Thành tâm cảm ứng Phật nhiệm màu

Thật là một duyên lành khi Châu Thanh có thời cơ được san sẻ câu truyện của mình, về nhân duyên đến với đạo Phật và cả sự nhiệm mầu của Phật pháp trong cuộc sống .Thiếu nữ xinh đẹp từ bỏ đời sống xa hoa, quy y cửa Phật Tuy vậy, những điều Châu Thanh san sẻ sau đây chỉ là sự thấy biết còn hạn hẹp của mình so với Phật pháp. Châu Thanh nghĩ sự thấy biết ấy chỉ như thể một giọt nước trên biển cả vậy. Nhưng kỳ vọng, dù là một giọt nước nhỏ bé cũng hoàn toàn có thể góp thêm phần ươm thêm một hạt giống Bồ Đề cho quý vị nào hữu duyên.

Châu Thanh sinh ra trong một gia đình nông dân ở tỉnh Tây Ninh, quanh năm chỉ biết cày cấy. Tuy vậy, Châu Thanh lại có lòng đam mê nghệ thuật, rất yêu ca hát. Một nhân duyên tình cờ, năm 1979 Châu Thanh gặp được người cậu là nhạc sĩ Đoàn Viên làm ở đoàn Sài Gòn 2. Cậu nói: “Giọng hát cháu được đó, để cậu đưa vào đoàn gặp NSND Nhật Lam để thử hơi xem sao, nếu ông đồng ý thì mình sẽ đi hát”. Châu Thanh nghe cũng thích lắm, tuy từ bé đến lớn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thành nghệ sĩ nhưng ở quê hồi đó cấy lúa xong đợi tới mùa lúa chín cũng lâu, nên Châu Thanh nghĩ hay là trong thời gian đợi mùa lúa chín mình đi theo đoàn hát để kiếm cơm sống qua ngày, đỡ tốn kém gia đình. Nói vậy là Châu Thanh đi, sau đó được thử giọng và không ngờ mình trở thành nghệ sĩ luôn cho tới bây giờ.

