Tâm Linh Là Có Thật – Truyện ma online – Đọc truyện
Truyện ma có thật luôn giành được sự quan tâm rất lớn từ tất cả mọi người bởi sự ly kỳ và huyền bí của nó, Những truyện ma, truyen ma co that tất cả đều được viết lại qua lời kể của những người đã gặp thực sự trong đời sống hàng ngày. Dù chưa thể khẳng định những câu chuyện đó là thật hay giả nhưng hiện nay có nhiều chuyện khoa học vẫn chưa lý giải được nên vẫn không loại trừ tính chân thực của nó. “Tâm Linh Là Có Thật” cũng là một trong những truyện ma được viết lại qua lời kể chân thật của người trong cuộc đã gặp phải ma.
Có bao giờ các bạn đã tự đặt câu hỏi rằng liệu …. song song với thế giới mà con người đang sống đã hoặc đang tồn tại một thế giới khác với chúng ta ? đã bao giờ các bạn đặt lòng tin của mình vào những chuyện ma quỷ ? những hiện tượng mà khoa học cũng không bao giờ có thể giải thích được và cã những hiện tượng siêu nhiên ? Vâng ! hiện tượng đó đã được người đời gọi rằng Tâm Linh, đó là câu truyện hôm nay tôi muốn viết và chia sẽ với tất cã mọi người ! vậy thế giới tâm linh là gì ….. đó là nơi những oan hồn ….. trú ẩn
Phần 1
Đây là một câu truyện có thật không phãi do bản thân tôi trải qua, tôi nghe được từ những lời kể chấp vá của mọi người, câu chuyện kinh động này đã từng 1 thời làm cho cã xóm tôi điên đảo … sợ hãi … thậm chí có người đã phãi chết !!!! nó bắt nguồn từ một số điện thoại di động của một gia chủ gần trong xóm tôi tên là Chị Đào ( Xin phép ko đc nói rõ họ tên ) Gia đình chị dọn đến xóm chúng tôi ở khi tôi còn 5 tuổi, gia đình chúng tôi đối diện với chị, nên tình cảm hàng xóm cũng rất tốt và thân mật, khi còn nhỏ tôi thường hay qa nhà chị chơi cùng con của chị ấy, và chính tôi cũng tận mắt chứng kiến tất cã mọi việc. Vẫn còn nhớ rất rõ khi tôi học lớp 7 gia đình chị có tang, người mất là cha ruột chị ấy, mọi người trong xóm vẫn gọi là Ông Năm. Theo tôn giáo người hoa, những đồ dùng mà người đã mất hay dùng sẽ được hỏa tang cùng người mất hoặc bị vứt bỏ ra khỏi nhà vì người hoa cho rằng đó là những vật dụng mang lại xui xẻo, Ông Năm mất mọi thứ của ông cũng được hỏa táng cùng ông, đúng sau 1 tuần khi ông mất thì trong gia đình ông xảy ra chuyện, tôi nhớ khi đó tôi đang ngồi trước cửa nhà đối diện nhà Chị Đào vừa có tang thì một cú điện thoại gọi đến, người nghe máy là Bà Năm vợ của ông năm vừa mất, tôi chẳng biết bà đàm thoại với ai trong điện thoại nhưng mà Bà cứ 1 tay che lấy miệng, nước mắt thì cứ tuông, sau cú điện thoại đó thì mắt bà ko thấy gì nữa, cơ thể bị co giật … và miệng bị méo 1 bên, đôi mắt cứ mở to nhìn trầm trầm vào tấm di ảnh của Ông Năm vừa mất được treo trên bàn thờ chưa được 1 tháng, sau đó thì cơ thể bà bị liệt đi, khi đưa đến cấp cứu bác sĩ chuẩn đoán bà bị sa chấn tâm lý dẫn đến 1 đường dây thần kinh trong não bị đứt và bị bại liệt. Đó là người duy nhất biết được trong điện thoại là ai ?, và người trong điện thoại đã nói gì để khiến cho bà bị bại liệt như vậy và cũng bị câm từ đó. Lúc này trong xóm nháo nhào lên vì căn bệnh của bà, tôi cũng tự đặt cho mình 1 câu hỏi vì sao ? ai đã nói gì với bà ấy ? từ ngày đó, sau khi mất đi ba, mẹ thì bại liệt Chị Đào đã cắt hẳn số điện thoại bàn trong gia đình và chuyển sang sử dụng điện thoại di động, từ ngày cắt số bàn đi, mọi thứ trở lại bình thường, ba mẹ tôi cũng ko cho tôi sang nhà chị ấy chơi thường xuyên nữa ! sau 49 ngày ông năm mất đi, gia đình chị mời các thầy về để làm lễ cầu siêu 49 ngày mất của ông. Nhưng lạ thay khi thắp nhang chuẩn bị làm lễ thì đột nhiên xãy ra chuyện lạ, những cây nhang đốt trên bàn thờ ông không bao giờ được cháy ?
