Hôn nhân tái sinh : Lục thiếu cưng chiều cô vợ bác sĩ bí ẩn tận trời- Nhất Cố Tương Nghi

31Có bài mới Re: Hiện đại- Hôn nhân tái sinh : Lục thiếu cưng chiều cô vợ bác sĩ bí ẩn tận trời- Nhất Cố Tương Nghi – Điểm:

Edit : Không giới hạn.
    
     Bên trong một khu nhà xưởng bỏ hoang không ngừng vang lên tiếng súng, ở nơi trống trải như vậy lại ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Cố Vân Tịch kéo cơ thể bị thương nặng của mình trốn sau một cây cột, nhanh chóng lên đạn.
    
     Cảm thấy cơ thể đang kiệt sức, thế nhưng lúc này Cố Vân Tịch biết mình phải giữ vững tinh thần, nếu không, cô sẽ phải bỏ mạng tại đây !

     Bảy năm !
     Những người đó đã truy đuổi cô gần bảy năm, nhưng thật nực cười là cho đến bây giờ cô vẫn không biết vì lý do gì mình bị họ truy sát ráo riết như vậy .
      Cố Vân Tịch cô chỉ là một kẻ mồ côi, cha không muốn, mẹ không thương. Vậy mà lại có ba thế lực vì cô mà điên cuồng !
      Cô muốn cười to vì năng lực này của mình.

     Thế lực thứ nhất, cực kỳ muốn giết cô. Một thế lực khác, có thể là chỉ muốn bắt cóc cô. Còn lại thế lực thứ ba, Cố Vân Tịch cau mày, thế lực này ba năm trước đây cô mới nhận ra sự tồn tại của nó, bí mật theo sau cô, nhưng lại hình như là đang bảo vệ cô mà cô không hiểu nguyên nhân.
      Chỉ là hiện giờ Cố Vân Tịch không có thời gian suy nghĩ, vì hiện tại cô đang xui xẻo đụng độ với đám người đang muốn giết mình .
      Đuổi theo cô ba ngày ba đêm, cô đã giết hơn một ngàn người, lại cứ truy sát cô không rời. Cố Vân Tịch đang tự hỏi, có phải kiếp trước cô đào mộ tổ tiên của những người này hay không ?

      Nghe âm thanh đang tiến lại gần, Cố Vân Tịch đột nhiên bắn thêm mấy phát về phía đối phương, nhìn như ngẫu nhiên nhưng không có viên đạn nào trượt, thành công hạ thêm được mấy tên, buộc bọn chúng phải tìm trụ để ẩn náu trong nhà xưởng bị bỏ hoang này. Chỉ có một ít cột trụ và mấy vách tường ngăn có thể ẩn nấp, nếu không nhanh chân, với tài thiện xạ của Cố Vân Tịch thì sớm muộn gì cũng diệt sạch bọn họ !

      Tranh thủ lúc này, Cố Vân Tịch nhấc chân chạy tìm chỗ khuất tiếp theo.
       Tuy nhiên, ngay lúc đang chạy nhanh cô bỗng đột ngột dừng lại, cơn đau dữ dội trong cơ thể phát ra khiến cô không thể chịu được mặc dù cô đã khá quen với nó !
       Đau quá !
       Đau quá !
       Đau tận xương tuỷ !
       Cơn đau phát ra từ sâu trong tế bào và trong từng xương tuỷ, khiến cô thậm chí không thể bước tiếp được vài bước.
       Độc phát !
       Độc trong cơ thể cô đã nhiều năm, mỗi lần đau đều không có quy luật, chỉ có thể khẳng định là lần sau sẽ đau hơn lần trước gấp bội, chỉ mấy giây, mồ hôi lạnh túa đầy trán Cố Vân Tịch !
      Chết tiệt !
      Ngay lúc quan trọng này độc lại bộc phát !
      Pằng pằng pằng…
      Tiếng súng vang lên sau lưng, “ ưm…ư…” cổ họng Cố Vân Tịch phát ra vài tiếng nghẹn đau đớn, cảm giác đạn tiến vào cơ thể thật không tốt chút nào !
      Xem ra hôm nay, cuộc đời cô sẽ kết thúc, nhưng cô có cảm giác không muốn thì làm sao bây giờ ?
      Quay đầu lại, cô nhìn thấy một người phụ nữ đi trước một đám người đang tiến về phía cô với một khẩu súng.
      Pằng pằng pằng…
      Cô bị bắn thêm vài phát súng nữa vào tay và chân, mất hẳn khả năng cử động.

      “ Vân Tịch… Vân Tịch… “ Bên tai vang lên tiếng kêu đầy lo lắng, giọng nói này rất quen thuộc, dường như mỗi khi cô gặp nguy hiểm, anh đều sẽ xuất hiện.
      Cố Vân Tịch khẽ mỉm cười, anh Hạo Đình…
      Nhìn thấy Cố Vân Tịch bị thương như vậy, Lục Hạo Đình vô cùng giận dữ, cô gái anh nâng trong lòng lại bị những người này làm bị thương như vậy, súng máy bắn ra một tràng đạn “ bùm bùm bùm..”
      Tiếng súng khiến người ta tê cả da đầu thành công hạ gục đối thủ, Lục Hạo Đình đột nhiên xuất hiện, đối phương không kịp đề phòng, lại thêm súng máy có lực công phá quá mạnh, nên thành công giải quyết người của đối phương.
      Lục Hạo Đình chạy đến bên cạnh Cố Vân Tịch, nhẹ nhàng đỡ cô dậy, thấy Cố Vân Tịch bị bắn hai vai, tay chân bủn rủn, Lục Hạo Đình đỏ cả mắt, bọn người kia là cố ý tra tấn Cố Vân Tịch của anh !
     Đáng chết !
     “ Đừng sợ, có anh Hạo Đình ở đây !” Lục Hạo Đình lên tiếng an ủi Cố Vân Tịch, vươn tay bế cô rời khỏi đây.
       Với giọng nói trầm thấp và vững vàng này, Cố Vân Tịch đột nhiên quên hết nỗi sợ hãi, anh nói đừng sợ, có anh Hạo Đình ở đây !
      Đúng !
      Đã nhiều năm như vậy, cho dù cô có trốn tránh anh, nhưng anh vẫn luôn như vậy!
      Người đàn ông trước mặt không còn trẻ nữa đã bước vào tuổi trung niên, nhưng từ đường nét gương mặt vẫn có thể nhìn ra phong thái phi thường một thời.
Khuôn mặt tuấn tú kia vẫn quyến rũ, đôi mắt đen sâu thẳm, tuy rằng vậy vẫn luôn cho cô cảm giác an toàn, nhưng gương mặt tuấn tú ấy lúc này lại che kín sự tang thương !
      Nhìn gương mặt phủ kín sự tang thương ấy khiến Cố Vân Tịch lúc này càng thêm đau lòng, người đàn ông này đã bị trì hoãn nửa đời… Nước mắt rơi xuống, Cố Vân Tịch đột nhiên nở nụ cười xinh đẹp. Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon.
     Cô nghĩ, lần này quay lại, cô sẽ không bao giờ trốn tránh anh nữa, cô đã bỏ lỡ cả thanh xuân. Thật ra, cô đã yêu anh từ rất lâu rồi. Chỉ là cô chưa từng dám thừa nhận mà thôi ! Nhìn thân hình cao lớn cường tráng trước mặt, Cố Vân Tịch bỗng muốn dựa vào, sau bao nhiêu năm, cô thật sự…kiệt sức rồi !

     “ Đau quá, anh Hạo Đình ! Đau quá… “
      Hai chân Lục Hạo Đình đột ngột dừng lại, thân hình cứng đờ, cúi đầu nhìn Cố Vân Tịch đầy nghi ngờ. Trong ấn tượng của anh, đây là lần đầu tiên Cố Vân Tịch tỏ ra mềm yếu như vậy, như thể đang làm nũng với anh và muốn dựa vào anh !
      Không, không hẳn là lần đầu tiên !
      Lần đầu tiên Vân Tịch lộ ra sự mềm mại của một cô gái, đó là lần anh uống say và mượn rượu say đưa cô lên giường… Mấy lần sau hầu như đều xuất hiện trong hoàn cảnh như vậy, khi anh thật sự tỉnh táo thì đây là lần đầu tiên Vân Tịch đối xử với anh như vậy !
      Cho dù người phụ nữ này khiến anh bất lực, khiến anh cả đời theo đuổi cô, không bao giờ cho anh sắc mặt tốt, ngay cả đã là vợ anh cũng chưa từng xem anh là chồng, nhưng anh vẫn không khỏi cảm thấy có lỗi với cô. Bởi vì anh biết người phụ nữ này thật ra không có ngày nào tốt, nhưng anh lại không bảo vệ được cô.
     “ Đừng sợ ! Anh đưa em về nhà !” Lục Hạo Đình không nói nhiều lời, trong những năm nay cùng Cố Vân Tịch làm vợ chồng, tình trạng của họ luôn lạnh lùng, càng khiến anh trầm mặc ít nói, nhưng mỗi câu anh nói ra, đều khiến Cố Vân Tịch ngập tràn yêu mến cùng cảm giác an toàn.
      Nhà ! Cô vẫn còn một mái nhà và một người chồng ! Lần này trở lại, cô sẽ không bao giờ tránh mặt anh nữa.
      Bỗng nhiên…
      Ầm…
      Lục Hạo Đình thân thể đột nhiên cứng đờ, trong lòng…phát ra một trận lạnh lẽo !
Cố Vân Tịch sửng sốt trong chốc lát !
      Pằng !
      Lại thêm một phát súng nữa, thân thể Lục Hạo Đình lại cứng đờ, nhìn Cố Vân Tịch, thâm trầm, không cam lòng, lo lắng… chưa kịp nói lời nào, anh đã thẳng tắp …ngã xuống !

     Cố Vân Tịch ngơ ngác nhìn bóng dáng cao lớn ngã xuống trước mặt mình, vừa nâng mắt lên liền thấy đối diện, đoàn người vừa đuổi tới, nữ nhân ban nãy vẫn chưa chết, đưa tay về hướng này, khẩu súng lục của cô ta còn bốc khói ! Người phụ nữ cởi khăn mặt trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt bảy phần giống Cố Vân Tịch.
     Cố Vân Tịch trợn to mắt.
      Pằng !
      Cô lại thấy khẩu súng lục bốc khói, và có cảm giác thứ gì đó đã tiến sâu vào tim cô. Nhìn người đàn ông đang nằm trước mặt, Cố Vân Tịch bất giác mỉm cười ngã xuống cạnh anh.
        Không nghĩ tới vừa mới nhận ra, lại cùng xuống hoàng tuyền, anh Hạo Đình, em còn chưa kịp làm tốt vai trò là vợ anh…
        Vào thời khắc cuối của sinh mệnh, đầu Cố Vân Tịch tràn đầy giọng nói và nụ cười của Lục Hạo Đình. Đến một giây khi ý thức biến mất hoàn toàn, cô nhìn thấy một người đàn ông đang bắn điên cuồng về phía người phụ nữ đã giết mình. Chạy đến phía cô muốn đánh thức cô, khuôn mặt của người đàn ông này có phần giống cô…
        Nhưng cô không nghe thấy gì, cô chỉ nhớ mỗi lần Lục Hạo Đình gọi cô, giọng nói rất trầm, rất ấm, rất hay…
       Vân Tịch… Vân Tịch….

            —-Hết chương 1-—

Chương 1 : Cùng chết ! Edit : Không số lượng giới hạn. Bên trong một khu nhà xưởng bỏ phí không ngừng vang lên tiếng súng, ở nơi trống trải như vậy lại ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Cố Vân Tịch kéo khung hình bị thương nặng của mình trốn sau một cây cột, nhanh gọn lên đạn. Cảm thấy khung hình đang kiệt sức, thế nhưng lúc này Cố Vân Tịch biết mình phải giữ vững niềm tin, nếu không, cô sẽ phải bỏ mạng tại đây ! Bảy năm ! Những người đó đã truy đuổi cô gần bảy năm, nhưng thật nực cười là cho đến giờ đây cô vẫn không biết vì nguyên do gì mình bị họ truy sát ráo riết như vậy. Cố Vân Tịch cô chỉ là một kẻ mồ côi, cha không muốn, mẹ không thương. Vậy mà lại có ba thế lực vì cô mà điên cuồng ! Cô muốn cười to vì năng lượng này của mình. Thế lực thứ nhất, cực kỳ muốn giết cô. Một thế lực khác, hoàn toàn có thể là chỉ muốn bắt cóc cô. Còn lại thế lực thứ ba, Cố Vân Tịch cau mày, thế lực này ba năm trước đây cô mới nhận ra sự sống sót của nó, bí hiểm theo sau cô, nhưng lại hình như là đang bảo vệ cô mà cô không hiểu nguyên do. Chỉ là hiện giờ Cố Vân Tịch không có thời hạn tâm lý, vì hiện tại cô đang rủi ro xấu đụng độ với đám người đang muốn giết mình. Đuổi theo cô ba ngày ba đêm, cô đã giết hơn một ngàn người, lại cứ truy sát cô không rời. Cố Vân Tịch đang tự hỏi, có phải kiếp trước cô đào mộ tổ tiên của những người này hay không ? Nghe âm thanh đang tiến lại gần, Cố Vân Tịch đùng một cái bắn thêm mấy phát về phía đối phương, nhìn như ngẫu nhiên nhưng không có viên đạn nào trượt, thành công xuất sắc hạ thêm được mấy tên, buộc bọn chúng phải tìm trụ để ẩn náu trong nhà xưởng bị bỏ phí này. Chỉ có một chút ít cột trụ và mấy vách tường ngăn hoàn toàn có thể ẩn nấp, nếu không nhanh chân, với tài thiện xạ của Cố Vân Tịch thì sớm muộn gì cũng diệt sạch bọn họ ! Tranh thủ lúc này, Cố Vân Tịch nhấc chân chạy tìm chỗ khuất tiếp theo. Tuy nhiên, ngay lúc đang chạy nhanh cô bỗng bất thần dừng lại, cơn đau kinh hoàng trong khung hình phát ra khiến cô không hề chịu được mặc dầu cô đã khá quen với nó ! Đau quá ! Đau quá ! Đau tận xương tuỷ ! Cơn đau phát ra từ sâu trong tế bào và trong từng xương tuỷ, khiến cô thậm chí còn không hề bước tiếp được vài bước. Độc phát ! Độc trong khung hình cô đã nhiều năm, mỗi lần đau đều không có quy luật, chỉ hoàn toàn có thể chứng minh và khẳng định là lần sau sẽ đau hơn lần trước gấp bội, chỉ mấy giây, mồ hôi lạnh túa đầy trán Cố Vân Tịch ! Chết tiệt ! Ngay lúc quan trọng này độc lại bộc phát ! Pằng pằng pằng … Tiếng súng vang lên sau sống lưng, “ ưm … ư … ” cổ họng Cố Vân Tịch phát ra vài tiếng nghẹn đau đớn, cảm xúc đạn tiến vào khung hình thật không tốt chút nào ! Xem ra thời điểm ngày hôm nay, cuộc sống cô sẽ kết thúc, nhưng cô có cảm xúc không muốn thì làm thế nào giờ đây ? Quay đầu lại, cô nhìn thấy một người phụ nữ đi trước một đám người đang tiến về phía cô với một khẩu súng. Pằng pằng pằng … Cô bị bắn thêm vài phát súng nữa vào tay và chân, mất hẳn năng lực cử động. “ Vân Tịch … Vân Tịch … “ Bên tai vang lên tiếng kêu đầy lo ngại, giọng nói này rất quen thuộc, có vẻ như mỗi khi cô gặp nguy khốn, anh đều sẽ Open. Cố Vân Tịch khẽ mỉm cười, anh Hạo Đình … Nhìn thấy Cố Vân Tịch bị thương như vậy, Lục Hạo Đình vô cùng tức giận, cô gái anh nâng trong lòng lại bị những người này làm bị thương như vậy, súng máy bắn ra một tràng đạn “ bùm bùm bùm .. ” Tiếng súng khiến người ta tê cả da đầu thành công xuất sắc hạ gục đối thủ cạnh tranh, Lục Hạo Đình đùng một cái Open, đối phương không kịp đề phòng, lại thêm súng máy có lực công phá quá mạnh, nên thành công xuất sắc xử lý người của đối phương. Lục Hạo Đình chạy đến bên cạnh Cố Vân Tịch, nhẹ nhàng đỡ cô dậy, thấy Cố Vân Tịch bị bắn hai vai, tay chân bủn rủn, Lục Hạo Đình đỏ cả mắt, bọn người kia là cố ý tra tấn Cố Vân Tịch của anh ! Đáng chết ! “ Đừng sợ, có anh Hạo Đình ở đây ! ” Lục Hạo Đình lên tiếng an ủi Cố Vân Tịch, vươn tay bế cô rời khỏi đây. Với giọng nói trầm thấp và vững vàng này, Cố Vân Tịch đùng một cái quên hết nỗi sợ hãi, anh nói đừng sợ, có anh Hạo Đình ở đây ! Đúng ! Đã nhiều năm như vậy, mặc dầu cô có trốn tránh anh, nhưng anh vẫn luôn như vậy ! Người đàn ông trước mặt không còn trẻ nữa đã bước vào tuổi trung niên, nhưng từ đường nét khuôn mặt vẫn hoàn toàn có thể nhìn ra phong thái khác thường một thời. Khuôn mặt tuấn tú kia vẫn điệu đàng, đôi mắt đen sâu thẳm, tuy rằng vậy vẫn luôn cho cô cảm xúc bảo đảm an toàn, nhưng khuôn mặt tuấn tú ấy lúc này lại trùm kín sự tang thương ! Nhìn khuôn mặt phủ kín sự tang thương ấy khiến Cố Vân Tịch lúc này càng thêm đau lòng, người đàn ông này đã bị trì hoãn nửa đời … Nước mắt rơi xuống, Cố Vân Tịch đùng một cái nở nụ cười xinh đẹp. Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon. Cô nghĩ, lần này quay lại, cô sẽ không khi nào trốn tránh anh nữa, cô đã bỏ qua cả thanh xuân. Thật ra, cô đã yêu anh từ rất lâu rồi. Chỉ là cô chưa từng dám thừa nhận mà thôi ! Nhìn thân hình to lớn cường tráng trước mặt, Cố Vân Tịch bỗng muốn dựa vào, sau bao nhiêu năm, cô thật sự … kiệt sức rồi ! “ Đau quá, anh Hạo Đình ! Đau quá … “ Hai chân Lục Hạo Đình bất thần dừng lại, thân hình cứng đờ, cúi đầu nhìn Cố Vân Tịch đầy hoài nghi. Trong ấn tượng của anh, đây là lần tiên phong Cố Vân Tịch tỏ ra mềm yếu như vậy, như thể đang làm nũng với anh và muốn dựa vào anh ! Không, không hẳn là lần tiên phong ! Lần tiên phong Vân Tịch lộ ra sự thướt tha của một cô gái, đó là lần anh uống say và mượn rượu say đưa cô lên giường … Mấy lần sau hầu hết đều Open trong thực trạng như vậy, khi anh thật sự tỉnh táo thì đây là lần tiên phong Vân Tịch đối xử với anh như vậy ! Cho dù người phụ nữ này khiến anh bất lực, khiến anh cả đời theo đuổi cô, không khi nào cho anh sắc mặt tốt, ngay cả đã là vợ anh cũng chưa từng xem anh là chồng, nhưng anh vẫn không khỏi cảm thấy có lỗi với cô. Bởi vì anh biết người phụ nữ này thật ra không có ngày nào tốt, nhưng anh lại không bảo vệ được cô. “ Đừng sợ ! Anh đưa em về nhà ! ” Lục Hạo Đình không nói nhiều lời, trong những năm nay cùng Cố Vân Tịch làm vợ chồng, thực trạng của họ luôn lạnh nhạt, càng khiến anh trầm mặc ít nói, nhưng mỗi câu anh nói ra, đều khiến Cố Vân Tịch ngập tràn thương mến cùng cảm xúc bảo đảm an toàn. Nhà ! Cô vẫn còn một mái nhà và một người chồng ! Lần này trở lại, cô sẽ không khi nào tránh mặt anh nữa. Bỗng nhiên … Ầm … Lục Hạo Đình thân thể đùng một cái cứng đờ, trong lòng … phát ra một trận lạnh lẽo ! Cố Vân Tịch sửng sốt trong chốc lát ! Pằng ! Lại thêm một phát súng nữa, thân thể Lục Hạo Đình lại cứng đờ, nhìn Cố Vân Tịch, thâm trầm, không cam lòng, lo ngại … chưa kịp nói lời nào, anh đã thẳng tắp … ngã xuống ! Cố Vân Tịch ngơ ngác nhìn bóng hình to lớn ngã xuống trước mặt mình, vừa nâng mắt lên liền thấy đối lập, đoàn người vừa đuổi tới, nữ nhân ban nãy vẫn chưa chết, đưa tay về hướng này, khẩu súng lục của cô ta còn bốc khói ! Người phụ nữ cởi khăn mặt trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt bảy phần giống Cố Vân Tịch. Cố Vân Tịch trợn to mắt. Pằng ! Cô lại thấy khẩu súng lục bốc khói, và có cảm xúc thứ gì đó đã tiến sâu vào tim cô. Nhìn người đàn ông đang nằm trước mặt, Cố Vân Tịch bất giác mỉm cười ngã xuống cạnh anh. Không nghĩ tới vừa mới nhận ra, lại cùng xuống hoàng tuyền, anh Hạo Đình, em còn chưa kịp làm tốt vai trò là vợ anh … Vào thời gian cuối của sinh mệnh, đầu Cố Vân Tịch tràn trề giọng nói và nụ cười của Lục Hạo Đình. Đến một giây khi ý thức biến mất trọn vẹn, cô nhìn thấy một người đàn ông đang bắn điên cuồng về phía người phụ nữ đã giết mình. Chạy đến phía cô muốn thức tỉnh cô, khuôn mặt của người đàn ông này có phần giống cô … Nhưng cô không nghe thấy gì, cô chỉ nhớ mỗi lần Lục Hạo Đình gọi cô, giọng nói rất trầm, rất ấm, rất hay … Vân Tịch … Vân Tịch …. — – Hết chương 1 – —

Đã sửa bởi Không số lượng giới hạn lúc 17.03.2021, 22 : 05 .

Source: https://thevesta.vn
Category: Tâm Linh