Nghệ sĩ Châu Thanh

Nghệ sĩ Châu Thanh

Cuộc sống cứ thế trôi đi, Châu Thanh cũng trải qua bao thăng trầm trong cuộc sống nghệ sĩ. Đời sống của một nghệ sĩ có chút thành công xuất sắc cứ cuốn mình theo những show diễn ở nơi này nơi kia. Rồi những cuộc vui thâu đêm khiến Châu Thanh không có tích tắc nào được ngọt ngào tâm tư nguyện vọng để nghĩ đến việc chăm bón cho hạt giống tâm linh nơi tâm hồn mình. Cho đến năm 2000, Châu Thanh có duyên được sư Minh Giới mời thu CD vở tuồng Bước Chân Xuất Thế nhưng lúc đó Châu Thanh bận hợp đồng lịch diễn ở miền Tây, nên không hề nhận lời cùng sư. Khoảng một tháng sau, Châu Thanh về thành phố thì nhận được điện thoại cảm ứng của sư : “ Châu Thanh về chưa ? ” Châu Thanh nói : “ Mô Phật, dạ bạch sư con đã về rồi ạ ”. Rồi Châu Thanh hỏi tiếp : “ Vở tuồng hôm trước mình thu chưa sư ? ” Sư nói : “ Chưa, sư vẫn đang đợi Châu Thanh đây ! ” Châu Thanh mừng lắm, nghĩ vậy là mình có duyên được đóng vở tuồng kể về lịch sử vẻ vang đức Phật Thích Ca rồi. Sau đó, Châu Thanh cùng với sư bắt tay vào việc làm thu băng. Trong quy trình thu âm, Châu Thanh bỗng thấy thấm thía những lời văn kể về đức Phật. Thấy sao mà hay, mà kỳ diệu quá ! Châu Thanh còn nhớ mãi những câu văn như thế này : “ Vui trong tham dục, vui rồi khổ, khổ để tu hành, khổ hóa vui. Nếu biết có vui rồi có khổ, thà rằng đừng khổ, cũng đừng vui ”. Khi được đọc, được ngâm những lời pháp của đức Từ Phụ, Châu Thanh cảm thấy hổ thẹn cho mình, sao lâu nay mình lại sa đọa trong đời sống với những tháng ngày thật vô bổ. Lâu nay ai nhìn cũng nghĩ là Châu Thanh hiền, nhưng mà thực sự là những năm tháng tuổi trẻ Châu Thanh cũng cờ bạc, rượu chè, trai gái, ăn chơi nhảy nhót thâu đêm, … Cuộc đời của một người nghệ sĩ, khi đã có chút thành công xuất sắc sớm thì bản ngã càng lớn, mình không làm chủ được bản thân nên càng dễ sa vào con đường đọa lạc. Được tham gia trong vở tuồng Bước Chân Xuất Thế nghe được những lời pháp “ Cuộc đời có nghĩa gì đâu, nay còn mai mất có chi của mình ”, Châu Thanh lại càng tỏ ngộ, sống trên cuộc sống này nếu chỉ chăm sóc cho mái ấm gia đình thì đó là nghĩa vụ và trách nhiệm của một người con, người chồng, người cha trong mái ấm gia đình, đó là điều rất là thông thường. Nhưng còn nghĩa vụ và trách nhiệm so với xã hội, nhất là khi được nhiều người thương mến thì phải làm gì đó để đền ơn xã hội. Nên, những năm tháng gần đây Châu Thanh cũng thường cùng với bạn hữu đồng nghiệp tham gia những chương trình từ thiện, mong hoàn toàn có thể làm một chút ít gì đó góp phần với xã hội. Ca sĩ Tùng Dương : Tìm thấy trần gian trong chính mình Lại nói về vở tuồng, việc làm này được thực thi với rất nhiều thuận duyên, khi thu CD xong, Châu Thanh ước giá mà quay video để phát hành cho đại chúng xem thì hay quá ! Sư cũng tán đồng với ý tưởng sáng tạo của Châu Thanh nhưng lúc đó cả hai thầy trò vẫn chưa biết tìm đâu ra nguồn kinh phí đầu tư để triển khai. Không lâu sau, Châu Thanh có người bạn bên Canada về, người bạn ấy cũng là một người theo dõi ngưỡng mộ Châu Thanh. Khi biết sư và Châu Thanh có nguyện vọng như thế thì người bạn ấy hỏi quay video như vậy cần bao nhiêu tiền. Lúc ấy Châu Thanh gọi điện cho đạo diễn Phượng Hoàng, anh nói cần khoảng chừng 5 ngàn đô-la. Nghe vậy thì người bạn ấy phát tâm cúng dường số tiền ấy để Châu Thanh và sư thực thi vở tuồng Bước Chân Xuất Thế.

Vở tuồng thành công tốt đẹp, sư cùng với Châu Thanh chở đi khắp các chùa phát hành, được chư Tôn đức và Phật tử khắp nơi đón nhận, hoan hỷ. Rất nhiều Phật tử đã gọi điện bày tỏ mong muốn được xem tiếp vở tuồng còn lại. Sư mừng lắm, rồi sư báo tin cho Châu Thanh biết có người phát tâm cúng dường để thực hiện vở tuồng tiếp theo. Nhưng người đại thí chủ ấy không để Châu Thanh đóng nữa mà thay người khác. Một người bạn của Châu Thanh nói lại rằng, sư nhờ chị ấy nhắn lại với Châu Thanh là sư cũng khó xử lắm, không biết làm sao, vì những ngày tháng ở thành phố này sư đi đâu, làm bất cứ công việc gì Châu Thanh cũng lo cho sư, nên giờ không biết nói sao với Châu Thanh, trong khi người thí chủ ấy cũng có tâm nguyện là muốn xiển dương đạo pháp.

Nghe người bạn nói vậy, Châu Thanh buồn lắm, không nói gì, Châu Thanh về nhà thắp nhang cầu nguyện : “ Bạch Từ Phụ, con có nhân duyên được kể về cuộc sống của Ngài, con rất ngưỡng mộ từ phụ vì tâm đại hùng, đại lực, đại từ bi của Ngài. Con rất kính ngưỡng Ngài, con mong sao được đóng vở tuồng toàn vẹn, dù có chết con cũng mãn nguyện, xin từ phụ hãy chứng lòng con ”. Thấy chồng buồn mà không nói năng gì, vợ Châu Thanh hỏi : “ Sao thấy mấy ngày hôm nay anh buồn quá vậy ? Có chuyện gì không ? ”. Châu Thanh kể lại sự tình cho vợ nghe, rồi Châu Thanh nói : “ Em ơi, anh nhờ em giúp cho anh một chuyện, anh mong em hãy giúp anh, tại vì không biết kiếp sau anh có được đầu thai làm người nữa hay không, vậy nên anh mong em hãy giúp anh được bán nhà ”. Vợ Châu Thanh hoảng loạn hỏi : “ Bán nhà làm chi ? ”. Châu Thanh bảo : “ Bán nhà làm phim Phật ”. Vợ Châu Thanh nói tiếp : “ Rồi mình ở đâu ? ”. Châu Thanh nói : “ Mình vô chùa ở, anh quen nhiều chùa lắm ”. Vợ Châu Thanh lặng thinh một lúc lâu rồi nói : “ Thôi được rồi, anh cứ bán nhà để làm phim đi anh ”. Châu Thanh mừng quá thỉnh hoa quả chạy vào chùa, quỳ bạch với đức Thế Tôn : “ Bạch đức Thế Tôn, ngày hôm nay con đã thuyết phục được vợ con chấp thuận đồng ý cho con bán nhà, và lần này con xin Từ Phụ chứng tỏ cho lòng thành của con để con được gọi điện thỉnh ý sư xem sư có chấp thuận đồng ý cho con được như tâm nguyện không ”. Châu Thanh gọi cho sư : “ Bạch sư, vở tuồng mình khi nào thực thi vậy sư ? ” Sư nói : “ Tuồng đã xong rồi nhưng còn thực thi thì … ” Châu Thanh hiểu ý sư nên nói luôn : “ Bạch sư, con hiểu rồi sư à, nhưng giờ đây Châu Thanh hoàn toàn có thể giúp sư phương tiện đi lại để triển khai vở tuồng, sư có chấp thuận đồng ý không ? ” Sư nói : “ Nhưng mà Châu Thanh làm gì có tiền ? ”. Châu Thanh liền vấn đáp : “ Bạch sư, con có tiền, con đã quyết định hành động bán nhà rồi ”. Bên kia đầu dây, Châu Thanh nghe tiếng sư khóc, sư nói : “ Châu Thanh làm sư cảm động quá, thôi để sư nói với Ban tổ chức triển khai nếu người ta không đồng ý chấp thuận thì sư sẽ làm theo ý của Châu Thanh ”. Chừng một lát sau, sư gọi lại và nói : “ Châu Thanh ơi, vậy là Đạo Vàng Muôn Thuở đang chờ Châu Thanh kể tiếp ”. Châu Thanh vui mừng khôn tả, vậy là đức Phật đã chứng cho lòng thành của Châu Thanh. Châu Thanh không cần phải bán nhà nữa mà vẫn hoàn toàn có thể liên tục thực thi vở tuồng tiếp theo. Châu Thanh còn nhớ mãi những câu văn như thế này: “Vui trong tham dục, vui rồi khổ, khổ để tu hành, khổ hóa vui. Nếu biết có vui rồi có khổ, thà rằng đừng khổ, cũng đừng vui”.

Châu Thanh còn nhớ mãi những câu văn như thế này: “Vui trong tham dục, vui rồi khổ, khổ để tu hành, khổ hóa vui. Nếu biết có vui rồi có khổ, thà rằng đừng khổ, cũng đừng vui”.