Chị Đào hỏi : “Sao Vậy Thầy ?”
lúc này Đạo Trưởng ( Chủ trì buổi lễ cầu siêu 49 ngày, thường là những người Trụ Trì, mà người hoa gọi là Đạo Trưởng ) trả lời : “Lúc đem xác đi hỏa táng, cô chắc chắn là đã hỏa táng tất cã mọi thứ liên quan đến người đã mất hay chưa ?”
Chị Đào : “Đã hỏa táng tất cã rồi ạ”
Lúc này cổ họng thầy khô lại chẳng có thể nói nên lời, như thể có ai đó đang bóp cổ thầy ngăn chặn sự gì đó kinh hãi sắp được thốt lên, mắt thầy trợn trắng như bị treo cổ, sự việc hoảng loạn làm cho các tăng nhân đi theo cũng rối rắm hoảng sợ toán loạn và gây chú ý cho các hộ gia đình xung qoanh bởi những tiếng la trong kinh hãi dù lúc ấy chỉ mới 4h sáng, người đạo trưởng đó bị co giật … sủi bọt mép …. như bị phong. Chị Đào thì rối bời tìm chanh vắt cho vị đạo trưởng đó, may thay sự việc không nghiêm trọng, vị đạo trưởng chỉ ngất đi sau đó được đưa đi cấp cứu và đã qua cơn nguy hiểm, nhưng từ đó cũng chẳng có ai dám bén mảng đến ngôi nhà của chị để làm lễ 49 ngày cho ông năm nữa ………
Không khí trong nhà chị ngày càng ảm đảm dù cho có bật sáng tất cã các đèn, nhưng khi các bạn đứng bên ngoài nhìn vào nhà, các bạn cũng sẽ có 1 cảm giác gì đó khiến cho các bạn rợn người mà nếu chính các bạn là người ở trong nhà đó thì các bạn cũng sẽ không bao giờ dám ở
Gia Trưởng trong nhà mất đi, chỉ còn chị, các con và bà mẹ già bị bại liệt sống trong ấy, ngày ngày chị phãi đóng cửa, đi chợ thì chỉ chờ các bà bán rau thịt đẩy xe ngang qua thì mua chứ cũng không muốn bước chân ra khỏi nhà, vì lời đồn đại của hàng xóm xung qoanh, ba mẹ tôi cũng ko cho tôi sang đấy chơi nữa. Mọi người trong xóm đồn răng ngôi nhà đó đã bị ám bởi một ai đó, tôi hiểu từ “Một Ai Đó” mà mọi người đề cập đến, bởi vì họ không dám nói tên vì sợ ….. sẽ bị dọa chết !!! ghê rợn hơn khi có người đồn rằng cứ đến 12h đêm thì sẽ có một số điện thoại lạ gọi vào dt bàn nhà của các hàng xóm, mà ai bắt máy sẽ bị bắt hồn đi sau đó thì nôn máu ra mà chết … lời hay thì không nổi … lời xấu thì đồn xa … các họ dân gần đó buổi tối toàn rút cáp điện thoại ra để khỏi bị gọi vào !!
Thế giới tâm linh thường rất huyền ảo mà chẳng ai có thể giải thích được, hôm nay có thể bạn sẽ gặp người âm, nhưng hôm sau có thể bạn bị bắt hồn đi mất. Những người đã chết họ thường không chấp nhận một sự thật đó là họ đã chết, chính vì thế hay có các oan hồn đi khắp nơi tìm đủ mọi cách để bắt hồn của bạn hoặc hù dọa bạn bởi vì họ không chấp nhận được sự ra đi của họ, mà cho dù có chấp nhận đi nữa thì họ cũng sẽ tìm một ai khác đi cùng họ để họ có thể đỡ buồn. Mỗi người sống chúng ta đều cần có 1 tri kỷ, và người âm cũng cần có 1 ai đó bầu bạn
Thời gian cứ thế trôi đi, khi chị đào khép kín mình sống trong nhà, ko mở cửa, ko giao tiếp, ko trò chuyện với bất cứ ai, tôi cũng ko biết trong ngôi nhà ấy hằng đêm có chuyện gì bất thường xảy ra hay không, nhưng mỗi lần tui nhìn sang đó thì chỉ thấy một màu đen mịt mù bao trùm cã căn nhà, lâu lâu thì thấy ánh đèn mở lên xong lại vội tắt đi … có lẽ chị đang học cách sống cùng bóng tối. Một hôm chị mở cửa ra để mua rau thịt từ bà bán hàng rong thì đúng lúc chị gặp được một người tu hành, đi chân đất, đến xin chị bố thí vài đồng bạc lẻ, vị thầy này nhìn thấy sắc mặt chị tái xanh, tinh thần thiếu đi, lại nhìn vào trong nhà thấy người già bệnh, trẻ nhỏ bên trong, thầy đổ tất cã những đồng tiền xin được ra bên ngoài rồi đọc nhẩm trong miệng một số từ gì đó ( theo tôi nghĩ chắc là kinh phật hoặc đại loại là thần chú ), sau đó thì đưa cho chị cái bát mà thầy cầm để đi xin. Kể từ ngày nhận cái bát đó, tối nào tôi cũng nghe tiếng chuông, cứ đúng 9h trước khi đi ngũ thì chị lại vọng chuông vào bát 3 lần, sau đó tắt đèn đi ngũ. Lạ thay từ ngày có chiếc bát đó thì khung cảnh u ám trong nhà chị cũng đã bớt dần đi, bệnh của Bà Năm cũng dần dần phục hồi, kết hợp cùng tập vật lý trị liệu và châm cứu, bà đã có thể đi lại được, nhưng miệng thì vẫn chưa nói được, cứ như thể mỗi lần mở miệng cố phát ra từ gì đó thì lại bị ho sặc sụa. Ngày qua ngày, con cái của chị đào cũng ngày càng lớn hơn ko thể sống chung với chị trong ngôi nhà chật hẹp, chị quyết định bán nhà để tìm ngôi nhà khác to hơn, thoáng hơn, nhưng tôi đoán 1 phần chị cũng không muốn tiếp tục ở lại ngôi nhà này nữa. Rao bán nhà hơn 1 năm nhưng ai đến xem rồi cũng hoảng sợ chạy đi ko dám mua, thậm chí có người đặt cọc 10 cây vàng, nhưng rồi cũng chẵng dám mua, thà là chịu lỗ 10 cây vàng như vậy. Đa số những người đến mua đều xác nhận rằng chính mắt họ đã thấy bóng của 1 người đàn ông khá cao tuổi ( 60 tuổi ) thường nhảy thay vì đi ở sau nhà của chị, 100 người đến xem thì đã có 99 người khẳng định thứ họ thấy đều giống như những người mua nhà trước từng thấy. Lời đồn đại xung qoanh ngôi nhà chị càng lan ra rộng hơn, đến mức có người bảo là trong nhà đấy có ma, cũng có những lời đồn nói rằng, khi họ đi làm về khuya đi ngang qua ngôi nhà đó, họ thấy có ai đó gọi tên họ, tiếng gọi phát ra từ ngôi nhà chị đào này !
Sự việc ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi vị thầy tu cho chị đào chiếc bát đó xuất hiện lại 1 lần nữa, lần xuất hiện này không như những lần trước vào ban ngày, mà thầy đến gõ cửa nhà chị lúc 9h tối sau khi chị vọng chuông chiếc bát đó. Sự xuất hiện của thầy làm cho nhìu người hàng xóm tò mò, chú ý. Sau đêm đó chẳng ai thấy thầy bước ra từ ngôi nhà của chị nữa, bà năm cũng hết bệnh và có thể nói chuyện lại bình thường, gia đình bà năm khi bước ra khỏi nhà, chẳng hàng xóm nào dám bén mảng lại gần, hỏi thăm sức khỏe, thậm chí thấy bà năm còn cố tình tránh mặt đi vì những lời đồn đại. Gia đình chị đào quyết định dọn đi nơi khác sống để có thể trách những tai tiếng từ hàng xóm, trước khi đi bà năm có sang nhà để tâm sự với bà ngoại tôi, người trong xóm thường gọi bà ngoại tôi là Bà Tư vì bà ngoại tôi rất thân với bà Năm đó vã lại 2 người từng làm y tá trong bệnh viện Bình Dân nữa đời người. Những sự thật được phơi bày ra khi bà năm kể về cuộc điện thoại định mệnh đó …. người gọi cho bà đêm ấy thật sự chính là Ông Năm đã mất
Bà Năm : “Đêm đó tôi nhận được điện thoại từ bên phía nhà xác của bệnh viện chợ rẫy, họ nói có 1 người muốn gặp tôi, khi tôi nghe điện thoại thì giọng trong điện thoại đó chính là chồng của tôi, ông bảo rằng ở đây ông lạnh lắm, ỗng kêu tôi cho ỗng cái áo, ỗng gọi tôi đến đây để trò chuyện cùng ỗng, tôi chưa kịp trả lời thì cổ họng tôi bị cứng lại, mắt tôi chẳng thấy gì nữa, tôi bị co giật nhưng may sao tôi chưa chết, may thây vị thầy tu đến nhà và nói với tôi là ông sẽ giúp gia đình tôi, thầy ngồi giữa nhà tôi và nói, nếu ông cần ai đó để bầu bạn thì hãy bắt tôi đi, sau đó chúng tôi ngất đi và khi tỉnh dậy chẳng còn thấy thầy đâu nữa”
nói được vài câu với bà ngoại tôi thì Bà lại ôm cổ họng như bị ai đó bóp nghẹn lại, đôi mắt trợn trắng lên như bị treo cổ, lăn ra ngoài co giật và sủi bọt mép, bà bò dưới đất cố lết vào trong nhà bà nhưng được giữa đường thì tắt hơi chết trước sự chứng kiến của hàng xóm … bức ảnh của ông năm trong nhà bà năm ngày nào bỗng nhiên bị thay đổi, đổi mắt của ông trong tấm ảnh thờ bị mất đi tròng đen. Từ ngày đó ngôi nhà bị bỏ trổng cùng tấm bảng treo bên ngoài “Bán Nhà” cho đến nay chẵng ai đến xem nhà, ngôi nhà bị bỏ trống cho đến hiện nay
Tâm linh là thật sự tồn tại, các bạn nên tin vào luật nhân quả của nó, như tôi đã đề cập khi mỗi con người chúng ta được sinh ra đều được trời cao giao cho 1 trọng trách, và trước khi nhận trọng trách đó các bạn sẽ được rèn luyện mọi thứ từ khi các bạn ở trong bụng mẹ, nếu tâm có phật thì sẽ gần phật hành đạo thích đức sẽ không có sợ hãi, cũng sẽ không bị ma quỷ hù dọa, nếu tâm bất chính làm điều gian ác sẽ dễ gặp ma. Và tôi khẳng định trong đời các bạn ít nhất sẽ có 1 lần hoặc nhiều lần nhìn thấy người cõi âm, có thể bây giờ bạn chưa thấy nhưng trong tương lai rất gần bạn sẽ thấy ….. người âm, thế giới tâm linh, thế giới song song với con người cùng những hiện tượng mà khoa học không bao giờ có thể giải thích được …. Hãy tin MA ở xung qoanh ta
Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh