Đạo Phật cho bé

Đạo Phật cho bé

Cha mẹ nào sinh con cũng mong con sau này mạnh khỏe, mưu trí, tình cảm, hướng thiện ; vì vậy hết lòng chăm chút cho con, từ chuyện vật chất đến chuyện tâm hồn và trí tuệ. Món ăn ý thức được mẹ cho con chiêm ngưỡng và thưởng thức từ rất sớm bằng lời ru con với những câu thơ, câu ca dao, câu hò thắm đượm tình quê, tình người. Chuyện à ơi, ru em cho em cho théc cho muồi trong trưa hè nôi đưa kĩu kịt hoàn toàn có thể rơi vào quên lãng. Nhưng ngày này, Đông cũng như Tây, nhiều bà mẹ đã đọc cho con nghe thơ văn nhẹ nhàng, êm đềm, ý tứ, kể cho con nhiều truyện cổ tích, truyện thần tiên trước giờ ngủ của bé. Những gì tinh hoa sẽ đọng lại trong tâm hồn của bé để sau này nuôi dưỡng cuộc sống. Khi trẻ lớn lên, biết đọc, mẹ sẽ cùng với bé đọc sách, rồi đến ngày mẹ chỉ đóng vai trò hướng dẫn, còn bé thì dữ thế chủ động đọc và tiếp thu .
Tất nhiên, sách cho bé phải lành, phải hay, tương thích với tâm sinh lý lứa tuổi, chữ to rõ, trình diễn và hình minh họa đẹp, câu truyện đơn thuần mà mê hoặc, giúp cho trí tưởng tượng của bé bay bổng. Truyện đời xưa, truyện thần tiên, truyện dã sử đều thích hợp. Vậy thì truyện Phật giáo cho con, trừ những truyện có ông Bụt hiền lành, giúp người, có phép thần thông như truyện Tấm Cám, cho đến khi mới đây, tôi được đọc trên tạp chí Shambhala Sun số tháng 1 năm 2012, một tạp chí Phật giáo có uy tín của Mỹ, một bài nhan đề : “ Good Books for little Buddhas ” ( Tạm dịch : Sách hay cho những vị Phật nhỏ ) của tác giả Tynette Deveaux, một biên tập viên của tạp chí Phật giáo Buddhadharma .

Bạn đang đọc: Đạo Phật cho bé

Tynette Deveaux là mẹ của đứa con trai nhỏ 7 tuổi. Cũng như mọi mái ấm gia đình khác ở Mỹ, đứa con vào tuổi đó, nhất là con trai, đều đã biết quậy máy vi tính và biết chơi video game. Ở đây, bà mẹ này đã cẩn trọng quản trị máy vi tính và game, cho nên vì thế con muốn dùng máy thì phải được mẹ đăng nhập. Game mê hoặc, cám dỗ con nít quá trời, làm thế nào hoàn toàn có thể đưa sách cho con mình sửa chữa thay thế cái ma lực đó được ? Thế mà bà mẹ này đã tìm sách, kể cả sách Phật, nhằm mục đích lôi cuốn trí tưởng tượng của bé, và hai mẹ con cùng vui tươi. “ Tôi đã kể chuyện Phật cho con từ khi nó 4 tuổi. Qua mấy năm rồi, tôi tin những truyện đó đã tác động ảnh hưởng tốt đến cách mà nó nhìn nhận cuộc sống, và tạo tình cảm lành mạnh cho đứa trẻ lớn lên ” .
Trong bài báo, Tynette Deveaux đã dẫn khá nhiều sách kể chuyện Phật dành cho mần nin thiếu nhi, một trong số đó tập hợp những truyện về tiền thân đức Phật được viết lại cho thích nghi với trẻ, một số ít khác là những sáng tác của những nhà văn Mỹ, Anh, những người mong ước đem đạo Phật đến với mần nin thiếu nhi, toàn bộ đều được trình diễn sung sướng và sôi động .

Những câu truyện tương quan đến tiền thân đức Phật là những chuyện gì ? Đó là những chuyện thông dụng, Open trong những tuyển tập truyện Phật giáo ở nước ta .
Tôi phát hiện truyên “ The Prancing Peacock ” ( Con công vênh vang ). Ngày xưa, những loài muông thú sống chung với nhau, mỗi loài có một vị vua. Thú bốn chân thì chọn sư tử hùng dung, loài cá thì chọn con cá thật lớn, loài chim thì chọn con chim thật đẹp, đó là Thiên Nga vàng. Vua Thiên Nga có một cô con gái mỹ miều. Lớn lên, cô này mong sao mình lấy được một tấm chồng xứng danh. Vua cha rồi cũng tìm được một ứng viên : đó là anh Công muôn hồng ngàn tía, đuôi dài sặc sỡ. Được lọt vào mắt xanh, chàng Công khoái chí múa, phô diễn nhan sắc và tài nghệ, đến mức kiêu ngạo, anh ta vươn đầu lên trời và quên cả công chúng xung quanh, đã phô bày toàn bộ bộ phận của khung hình. Các loài chim khác cười khúc khích, còn Vua Thiên Nga thì phật ý, cho rằng anh Công này không biết lịch sự và trang nhã và ý tứ, không biết hổ thẹn là gì, thế cho nên chẳng ngó ngàng chàng trai này nữa .

Một câu truyện khác là truyện “ Hạt cải ”. Ngày xưa, vào thời Đức Phật, có một bà mẹ thút thít đau đớn có đứa con trai mới mất, và bà nhất quyết xin gặp Phật vì tin Ngài có phép lạ sẽ cứu con mình sống lại. Ngài nhìn bà mẹ với lòng từ ái, thế rồi Ngài nhẹ nhàng dạy : “ Ta sẽ giúp bà. Nhưng trước đó, bà hãy đi hết mọi nhà trong làng này, hỏi xin một hạt cải của nhà nào từ trước đến nay không có người nào chết mà mang hạt cải đó về cho ta ”. Nghe lời Phật, bà đi khắp làng, nhưng chẳng tìm được nhà nào mà từ trước đến nay không có người chết. Bà ngộ ra rằng cái khổ của người thân trong gia đình mất đi ai cũng có, cái chết là bình đẳng, có sinh thì có diệt .

Trên đây là các câu chuyện trong các tuyển tập truyện Phật giáo lấy từ chuyện tiền thân của đức Phật mà Tynette Deveaux kể cho con nghe và cho con đọc. Không chỉ truyện tiền thân, mà còn có những sáng tác hay của các tác giả Anh, Mỹ thấm đượm triết lý Phật giáo. “Moody Cow Meditates” (tạm dịch: Bò Chướng thiền” là một truyện như thế.

Nhân vật chính là chú bé Peter, bản tính hay cáu giận, bị mọi người đặt cho bí danh là Bò Chướng. Một ngày tai ương đến với Peter, khởi đầu với một giấc mơ kinh hoàng. Cậu gặp phải một dị nhân khổng lồ có ba mắt. Sáng sớm, cậu phát hiện em của cậu vẽ bậy trên tấm ván trượt tuyết mới tinh của cậu. Rồi cậu bị trễ xe buýt, phải đến trường bằng xe đạp điện đi trên tuyết. Cậu còn bị té lên té xuống, trầy xước hết cả đầu gối. Tan học về, Peter đâm sầm vào xe tải của cha cậu. Cơn giận nổ bùng, cậu ném mạnh trái bóng chày vào hành lang cửa số. Phen này thì ông nội phải vào cuộc để giúp cháu hóa giải cơn giận. Ông và cháu cùng sẵn sàng chuẩn bị một nước gọi là bình tâm ( mind jar ). Cứ mỗi lần cơn giận nổi lên, Peter bỏ một nhúm chất sủi bọt vào bình, nhìn bình đang sủi bọt, theo dõi những xúc cảm của mình, bọt sôi lên một hồi rồi bình nước trở lại trạng thái như cãu. Cậu nhận ra rằng cũng như hiện tượng kỳ lạ sôi sục trong bình, cơn giận rồi sẽ qua đi, yên bình sẽ trở lại. Thật là vô ích và tai hại cho những hành vi nông nổi !
Một truyện khác đầy nhân ái là “ Zen Ties ” ( Tạm dịch là “ Tâm bao dung ” ). Con gấu trúc Stillwater khôn ngoan và hòa nhã kết bạn với ba đứa bé Addy, Michael và Karl. Mấy đứa bé này vốn sợ và không thích cô giáo Whitaker, đã lớn tuổi và đã về hưu, nhưng gấu trúc thuyết phục ba bạn đi cùng mình đến nhà cô giáo. Gấu trúc ý kiến đề nghị mấy bạn nấu súp cho cô và lau nhà. Lòng tốt của những em bé khiến lòng cô Whitaker vốn thường ngày không dễ chiều trở nên mềm lại. Cô mở màn dạy kèm Michael để chuẩn bị sẵn sàng cho kỳ thi đánh vần sắp đến mà em rất lo ngại. Nội dung truyện đã chứng tỏ mọi sự hằn học giữa bọn trẻ và cô giáo là do thiếu hiểu biết và si mê, và chỉ có từ bi và trí tuệ mới xóa bỏ ngăn cách giữa người với người .

Những câu truyện nhẹ nhàng về triết lý đạo Phật, về từ bi hỷ xả, về từ bỏ tham giận kiêu căng được bà mẹ dẫn nhập vào tâm hồn trẻ như những giọt sương mai đọng trên cây lá xanh tươi. Người đọc nước ta chắc rằng thú vị với những câu truyện này, tuy rằng vẫn hoàn toàn có thể tự hỏi, liệu những khái niệm tiền thân, luân hồi, giải thoát, thiền có thích hợp với con trẻ không ? Nhưng ở đây đã có giải đáp, và người “ thực nghiệm ” chính là bà mẹ Tynette Deveaux, cùng với đứa con trai ở nước Mỹ tân tiến, nơi mà Phật giáo là một tôn giáo mới. Tôi xin trích dẫn Tóm lại trong bài của Tynette Deveaux :
“ Tôi không biết những sách này có tác động ảnh hưởng lâu dài hơn đến con trai tôi như thế nào. Chúng có khuyến khích con tôi tìm hiểu và khám phá đạo Phật khi nó lớn lên không ? Có thể. Nhưng hiện tại những sách này đã gợi ý cho con tôi đặt ra nhiều câu hỏi và đề tài để chúng tôi bàn cãi và cũng đưa ra những manh mối khả dĩ để xử lý những trường hợp và những xúc cảm khó xử thường xảy ra. Không phải chỉ con trẻ mới có được quyền lợi từ những quyển sách này. Người lớn cũng cảm được những lời dạy bảo sâu xa mà những cuốn sách trình diễn với những ngôn từ rất rõ ràng và chân thành .

Con tôi hoàn toàn có thể chọn chơi video game thay vì chọn đọc sách bất kỳ khi nào, nhưng tôi tin thói quen đọc sách trước khi đi ngủ của hai mẹ con tôi được cho phép con cảm kích cuộc hành trình dài mà chúng tôi cùng đi với nhau ” .

Ở nước ta, sách truyện thiếu nhi khá nhiều, truyện tranh cũng lắm nhưng không thấy xuất hiện những sách chỉ viết về truyện kể Phật giáo dành cho thiếu nhi, có chủ đích đạo đức, trong khi có rất nhiều truyện như thế, đặc biệt là truyện tiền thân Đức Phật. Nên chăng cần có những truyện Phật giáo cần cho thiếu nhi được viết một cách trong sáng, rút gọn, dễ đọc, hấp dẫn với hình thức đep, chữ khá to, hình ảnh minh họa sống động, tươi vui để mẹ kể cho con nghe trước giấc ngủ, hoặc mẹ hướng dẫn con đọc, thay vì để con mê mẩn với máy tính và game. Không chỉ là truyện vui, truyện giải trí mà những cuốn sách như thế là một cách để bé đến gần Phật một cách tự nhiên, và là hành trang trí tuệ, đạo đức và tình cảm của bé sau này trên đường đời.

(Trích “Đất lành”
Tác giả: Cao Huy Hóa
Nguồn: NXB Văn hóa – Văn nghệ 2013)
 

Source: https://thevesta.vn
Category: Phật Pháp