Từ khi có duyên lành được đến chùa, được nghe những lời giảng dạy của chư Tôn đức, của quý thầy, Châu Thanh thấy rằng cuộc sống này thật vô thường, chẳng khi nào hoàn toàn có thể biết được chuyện gì sẽ xảy đến với mình. Bản thân là một người nghệ sĩ, đời sống nay đây mai đó, cứ mải mê với những lịch trình mới, cho đến một ngày Châu Thanh nhận thấy có vẻ như có yếu tố gì đó với sức khỏe thể chất của mình, đi khám bác sĩ, mới hay mình đã mắc viêm gan siêu vi C. Lúc ấy, Châu Thanh biết là cái gọi là vô thường ấy không còn nằm trong lời dạy của quý thầy nữa, mà nó đã thực sự đến với cuộc sống Châu Thanh rồi. Châu Thanh khởi đầu chuẩn bị sẵn sàng hành trang cho mình. Châu Thanh tâm sự với vợ : “ Trước nay vì đời sống, vì em và các con nên anh phải đi hát ngày đêm để lo cho mái ấm gia đình tất cả chúng ta có mái ấm thời điểm ngày hôm nay. Bây giờ sức khỏe thể chất của anh không được như trước, nên anh sẽ không đi diễn nữa. ” Bình thường, Châu Thanh chỉ niệm Phật những ngày không đi hát, nhưng mở màn hôm ấy Châu Thanh niệm chú đại bi mỗi ngày 21 biến và niệm Phật 1080 lần. Châu Thanh niệm Phật không phải để hết bệnh, mà để lúc lâm chung được theo Phật. Nhưng có ngờ đâu khoảng chừng ba tuần sau đi kiểm tra lại sức khỏe thể chất thì tự nhiên thấy bệnh không còn nữa. Châu Thanh còn tưởng mình nhầm, nhưng xem lại tên thì đúng là tên của mình rồi. Đúng là Phật pháp nhiệm mầu quá ! Angela Phương Trinh kể chuyện ăn chay trường : Ăn chay quan trọng là cái tâm hướng Phật Lúc trẻ, Châu Thanh thường hát về tình yêu, về những câu truyện tình trắc trở, trái ngang, đẫm nước mắt. Sau này, Châu Thanh nghĩ mình nên hát những bài hát về quê nhà, quốc gia để góp phần một phần cho xã hội. Đặc biệt là khi biết đạo rồi thì Châu Thanh hay hát những bài nói về công ơn cha mẹ, công ơn thầy tổ, nhất là công ơn đức Phật đã cứu đời ta. Hiện tại, Châu Thanh cùng với mái ấm gia đình cứ mỗi mùa Phật đản hoặc mùa Vu Lan, cảm thấy vui vì được đem lời ca tiếng hát của mình dâng cúng lên chư Phật mười phương. Khi đã hiểu được lời dạy của Phật, Châu Thanh cũng mong mình có được hạnh nguyện lợi tha là đem đến niềm vui cho người khác, nên mỗi khi có việc từ thiện, Châu Thanh đều sẵn lòng tham gia. Châu Thanh cũng có duyên tổ chức triển khai những chương trình trợ giúp cho việc làm từ thiện, nên bạn bè nghệ sĩ thường gọi vui Châu Thanh là ông bầu chùa. Có duyên được biết đến Phật pháp, Châu Thanh cũng đã thấy, nghe và cảm nhận được hạnh nguyện to lớn của nhiều vị Phật tử. Có lần Châu Thanh đi mừng khánh thành tôn tượng đức Phật A Di Đà, nghe nói kinh phí đầu tư kiến thiết xây dựng lên tới 12 tỷ đồng. Từ đó Châu Thanh nghĩ rằng việc làm của mình cũng chỉ là một việc nhỏ bé, góp thêm phần đem đến niềm vui cho cuộc sống này thôi. Nếu đem ra so với những người khác thì Châu Thanh cũng thấy hổ thẹn nhiều lắm. Thế nhưng, Châu Thanh nghĩ mình hoàn toàn có thể làm được điều gì có ích thì dù nhỏ cũng hãy cố gắng nỗ lực làm tốt nhất hoàn toàn có thể. Bởi những người có số phận kém như mong muốn khi nhận được sự chăm sóc san sẻ của hội đồng thì họ vui mừng và cảm thấy được an ủi nhiều lắm. Họ sống với sự đơn độc, mặc cảm bệnh tật và những đau đớn trên thân thể nên mỗi khi anh chị em nghệ sĩ đem lời ca tiếng hát đến cho họ giống như là đem mùa xuân, đem sự sống về vậy. Bản thân tất cả chúng ta đôi lúc chỉ bị nổi một hạt mụn, hay làn da hơi sạm một chút ít thôi là đã cảm thấy buồn, thấy khổ sở rồi, những còn những con người ấy, có người đã mất đi cả một phần thân thể, chịu đựng biết bao sự giày vò của bệnh tật. Họ xấu số hơn tất cả chúng ta quá nhiều. Thế nên, dù bận đến đâu Châu Thanh cũng nỗ lực sắp xếp cùng anh chị em nghệ sĩ đem lời ca tiếng hát và một chút ít quà nhỏ của mình đến với những con người ấy. ( Còn tiếp )

Nhân vật: Nghệ sĩ Châu Thanh

Biên tập từ chương trình Phật Pháp Nhiệm Mầu kỳ 30

Qúy bạn đọc theo dõi video Nghệ sĩ Châu Thanh : quá khứ cờ bạc, rượu chè, trai gái … Vì sao quay đầu theo Phật pháp ? tại đây :

Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp