúa Trời. Khi A-đam phạm tội trong Sáng Thế kí 3:6, A-đam đã làm cho sự chết bắt đầu ảnh hưởng trên toàn nhân loại. Đức Chúa Trời phán dạy cho A-đam và Ê-va không được ăn trái cây biết điều thiện và điều ác. Lời phán ấy đi kèm với lời cảnh báo rằng nếu không vâng lời thì kết quả sẽ là sự chết: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết”. Cụm từ “Chắc sẽ chết” có thể dịch theo nghĩa đen là “đang chết ngươi sẽ chết”. Điều này báo hiệu một trạng thái liên tiếp của sự chết, bắt đầu bằng sự chết tâm linh, tiếp theo chính là sự suy thoái dần dần của cơ thể, và đỉnh điểm của sự suy thoái cơ thể là sự chết về cơ thể vật lý. Kết quả ngay tức thời khi A-đam bị rẽ với Đức Chúa Trời là sự chết tâm linh. Hành động lánh mặt khỏi Đức Chúa Trời (Sáng 3:8) là minh chứng cho sự phân rẽ, cũng như việc A-đam cố tình đổ thừa cho người nữ xui cho ông phạn tội (Sáng 3:12)
Không may thay, cái chết về tâm linh và cả đến cái chết về thể xác không chỉ giới hạn ở A-đam và Ê-va. Đại diện cho toàn nhân loại, A-đam làm cho cả nhân loại bị phạm tội. Phao-lô giải thích điều này rõ ràng trong Rô-ma 5:12, cho chúng ta biết rằng tội lỗi và sự chết vào trong thế gian và trải qua trên hết thảy mọi người qua tội của A-đam. Thêm vào đó, Rô-ma 6:23 chép rằng tiền công của tội lỗi là sự chết, tội nhân phải chết, vì tội làm chúng ta bị phân rẽ khỏi Đức Chúa Trời. Bất kì sự phân rẽ nào khỏi Nguồn Sống, thì sự chết là điều tất yếu.
Nhưng không chỉ tội thừa hưởng của tổ phụ là nguyên nhân dẫn đến sự chết tâm linh, mà cũng do tội lỗi của chính chúng ta. Ê-phê-sô 2 dạy rằng, trước khi được cứu, chúng ta đều chết vì lầm lỗi và tội ác mình (c.1). Điều này nói đến tình trạng chết tâm linh, Đức Chúa Trời cứu chúng ta (c.5, xem thêm Rô-ma 5:8). Cô-lô-se 2:13 nhắc lại chân lý này: “Khi anh em đã chết bởi tội lỗi …, thì Đức Chúa Trời đã khiến anh em sống lại với Đấng Christ, vì đã tha thứ hết mọi tội chúng ta.”
Khi chúng ta chết trong tội lỗi, chúng ta hoàn toàn không thể nào tin Đức Chúa Trời hay Lời Ngài. Chúa Giê-xu nhiều lần dạy rằng chúng ta không thể làm gì được nếu không có Ngài (Giăng 15:5) và chúng ta không thể đến với Chúa Giê-xu nếu Chúa Cha không kéo chúng ta đến với Ngài (Giăng 6:44). Phao-lô dạy trong Rô-ma 8 rằng suy nghĩ tự nhiên của chúng ta không thể đầu phục Đức Chúa Trời hay làm vui lòng Ngài được (c. 7-8). Trong tình trạng sa ngã của mình, chúng ta không thể nào hiểu được những điều thuộc về Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 2:14).
Hành động của Đức Chúa Trời mà nhờ đó Ngài làm chúng ta sống lại từ trong sự chết tâm linh được gọi là sự tái sinh (sinh lại). Tái sinh chỉ được thực hiện bởi Đức Thánh Linh, qua sự chết và sự phục sinh của Đức Chúa Giê-xu Christ. Khi chúng ta được tái sinh, chúng ta được đồng sống lại với Đấng Christ (Ê-phê-sô 2:5) và được làm nên mới bởi Đức Thánh Linh (Tít 3:5). Sự tái sinh giống như việc chúng ta được sanh lại lần thứ hai, như điều Chúa Giê-xu đã dạy Ni-cô-đem trong Giăng 3:3, 7. Được làm cho sống lại bởi Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ chẳng bao giờ chết – chúng ta có được sự sống đời đời. Chúa Giê-xu thường dạy rằng ai tin Ngài sẽ có được sự sống đời đời (Giăng 3:16, 36; 5:24; 11:25-26; 17:3)
Tội lỗi dẫn đến sự chết. Chỉ có một cách để thoát khỏi sự chết là đến với Chúa Giê-xu qua niềm tin, được hướng dẫn bởi Thánh Linh. Niềm tin nơi Đấng Christ sẽ dẫn đến sự sống tâm linh và cuối cùng là sự sống đời đời.
English
Trở lại trang chủ tiếng Việt
Chết về tâm linh có nghĩa là gì?
Chết về tâm linh là bị phân rẽ với Đức Chúa Trời. Khi A-đam phạm tội trong Sáng Thế kí 3:6, A-đam đã làm cho sự chết bắt đầu ảnh hưởng trên toàn nhân loại. Đức Chúa Trời phán dạy cho A-đam và Ê-va không được ăn trái cây biết điều thiện và điều ác. Lời phán ấy đi kèm với lời cảnh báo rằng nếu không vâng lời thì kết quả sẽ là sự chết: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết”. Cụm từ “Chắc sẽ chết” có thể dịch theo nghĩa đen là “đang chết ngươi sẽ chết”. Điều này báo hiệu một trạng thái liên tiếp của sự chết, bắt đầu bằng sự chết tâm linh, tiếp theo chính là sự suy thoái dần dần của cơ thể, và đỉnh điểm của sự suy thoái cơ thể là sự chết về cơ thể vật lý. Kết quả ngay tức thời khi A-đam bị rẽ với Đức Chúa Trời là sự chết tâm linh. Hành động lánh mặt khỏi Đức Chúa Trời (Sáng 3:8) là minh chứng cho sự phân rẽ, cũng như việc A-đam cố tình đổ thừa cho người nữ xui cho ông phạn tội (Sáng 3:12)Không may thay, cái chết về tâm linh và cả đến cái chết về thể xác không chỉ giới hạn ở A-đam và Ê-va. Đại diện cho toàn nhân loại, A-đam làm cho cả nhân loại bị phạm tội. Phao-lô giải thích điều này rõ ràng trong Rô-ma 5:12, cho chúng ta biết rằng tội lỗi và sự chết vào trong thế gian và trải qua trên hết thảy mọi người qua tội của A-đam. Thêm vào đó, Rô-ma 6:23 chép rằng tiền công của tội lỗi là sự chết, tội nhân phải chết, vì tội làm chúng ta bị phân rẽ khỏi Đức Chúa Trời. Bất kì sự phân rẽ nào khỏi Nguồn Sống, thì sự chết là điều tất yếu.Nhưng không chỉ tội thừa hưởng của tổ phụ là nguyên nhân dẫn đến sự chết tâm linh, mà cũng do tội lỗi của chính chúng ta. Ê-phê-sô 2 dạy rằng, trước khi được cứu, chúng ta đều chết vì lầm lỗi và tội ác mình (c.1). Điều này nói đến tình trạng chết tâm linh, Đức Chúa Trời cứu chúng ta (c.5, xem thêm Rô-ma 5:8). Cô-lô-se 2:13 nhắc lại chân lý này: “Khi anh em đã chết bởi tội lỗi …, thì Đức Chúa Trời đã khiến anh em sống lại với Đấng Christ, vì đã tha thứ hết mọi tội chúng ta.”Khi chúng ta chết trong tội lỗi, chúng ta hoàn toàn không thể nào tin Đức Chúa Trời hay Lời Ngài. Chúa Giê-xu nhiều lần dạy rằng chúng ta không thể làm gì được nếu không có Ngài (Giăng 15:5) và chúng ta không thể đến với Chúa Giê-xu nếu Chúa Cha không kéo chúng ta đến với Ngài (Giăng 6:44). Phao-lô dạy trong Rô-ma 8 rằng suy nghĩ tự nhiên của chúng ta không thể đầu phục Đức Chúa Trời hay làm vui lòng Ngài được (c. 7-8). Trong tình trạng sa ngã của mình, chúng ta không thể nào hiểu được những điều thuộc về Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 2:14).Hành động của Đức Chúa Trời mà nhờ đó Ngài làm chúng ta sống lại từ trong sự chết tâm linh được gọi là sự tái sinh (sinh lại). Tái sinh chỉ được thực hiện bởi Đức Thánh Linh, qua sự chết và sự phục sinh của Đức Chúa Giê-xu Christ. Khi chúng ta được tái sinh, chúng ta được đồng sống lại với Đấng Christ (Ê-phê-sô 2:5) và được làm nên mới bởi Đức Thánh Linh (Tít 3:5). Sự tái sinh giống như việc chúng ta được sanh lại lần thứ hai, như điều Chúa Giê-xu đã dạy Ni-cô-đem trong Giăng 3:3, 7. Được làm cho sống lại bởi Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ chẳng bao giờ chết – chúng ta có được sự sống đời đời. Chúa Giê-xu thường dạy rằng ai tin Ngài sẽ có được sự sống đời đời (Giăng 3:16, 36; 5:24; 11:25-26; 17:3)Tội lỗi dẫn đến sự chết. Chỉ có một cách để thoát khỏi sự chết là đến với Chúa Giê-xu qua niềm tin, được hướng dẫn bởi Thánh Linh. Niềm tin nơi Đấng Christ sẽ dẫn đến sự sống tâm linh và cuối cùng là sự sống đời đời.
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh